Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2239: Thôn cũng xuất hiện.

Nghe vậy những đệ tử khác đều tự nhìn lại Đạo Cảnh Địa của bản thân, quả nhiên bọn họ đều cảm nhận được sự tồn tại của một đồng tiền.
“Sư phụ đã cứu chúng ta.”
“Ta biết ngay, chỉ cần có sư phụ ở đây, cho dù có bất kỳ nguy hiểm gì thì cũng có thể hóa giải được.”
“Đồng tiền này thật kỳ diệu, tích trữ ở bên trong Đạo Cảnh Địa, giống như một mặt trăng ẩn hình, thế nhưng cứ mỗi lần những đồ vật bẩn thỉu này đến gần thì đều có thể chiếu rọi Đạo Cảnh Địa của chúng ta…”
Bọn họ đều cảm thán không thôi.
“Chủ nhân, buổi sáng ngày hôm nay ăn cái gì?”
Lúc này Cung Nhã đặt câu hỏi.
Lý Phàm nói:
“Ừm… Sang năm mới rồi, nấu một ít sủi cảo, bánh trôi nước ăn đi.”
Phương Bắc ăn sủi cảo, phương Nam ăn bánh trôi, còn có địa phương ăn bánh mật, đều nên làm một ít.
Cung Nhã gật đầu, không lâu sau đã làm xong điểm tâm rồi.
“Đúng rồi, Cung Nhã, ngươi đi gọi mấy người Hỏa Linh Nhi, Mộ Thiên Ngưng, Dương Sơ còn có mấy người Dương Thiên, Dư Linh Lung nữa.”
Lý Phàm lên tiếng.
Ngày hôm qua bọn họ đều ở lại trong thôn đón năm mới.
Không lâu sau mọi người cũng đã đến, đi vào bên trong tiểu viện, Mộ Thiên Ngưng, Hỏa Linh Nhi đều vô cùng cảm thán, đã xa cách nhiều năm, lại quay trở lại một lần nữa, thế nhưng tiểu viện không hề thay đổi chút nào.
Mà Dương Sơ thì lại vô cùng khiếp sợ, cảm thán không thôi, những loại thần vật như Phượng Hoàng, Chân Long… Đều có thể còn sống.
Các loại sủi cảo, bánh trôi đều đã được bưng lên, mọi người cùng nhau ăn bữa sáng.
Bỗng nhiên bên ngoài truyền đến âm thanh của Võ Tiểu Côn.
“Võ Tiểu Côn đến đây bái kiến Lý tiền bối.”
Lý Phàm có chút ngoài ý muốn… Đến chúc năm mới sớm như vậy sao?
“Mời vào.”
Lý Phàm lên tiếng.
Cung Nhã tiến lên mở cửa, chỉ thấy Võ Tiểu Côn đã đi vào.
“Bái kiến tiền bối.”
Võ Tiểu Côn lên tiếng.
Lý Phàm gật đầu, trong lòng tự nhủ rốt cuộc đứa trẻ này nghèo đến nỗi nào mà trong tháng giêng đến nhà người ta chúc mừng năm mới mà cũng không có mang theo lễ vật gì…
“Năm mới rồi mọi chuyện có tốt không?”
Hắn hỏi một câu.
Võ Tiểu Côn nói:
“Khởi bẩm tiền bối… Mọi chuyện đều rất tốt, hôm nay trong cốc lại lớn mạnh, đã phát triển đến khoảng bốn vạn người.”
Trong lòng của hắn cảm thấy lo lắng, hắn biết rõ mặc dù bây giờ Thủ Thề Cốc đã tăng giờ làm việc, quên ăn quên ngủ liều mạng tu luyện, thế nhưng khoảng cách đến yêu cầu của Lý tiền bối… Vẫn còn cực xa.
Đối với Lý tiền bối mà nói, Thủ Thề Cốc ngay cả tư cách làm quân cờ cũng không đủ.
Lý Phàm nghe vậy cũng kinh ngạc.
Trước đây hắn đã từng nghe Võ Tiểu Côn nói qua, bộ tộc của Võ Tiểu Côn cũng có gần mấy ngàn người…
Bây giờ tại sao đã lên đến mấy chục ngàn người rồi?
Mấy chục ngàn người thì sinh sống như thế nào?
Nhưng hắn cũng biết cuộc sống của mấy người Võ Tiểu Côn trôi qua rất gian nan.
“Mấy chục ngàn người… Đã gia tăng nhiều người như vậy rồi, tiếp theo các ngươi dự định làm như thế nào?”
Lý Phàm cũng quan tâm hỏi.
Mấy chục ngàn người sống cũng không dễ dàng gì, nếu như không có chiến lược nào đó, chắc chắn sẽ chết đói ở trong vùng đất hoang này.
Võ Tiểu Côn bẩm báo nói:
“Khởi bẩm tiền bối, bên phía biển sương mù xám lại có sự sống đến đây, lúc này vô cùng nguy hiểm, người ở trong cốc của chúng ta đều đã đi vào rồi…”
“Cho nên vãn bối cố ý đến đây bẩm báo.”
Biển sương mù xám… Lại có động vật chạy ra ngoài sao?
Biển sương mù xám này thực sự rất năng suất…
Tuy nhiên Lý Phàm lại nghĩ, dường như mấy người Võ Tiểu Côn có vẻ còn bị giới hạn.
Chỉ là một cái bộ lạc nhỏ dựa vào săn thú để tiếp tục sống, thế nhưng hôm nay bọn họ đã có đến mấy chục ngàn người rồi, cứ tiếp tục đi theo con đường săn thú này thì còn có thể sống sót được hay sao?
Như vậy thì bữa đói bữa no rồi.
Không đáng tin, thực sự không đáng tin.
Phương pháp sản xuất có vấn đề.
Nghĩ đến đây, hắn bỗng nhiên nhìn về phía Hoả Linh Nhi và Mộ Thiên Ngưng.
Hai người này đều đã từng làm ăn lớn, kiến thức rộng rãi.
Nói không chừng các nàng có khả năng giúp đỡ Thủ Thề Cốc đi tìm sản nghiệp để phát triển.
Hắn suy nghĩ xong, liền nói ngay:
“Linh Nhi, Thiên Ngưng, các ngươi đi đến Thủ Thề Cốc giúp đỡ bọn họ có được không?”
Nghe vậy Hoả Linh Nhi cùng Mộ Thiên Ngưng đều lập tức gật đầu.
“Tiền bối yên tâm, chúng ta nhất định sẽ dốc hết toàn lực.”
Mộ Thiên Ngưng hết sức kích động.
Hoả Linh Nhi cũng hít sâu một hơi, nàng biết rõ hôm nay Thủ Thề Cốc chính là thế lực ở tổ giới sương trắng của Lý tiền bối, mà Lý tiền bối để cho bọn họ gia nhập vào…
Nàng nhớ đến Liên Minh Hoang Thiên trước kia.
Đúng vậy, ý của Lý tiền bối chắc chắn là muốn bọ họ bắt đầu xây dựng lại Liên Minh Hoang Thiên.
Dù sao hai người bọn họ có kinh nghiệm phong phú hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận