Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2436: Đầu mối về Long Tử Hiên 2

Quan trọng là khi một làn gió ở bên trong sơn thôn nhỏ tiến vào Đạo Cảnh Địa của lão đã diễn hóa ra vòi rồng, khiến cho lão có chút không thể chịu nổi.
“Lão tổ… Đó, đó là…”
Phạm Thanh Vân run rẩy, nhìn về phía trong ngực của Lý Phàm… Con mèo kia!
Con mèo kia thực sự rất giống với Bạch Hổ ở bên trong bức tranh do tổ tiên của bọn họ vẽ ra…
Quá giống!
Thần thú thành mèo nuôi?
Đây nhất định là vị đại lão kia rồi!
“Bái kiến Lý tiền bối.”
Ngay lập tức, mấy người Phạm Trường Thọ trực tiếp hạ bái.
Lý Phàm nói:
“Không cần đa lễ, mau đứng dậy đi.”
Ngay lập tức, tất cả mọi người đều cảm nhận được một loại sức mạnh không tên khiến cho bọn họ lập tức đứng dậy.
“Ngôn xuất pháp tùy… Vị tiền bối này tuyệt đối phi thường kinh khủng.”
Phạm Trường Thọ càng giật mình hơn.
“Hai vị này là?”
Lý Phàm nhìn về phía bọn họ.
Lúc này Phạm Phách Minh giới thiệu nói:
“Khởi bẩm tiền bối, vị này chính là gia gia của gia gia của gia của gia gia ta, Phạm Trường Thọ, vị này chính là cha của ta, Phạm Thanh Vân.”
Lý Phàm vừa nghe cũng giật mình rồi, gia gia của gia gia của gia gia của gia gia ta…
Chuyện này… Sống thật là lâu.
“Lão nhân gia… Thọ quá!”
Hắn không khỏi cảm thán một câu nói:
“Hôm nay mấy vị đến đây là có chuyện quan trọng?”
Lúc này Phạm Trường Thọ mới ngưng trọng nói:
“Khởi bẩm tiền bối… Chúng ta phát hiện tung tích một vị đồ đệ của ngài.”
Nghe vậy trong lòng Lý Phàm khẽ động, nhanh như vậy?
“Vị nào?” Lúc này hắn đặt câu hỏi.
Phạm Trường Thọ nói:
“Vị nuôi cá đó.”
Dọc theo con đường này, Phạm Dao Dao cùng Phạm Phách Minh đã thuật lại tất cả, vị đại lão chí cao này đặc biệt yêu diễn, cho nên phải diễn theo hắn.
Đối với vị tiền bối này mà nói, vị Thủy Tổ của pháp Côn Bằng kia… Thực ra chính là vị nuôi cá…
Cho nên Phạm Trường Thọ cũng miêu tả như vậy.
Nghe vậy Lý Phàm lập tức vui vẻ, là Long Tử Hiên.
Lý Phàm có chút mừng rỡ, xem ra hắn thực sự không có tìm nhầm người rồi.
Phạm Phách Minh cùng Phạm Dao Dao quả nhiên dốc hết sức lực, lúc này chỉ mới có ngày thứ hai mà thôi, thế nhưng cũng đã giúp hắn tìm ra được đầu mối của đệ tử.
“Đệ tử kia của ta hiện đang ở nơi nào?”
Lúc này hắn hỏi.
Phạm Trường Thọ nói:
“Khởi bẩm tiền bối, bây giờ chúng ta vẫn không thể xác định được vị trí của hắn… Thế nhưng đầu mối ở bên phía thành Lôi Đế.”
Lý Phàm nghe vậy gật đầu nói:
“Tốt, đã như vậy thì đi xem thành Lôi Đế đi.”
Hắn chuẩn bị khởi hành.
Thế nhưng Nhị đại gia ở bên cạnh lại vội vàng nói:
“Tiểu Lý à, để cho Độc Cô Ngọc Thanh đi là được rồi, hai người chúng ta tiếp tục chơi cờ, ngày hôm nay ta phải biết rõ ràng ngươi chuẩn bị làm như thế nào.”
Lý Phàm nghĩ lại hiện nay vẫn chưa xác định được vị trí của Long Tử Hiên, chỉ là có đầu mối mà thôi, hơn nữa để cho Độc Cô Ngọc Thanh đi thì cũng không khác gì tự mình đi cả…
Dù sao, mặc dù bản thân là một tu giả, thế nhưng mới ở giai đoạn Nguyên Anh, so với người bình thường như Độc Cô Ngọc Thanh thì cũng không mạnh mẽ hơn được bao nhiêu.
“Tốt, vậy thì để Ngọc Thanh đi một chuyến đi.”
Nghe vậy Độc Cô Ngọc Thanh lập tức nói:
“Tuân mệnh sư phụ.”
Mà lúc này đây, Cung Nhã cũng nấu xong điểm tâm, mang lên.
Cháo gạo, trứng gà luộc, cũng không có quá nhiều đồ vật sặc sỡ mà ngược lại giản dị tự nhiên.
“Ăn chung bữa sáng đi.”
Lý Phàm lên tiếng.
Lúc này hắn nói với mấy người Phạm Trường Thọ ngồi xuống.
Thế nhưng cầm lấy một quả trứng gà, cả người Phạm Thanh Vân đều ngẩn người.
“Bên trong trứng gà này truyền ra đạo nguyên kinh khủng, loại nóng cháy vô hình này… Lẽ nào, chẳng lẽ nào…”
Hắn vô ý thức liếc mắt nhìn đàn gà ở bên cạnh.
Đàn gà như có cảm giác, cũng lạnh nhạt nhìn qua.
Ngay lập tức, Phạm Thanh Vân cảm giác giống như mình đang nhìn thẳng vào mặt trời, mắt như lửa đốt, vội vàng nhắm chặt hai mắt lại.
“Đừng, đừng mù quáng nhìn xem… Đó chắc hẳn là Phượng Hoàng…”
Bên cạnh, Phạm Trường Thọ cũng truyền âm cho hắn, giọng nói run rẩy.
Phạm Thanh Vân nhìn lại, thấy Phạm Trường Thọ đang cầm một quả trứng gà, phải nói là cực kỳ ngoan ngoãn, căn bản không dám nhìn loạn.
Trong lòng của Phạm Thanh Vân trực tiếp trở nên phức tạp, vẫn là lão tổ cẩu thả nhất.
“Ăn đi, vì sao không ăn?”
Mà Lý Phàm nhìn thấy bọn họ bất động, nghi ngờ lên tiếng.
Nghe vậy lúc này mấy người mới vội vàng bóc vỏ trứng ra, sau đó trân trọng bắt đầu ăn.
Trứng gà đi vào bụng, bọn họ lập tức cảm giác toàn thân giống như bị một ngọn lửa nào đó thiêu đốt.
Một luồng chân hỏa mênh mông tràn ngập khắp toàn thân, khiến cho tứ chi bách mạch của bọn họ đều giống như được tẩy rửa qua một lần.
“Chân hỏa Phượng Hoàng… Đây chính là cảnh giới thần hỏa mạnh nhất.”
Phạm Trường Thọ phi thường kích động.
Thừa Phong, Tức Nhưỡng, Bích thủy, Sinh Mộc, Thần Hỏa…
Bạn cần đăng nhập để bình luận