Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2400: Đôi mắt hắc ám

Chữ thứ tư của Độc Cô Ngọc Thanh cũng đã thành hình rồi.
“Thiên!”
Chữ này vừa được viết ra, hắc ám do con đường nhỏ màu đen mang tới đều trực tiếp biến mất, hai loại khí huyền hoàng trong thiên địa không ngừng lao nhanh, kiếm quang nghìn vạn dặm tách ra, diễn hoá ra thác nước vạn trượng.
“A a a a….”
Khói đen không còn chỗ để ẩn trốn ở trong thiên địa này, số lần bị chém chết đã không thể kể hết được.
“Ngươi giết ta một trăm triệu lần thì như thế nào?”
“Cuối cùng ta cũng sẽ quay trở về, cuối cùng ngươi cũng sẽ tàn lụi.”
Khói đen đang gào thét, trong giọng nói tràn đầy sự căm hận.
Thế nhưng Độc Cô Ngọc Thanh chỉ nói khẽ:
“Thật không?”
“Không cần một trăm triệu lần… Một lần cuối cùng, ta đảm bảo, đây là một lần cuối cùng.”
Vừa nói xong, trên tay của hắn bỗng nhiên có máu tươi chảy xuống dưới ngòi bút.
Hắn… Dùng máu làm mực, muốn viết ra một chữ cuối cùng.
Máu đỏ tươi bị ngòi bút hấp thụ, ở dưới ngòi bút bỗng nhiên có vô số sương trắng xuất hiện.
Đó là…
Bổn nguyên sương trắng!
“Cái gì?”
“Bên trong máu của ngươi lại còn có vật này?”
Giờ khắc này, luồng khói đen kia trực tiếp run rẩy, hoàn toàn run rẩy.
Hắn ta đến từ đầu nguồn, cho nên cực kỳ hiểu… Cái gì có thể giết chết được hắn ta.
Cho dù bị Thượng đế ma diệt, cho dù bị đại đạo trấn áp cũng không hề sợ hãi, bởi vì khi tuổi thọ của Thiên Đế kết thúc, lúc đại đạo tan vỡ thì hắc vụ vĩnh viễn sẽ không biến mất.
Nhưng…
Sương trắng…
Đối với hắc vụ mà nói, đồ vật này… Chính là kịch độc, là vật trí mạng, có thể huỷ diệt được hắc vụ.
Đương nhiên hắc vụ huỷ diệt cũng có nghĩa là sương trắng huỷ diệt, căn bản là quan hệ huỷ diệt lẫn nhau.
Hắn ta tuyệt đối không thể ngờ rằng, một đạo thân cuối cùng của những người đó còn có sương trắng làm bạn.
“Ngươi là cái quái gì vậy… Tại sao đồ vật như vậy mà không lấy sớm ra một chút?”
Giờ khắc này, trong lòng của luồng khói đen này trực tiếp đóng băng, bản thân hắn ta vừa mới bị giết mấy chục ngàn lần.
Kết quả đối phương chỉ đang trêu chọc hắn ta.
Hắn ta cảm giác nhục nhã sâu sắc.
Thân làm khói đen, cho dù là Đại Đế ở trong thế gian này hắn ta cũng không thèm để ý. Nhưng mà hôm nay…
“Ta liều mạng với ngươi.”
Khói đen rống giận, giờ khắc này, đối mặt với uy hiếp bị huỷ diệt, hắn ta dốc hết toàn lực, bàn tay khổng lồ vồ một cái, lập tức có mười một tên Hủ Nô xuất hiện.
“Tại sao lại thiếu một…”
Khói đen nghi ngờ trong thoáng chốc, thế nhưng không còn thời gian suy nghĩ nhiều, dưới sự chỉ huy của hắn ta, mười một tên Hủ Nô xông thẳng về phía Độc Cô Ngọc Thanh.
Đồng thời hắn ta cũng hoá thành một con Cuồng Long màu đen há mồm rít gào về phía Độc Cô Ngọc Thanh.
Dốc hết toàn lực.
Mà Độc Cô Ngọc Thanh chỉ cầm bút chậm rãi viết ra một chữ cuối cùng.
Đó là một chữ…
“Nam!”
Một chữ cuối cùng thành.
Một cái chớp mắt này, năm chữ to do hắn viết đều đồng thời hiện lên ở bên trên bầu trời.
Nhất Kiếm Áp Thiên Nam.
Năm chữ to dùng bổn nguyên sương trắng làm cơ sở, phát ra kiếm ý mênh mông kinh khủng, trong nháy mắt khi xuất hiện, mười một Hủ Nô xung phong liều chết lập tức bị kiếm quang chém chết, vải liệm vỡ vụn, thịt thối bắn ra khắp nơi, hoàn toàn chết đi.
“Ta không muốn chết…”
Mà lúc này ngay cả Cuồng Long màu đen đang dốc hết toàn lực phát ra hơi thở kinh thiên kia cũng cảm nhận được sự sợ hãi sâu sắc, phát ra tiếng kêu thê lương.
Lực lượng của Nhất Kiếm Áp Thiên Nam đã hạ xuống.
“Rầm.”
Khói đen trực tiếp bị khí tức kinh khủng chém chết rồi, lúc này đây đã hoàn toàn biến mất.
Khói đen biến mất, ở trên bầu trời lại sinh ra từng mảnh sương mù xám đậm đặc.
Bên trong sương mù xám dày đặc dường như có vô số linh hồn quỷ dị, thế nhưng kiếm ý của Nhất Kiếm Áp Thiên Nam còn chưa tiêu tan, sương mù màu xám tro yên lặng không dám động đậy một chút nào.
Sơn cốc lập tức trở nên yên tĩnh trong nháy mắt.
Mọi người nhìn cảnh tượng này đều câm lặng rồi, rung động.
“Đây… Là kiếm đạo gì?”
“Tổ tiên tiên dân… Đây chính là sự kinh khủng của tổ tiên tiên dân hay sao?”
“Cực kỳ khủng bố… Hoàn mỹ.”
“Đây chính là nơi phát ra con đường sương mù xám sao? Ở châu Khôi Vụ, cường giả đi theo con đường sương mù xám được xưng là bất tử bất diệt… Thì ra bọn hắn có nguồn gốc từ Hắc Ám.”
Giờ khắc này bên trong sơn cốc, đám người Kiếm Vô Danh đều nhịn không được quỳ bái về phía năm chữ ở trên bầu trời.
“Thần thoại… Thần thoại hoàn chỉnh.”
Bên trong Đạo Cảnh Địa của Lâm Nhất Hạo, Kiếm Tiên hư thối cũng đang quỳ xuống, bên trong đôi mắt hư thối của nàng ta lại có nước mắt chảy dài.
Nàng ta quá kích động…
Hơn nữa loại thần thoại kiếm đạo này… Còn có bổn nguyên sương trắng chống đỡ.
Thần thoại kiếm đạo có thể đánh bại hắc vụ, lại không thể hoàn toàn tiêu diệt, thế nhưng có bổn nguyên sương trắng… Thì có hy vọng rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận