Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2243: Luân Chuyển Bảo Điện

Bỗng nhiên con chó đen dừng lại, nhìn về phía trước, bên trong mắt chó tràn ngập sự ngưng trọng, nói:
“Hửm? Không thích hợp… Dường như ở phía trước có gì đó dị thường.”
Nghe vậy Dương Đạo Mi cùng với Khương Vân Thăng đều giật mình.
Dị thường?
“Đi, đi qua nhìn xem một chút.”
Con chó đen cất bước về phía trước.”
Không lâu sau, bọn họ liền nhìn thấy cảnh tượng ở phía trước.
Chỉ thấy ở phía trước Cổ Lộ có một thế giới sương mù xám mênh mông, độ dày của sương mù xám còn dày hơn gấp nghìn lần so với biển sương mù xám kia, sương mù hoá lỏng thành dòng sông vô tận trải rộng khắp cả vùng đất này.
Ở bên trên mặt đất có thể mơ hồ nhìn thấy rất nhiều kiến trúc nguy nga tráng lệ.
Mà lối vào của một thế giới có một khối bia đá to lớn.
“Đệ Thập Nguyên Tộc, Luân Chuyển Bảo Điển.”
Nhìn thấy tám chữ to này, mắt chó của con chó đen nhất thời híp vào một cái, nói nhỏ:
“Gâu, Đệ Thập Nguyên Tộc còn chưa tính, hơn nữa còn có quan hệ cùng với một trong Luân Chuyển Vương của Luân Hồi Thập Diện Diêm Vương?”
“Năm xưa người đứng đầu Luân Hồi ngã xuống, chia đại ấn có chứa quyền bính của Luân Hồi làm mười phần, để cho Thập Diện Diêm Vương mang theo rời đi, lẽ nào lại xuất hiện ở nơi này?”
Bên trong đôi mắt chó xuất hiện sự nghiêm trọng trước nay chưa từng có.

Dương Đạo Mi và Khương Vân Thăng đều hết sức kinh ngạc, không ngờ ở bên trong một đầu của Cổ Lộ này lại còn có sự sống ở lại?
Luân Chuyển Bảo Điện là thứ gì? Nghe lời nói của con chó đen, có vẻ như có địa vị hết sức to lớn.
“Hắc Đế, Đệ Thập Nguyên Tộc… Đây là cái gì?”
Bọn họ nghi ngờ hỏi.
Con chó đen giải thích nói:
“Con đường này đi thông đến Cấm Kỵ, đồng thời cũng là đầu nguồn của nguyên khí sương mù xám.”
“Toàn bộ Cổ Lộ bao gồm mười Nguyên Tuyền sương mù xám lớn, càng đi sâu, Nguyên Tuyền sương mù xám lại càng đáng sợ hơn, sinh ra thứ gì đó quỷ dị hơn, thậm chí thực sự chạm đến Cấm Kỵ… Ở xung quanh mười Nguyên Tuyền sương mù xám có sinh ra những sinh linh, tạo thành những bộ tộc, được xưng là Nguyên Tộc.”
“Ở đây chính là Nguyên Nhãn sương mù xám thứ mười, cho nên sinh linh ở nơi này được xưng là Đệ Thập Nguyên Tộc.”
Năm xưa nó đã từng đi qua Cổ Lộ này, đối với những chuyện ở trên đường… Có thể nói là rất rõ ràng.
Nghe vậy Khương Vân Thăng cùng Dương Đạo Mi đều rùng mình.
Ở bên trên Cổ Lộ lại có bí mật bậc này.
Thập Đại Nguyên Tộc…
“Nếu như nói vậy, mười Nguyên Tộc này… Còn đáng sợ hơn cả cường tộc của biển sương mù xám…”
Dương Đạo Mi lên tiếng.
“Mười Nguyên Tộc là đại địch ở bên trên con đường này sao?”
Khương Vân Thăng lo lắng hỏi.
Con chó đen cũng nói:
“Đại địch thì chưa đến… Năm xưa khi chủ nhân đi qua, những nguyên tộc này cũng chỉ có thể ngoan ngoãn, ngay cả Nguyên Tuyền sương mù xám cũng không thèm quan tâm.”
“Sau đó vị mang điểm cuối của vạn đạo đi qua, lại có đám nguyên tộc thứ chín ngu ngốc nhảy ra ngăn cản, bị tát một cái không còn nữa…”
Nghe vậy hai người Dương Đạo Mi ngẩn người.
Không ngờ lại còn có chuyện như thế này…
“Đi, đi xem một chút, nếu như Luân Chuyển Vương thực sự xuất hiện ở Nguyên Tộc thứ mười… Tất nhiên sẽ có liên quan đến Luân Hồi.”
Hai mắt chó loé lên, mang theo hai người bước vào bên trong thế giới khói xám ở phía trước.

Mà giờ khắc này.
Ở bên trong Nguyên tộc thứ mười.
Sương mù hỗn độn dày đặc cùng với bổn nguyên sương mù xám đan xen lẫn nhau, toàn bộ thế giới đều không có ánh mặt trời, lộ ra vẻ mông lung xám xịt.
Mà ở bên trong thế giới mờ mịt này có vô vàn quỷ ảnh bay lượn, bách quỷ dạ hành.
Hai con mắt màu xanh lục trôi nổi bồng bềnh, giống như cái xác không hồn.
Thế giới này tràn đầy quỷ dị, giống như là một nơi bị ác quỷ xâm chiếm vậy.
Mà ở trung tâm của thế giới màu xám này có một hồ nước khổng lồ, ở chính giữa hồ nước là một loại chất lỏng màu xám sền sệt, loại chất lỏng này chính là sương mù hỗn độn dày đặc cùng với dịch nguyên khí sương mù xám hoá lỏng tạo thành, người sống mà uống vào chắc chắn sẽ mất đi thần trí.
Mà ở giữa cái hồ khổng lồ này lại có một toà bảo điện sâm nghiêm.
Ở bên trên bảo điện có bốn chữ lớn:
“Luân Chuyển Bảo Điện.”
Vô số sinh linh giống như những cái xác biết đi cùng với những linh thể trôi nổi đi về phía cái hồ này, những cái xác không hồn thì lấp đầy hồ nước, linh thể thì bay vào Luân Chuyển Bảo Điện, sau đó cũng không còn nhìn thấy nữa.
Kẻ đến sau đạp trên thi cốt của người đến trước, quỳ lại Luân Chuyển Bảo Điện ở bên trong hồ nước màu xám.
“Đây là vật gì…”
Dương Đạo Mi cùng Khương Vân Sinh núp ở trong bóng tối, cầm lông chó của con chó đen ở trong tay để che giấu khí tức, lúc này nhìn về phía trước, cảm nhận được khí tức kinh người truyền đến từ hồ nước kia, sắc mặt không khỏi khiếp sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận