Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2685: Đại triều hắc ám

Sông núi nguyên thuỷ, mặt đất mãng hoang, vô số muông loài, cổ tộc cường đại bộc phát.
Yếu đuối nhất chính là nhân tộc, trải rộng đại địa, mà thức ăn của vạn linh, ở bên trong lịch sử cổ xưa, bên trong nhân tộc sinh ra từng vị đại hiền mở đường cho nhân tộc, dần dần trở nên cường thịnh.
Trong một cái bộ lạc, một nhóm thiếu niên đang trưởng thành khoẻ mạnh, bọn họ đi theo các bậc cha chú cùng nhau giết chết mãnh thú, học tập thuật chiến đấu, mà một người thiếu niên ở bên trong số đó toả ra ánh hào quang rực rỡ, hắn đã trở thành ngôi sao sáng của bộ lạc.
Thiếu niên tuyệt diễm dẫn tới sự kiêng kỵ của những bộ tộc khác, toàn bộ tộc bị huyết tẩy, dưới sự bảo vệ của tất cả tộc nhân, thiếu niên đã tránh thoát đi được, từ nay về sau hắn phải trải qua cuộc sống lang bạt kỳ hồ.
Nhưng cũng may mắn, dựa vào sự tức giận, một lời hứa phục thù cùng với thiên phú hơn người, hắn mai danh ẩn tích, luyện thành tài ở bên trong một cái tông môn nào đó, cuối cùng cũng quay trở lại hoang nguyên năm xưa, giết hết tất cả kẻ địch, đồng thời tìm được một bộ phận di dân của bộ tộc năm xưa, xây dựng lại bộ tộc.
Hắn thống lĩnh bộ tộc không ngừng chinh chiến, trải qua vô số năm tháng, cuối cùng nhất thống được mảnh sinh mệnh niết bàn đó, trở thành Đại Đế vô địch đệ nhất.
Nhưng trong thời gian toàn bộ niết bàn sinh mệnh cực kỳ phồn vinh, thiên tai phủ xuống, đại hoạ xuất hiện liên miên, nhân loại ở trên mắt đất phải đấu tranh với tử vong.
Thiếu niên đã trưởng thành làm Đại Đế, hắn nghịch thiên tai mà lên, nhìn thấy đại quỷ dị, đại bất tường ở trong vũ trụ.
Trải qua mấy vạn năm tranh đấu, hắn đã đạt được đến một cảnh giới chưa từng có, trở thành Vô Thượng Giả mạnh nhất của vạn giới, xung quanh người hội tụ vô số cao thủ Vô Thượng.
Hắn dẫn theo toàn bộ cường giả mạnh nhất ở trên đời đi theo Cổ Lộ vũ trụ, không ngừng đi tìm kiếm nguồn gốc, tìm kiếm đầu nguồn của hắc hoạ, truy tầm tổ địa của thiên tai.
“Hành trình dài dằng dặc như vậy, dài đến mức đủ để khiến cho con người ta quên đi mất thời gian, quên đi mất đường về.”
Lời nói của Tịch Giả không nhanh không chậm, bình tĩnh đạm mạc, nhưng không hề có chút cảm xúc nào.
“Ở trên con đường dài đằng đẵng này, tất cả cùng nhau chống đỡ, đây đã trở thành động lực duy nhất…”
“Ngươi không có cách nào hiểu được, mười mấy cường giả mạnh nhất, tất cả đều là Vô Thượng, đi ở bên trong vũ trụ trống vắng mênh mông, năm thứ một vạn còn sôi sục ý chí chiến đấu, năm thứ mười vạn chí lớn chưa đã, năm thứ một triệu, trong lòng đã không biết vì sao còn kiên trì, năm thứ một ngàn vạn… Bọn họ đã không biết rốt cuộc là bản thân đang chinh phục vũ trụ hay là đang bị vũ trụ chinh phục.”
“Nếu như chỉ đơn độc lẻ loi một mình có lẽ cũng đã phát điên từ lâu rồi, cho dù Vô Thượng cũng đều không thể chịu đựng được sự cô đơn này, khoảnh khắc đó, bọn họ mới cảm nhận được sâu sắc không phải là bọn họ đang bảo vệ thế giới ở sau lưng của mình, mà là thế giới ở phía sau đang chống đỡ bọn họ, cũng không phải sinh linh cần đến sự bảo vệ của bọn họ, ngược lại là bọn họ, trong lòng đều cầm đến sự chân tình ấm áp nhỏ nhặt bình thường đó.”
“Nhưng khi lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy đại triều hắc ám kinh khủng tới, bọn họ cũng từng cùng nhau lập chí, muốn san bằng hắc ám… Thế nhưng vẫn có biến hoá.”
Tịch Giả mỉm cười.

Lúc này.
Trên thế giới hắc ám do vị mang điểm cuối của vạn đạo sáng lập nên.
Toàn bộ thế giới hắc ám gần như đã bị san bằng, mấy người Nam Phong, Long Tử Hiên, Lục Nhượng, Độc Cô Ngọc Thanh, Thanh Trần, Giang Ly, Ngô Đại Đức, Lâm Cửu Chính, Cung Nhã thể hiện ra tư thế vô địch.
Ở phía sau, nhóm người Hoả Linh Nhi, Mộ Thiên Ngưng cũng đã dẫn người san bằng châu Khôi Vụ, sát phạt sắc bén.
“Chỉ còn lại hình bóng vị mang điểm cuối của vạn đạo…”
Mấy người Long Tử Hiên đều nhìn về phía Tâm Ninh.
Lúc này Tâm Ninh đang giao chiến cùng với vị mang điểm cuối của vạn đạo, đã đến thời khắc gay cấn.
Hai bên đều đã từng bước vào Vạn Đạo Chi Môn, từ bên trong Vạn Đạo Chi Môn luyện ra được vạn đạo, đối với các nàng mà nói, toàn bộ đại đạo ở dưới Vô Thượng đều có thể đặt bút thành văn, lúc nào cũng có thể tuỳ tiện sử dụng, giao đấu với nhau.
“Tỷ tỷ… Muội không muốn đánh nhau nữa… Muội muốn giết tỷ rồi.”
Tâm Ninh bỗng nhiên lên tiếng, nàng giơ tay, một ánh hào quang bỗng nhiên rơi vào trên người của Cung Nhã.
Giờ khắc này khí cơ của Cung Nhã bộc phát, đại đạo nổ vang, thiên địa chấn động, ánh sáng đại đạo phát ra từ trên người của nàng.
Cung Nhã bị Tâm Ninh dẫn vào cảnh giới ngộ đạo.
Giờ khắc này, Cung Nhã nhìn thấy Đạo Chủng, dường như bản thân đang đứng sừng sững ở trên một con đường lớn vô tận.
Mà trong lòng của nàng cũng đang hồi tưởng lại từng chuyện xảy ra ở trong tiểu viện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận