Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2370: Đại lão đừng diễn

Hắn nắm chặt bàn tay, giờ khắc này, trong lòng cảm thấy vô cùng nhục nhã.
Lẽ nào hắn lại không thể bảo vệ được muội muội của mình?
Trong mắt của hắn bi phẫn, quay đầu nhìn về phía muội muội nói:
“Dao Dao, ca ca có lỗi với muội… Muội không sao chứ…”
Thế nhưng hắn vừa mới nói xong thì đã ngạc nhiên rồi, bởi vì muội muội của hắn… Thậm chí còn không rơi một giọt mồ hôi nào?
“Dao Dao, muội… Tại sao muội lại không có chuyện gì?”
Hắn ngạc nhiên.
Phạm Phách Minh cực kỳ khiếp sợ nhìn muội muội của mình.
Mà ngay cả hắn có tu vi mạnh mẽ như thế, đối mặt với kiếm khí của đối phương cũng gần như không thể chịu nổi…
Muội muội của mình lại không hề xảy ra chuyện gì…
Mà lúc này trong đôi mắt to tròn của Phạm Dao Dao cũng lộ ra vẻ nghi hoặc, nàng theo bản năng nhìn về phía Lý Phàm ở bên cạnh.
Mà Lý Phàm lại hồn nhiên không cảm giác gì cả, nói:
“Có lẽ muội muội của ngươi đi đường xa lâu lắm rồi, mệt mỏi, cần nghỉ ngơi.”
Phạm Phách Minh: “???”
Người này đang nói cái gì đó, muội muội của hắn chính là tu giả cảnh giới Nạp Cấm tầng một, ở thành Biên Lôi cũng được coi là một thiên tài, đi đường mệt mỏi?
Hắn đang muốn phản bác lại Lý Phàm nhưng Phạm Dao Dao cũng đã nói: “Nhị ca, muội mệt mỏi rồi, cần nghỉ ngơi.”
Phạm Phách Minh: “???”
Muội muội của hắn… Đang làm cái gì vậy?
“Muội muội…”
Phạm Dao Dao nói:
“Ta cùng với Lý Phàm qua bên kia nghỉ ngơi một chút…”
Phạm Phách Minh nghe vậy nhất thời sửng sốt một chút, sau đó nhìn về phía Lý Phàm, trong lòng nhất thời cảnh giác.
Xong, muội muội của hắn mới ra ngoài không bao lâu, không phải đã bị tên Phạm Ly này lừa gạt rồi chứ…
Phạm Ly này cũng đẹp trai hơn so với hắn một chút…
Hắn lập tức hoá thân thành cuồng ma bảo vệ muội muội nói:
“Muội muội không thể đến gần ngươi này, muội…”
Nhưng còn chưa nói xong đâu, Phạm Dao Dao đã chạy đến bên cạnh Lý Phàm, trong mắt tràn đầy tò mò nói:
“Chúng ta đi đâu nghỉ ngơi?”
Phạm Phách Minh chỉ muốn hộc máu.
Lý Phàm nói:
“Bên dưới tán cây kia rất mát mẻ, đi thôi.”
Hắn cũng thản nhiên.
Lúc này Lý Phàm cùng với Phạm Dao Dao đi qua bên dưới tán cây.
Mà phía sau, Phạm Phách Minh cũng nghiến răng nghiến lợi, thế nhưng chỉ có thể bất lực nhìn.
Muội muội của hắn… Rất dễ dàng bị lừa chạy đi.

Mà lúc này Phạm Dao Dao cũng khẩn trương nhìn Lý Phàm.
Nàng xác định lúc nãy… Chính là do Lý Phàm đã giúp đỡ mình.
Nếu không nàng tuyệt đối không sống qua nổi kiếm khí của Lâm Nhất Hạo.
“Phạm… Phạm Ly, ngươi là tu giả cảnh giới gì?”
Nàng cẩn thận hỏi.
Lý Phàm có thể không quan tâm đến kiếm khí của Lâm Nhất Hạo, tiện tay một chút cũng có thể khiến cho nàng tránh khỏi khó khăn…
Chuyện này đủ để chứng minh e rằng cảnh giới của Lý Phàm đã tuyệt đối vượt qua Nạp Cấm.
Khả năng đạt đến cảnh giới Thừa Phong.
Nàng còn nghĩ đến tại sao trước đây Lý Phàm lại có thể dám một mình hành tẩu ở bên trong Khủng Thú Sơn Lâm…
Đây chính là một vị cao thủ?
Mà Lý Phàm nghe thấy câu hỏi của nàng…
Lập tức có chút không muốn trả lời…
Hắn nghĩ có lẽ cảnh giới của Phạm Dao Dao này mạnh mẽ hơn Nguyên Anh nhiều lắm…
“Ta… Thực ra ta không có tu vi gì… Không nói cái này nữa…”
Hắn giả vờ ung dung lên tiếng.
Mà Phạm Dao Dao nghe vậy cũng nghi hoặc.
“Cái này mà còn gọi là không có tu vi gì sao…”
Nhưng trong lòng của nàng lập tức linh động.
“Không đúng… Không phải không có tu vi gì… Hắn không muốn để người ta biết tu vi của hắn.”
Nàng cảm giác bản thân lập tức thông suốt rồi.
Dọc theo con đường này, mấy người bọn họ hầu như không cảm ứng được khí cơ tu vi của Lý Phàm, điều này chứng tỏ hắn đang chủ động ẩn giấu.
Mà vừa rồi chỉ bất đắc dĩ mới ra tay giúp nàng…
Nghĩ đến đây nàng vội vàng gật đầu nói:
“Ta biết ngươi không có tu vi gì cả, siêu cấp yếu.”
Lý Phàm: “...”
Huyết áp của hắn không khỏi tăng lên một chút.
Mặc dù ta cũng biết rằng ta rất yếu, thế nhưng ngươi có cần nói trắng ra như vậy hay không?
Mà thôi, bình tĩnh, ổn định tâm trạng, ổn định tâm trạng.
Không cần tính toán với một tiểu nha đầu.
“Phạm Ly, ngươi muốn đi tìm ai?”
Phạm Dao Dao tiếp tục lên tiếng.
Lý Phàm nói:
“Các đệ tử của ta, bọn họ đi ra ngoài làm việc vẫn chưa có quay trở về.”
Đệ tử?
Phạm Dao Dao càng tin tưởng hơn… Đây tuyệt đối là một vị cao nhân cái thế, bằng không sao dám thu đồ đệ được?
“Chờ lúc nào quay trở về ta sẽ đi tìm giúp ngươi.”
Phạm Dao Dao lên tiếng.
Lý Phàm mỉm cười, mặc dù Phạm Dao Dao này hơi độc miệng một chút, thế nhưng… Tính cách cũng không tệ lắm.
“Đại bỉ chiêu mộ sắp bắt đầu.”
Lúc này có một giọng nói truyền đến:
“Bên trên Thanh Kiếm Phong có tượng đá Thanh Kiếm, là do tổ sư của Thanh Kiếm Tông lưu lại.”
“Có thể quan sát tượng đá thì sẽ nhận được ích lợi, ba người có thứ bậc cao nhất có thể trực tiếp trở thành đệ tử của tông môn chúng ta, đồng thời đạt được một phần Đạo Nguyên Đan.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận