Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2648: Cơn giận dữ của thiên hạ

Nhưng vào giờ khắc này.
Ở một phương hướng khác của Cửu Châu bỗng nhiên có sương mù xám kinh thiên tới gần màn chắn năm tháng, dường như đang tiếp dẫn.
Dưới sự tiếp dẫn của hiện thế, một số kinh thư, thẻ tre cuối cùng cũng xuyên thấu qua màn chắn năm tháng rơi vào thế giới Cấm Kỵ.
“Không tốt… Hiện thế có người tiếp ứng?”
Võ Tiểu Côn chấn kinh.
“Châu Khôi Vụ.”
Mộ Thiên Ngưng lên tiếng nói:
“Châu Khôi Vụ dám coi trời bằng vung tiếp dẫn hắc ám?”
Màn đêm buông xuống, thiên hạ kinh hãi.
Từ sau khi Côn Luân Giới sáng thế thành công, tất cả mọi người đều chú ý đến thế giới hắc ám dọc theo con đường năm tháng mà đến.
Hôm nay thế giới Hắc Ám gửi những thẻ tre tới thế giới Cấm Kỵ, thế nhưng lại có người tiếp dẫn khiến những thứ kia vượt qua màn chắn năm tháng, chuyện này trực tiếp khiến cho thiên hạ rung động.
“Xảy ra chuyện gì, thế giới hắc ám đã truyền vật gì vào bên trong thế giới của chúng ta?”
“Màn chắn năm tháng đã ngăn cản rồi, những thứ kia không thể vượt qua được.”
“Châu Khôi Vụ, hướng châu Khôi Vụ, đây là muốn làm địch với toàn bộ thế giới Cấm Kỵ hay sao?”
“Sương mù xám sinh ra vốn có liên quan cùng với hắc vụ, đây là muốn bán giới?”
“Tên giặc bán giới, đánh châu Khôi Vụ, giết tên giặc bán giới.”
Trong lúc nhất thời khắp nơi đều sinh ra lửa giận, châu Khôi Vụ đã trở thành công địch của toàn bộ thế nhân.

Mà giờ khắc này.
Châu Khôi Vụ.
Hoàn toàn khác biệt với tám châu còn lại, mỗi một tấc ở bên trên châu Khôi Vụ đều tràn ngập sương mù xám quỷ dị.
Rất nhiều năm tháng cho tới nay, ở toàn bộ châu này đều bị thế nhân coi là Cấm Địa, người bình thường căn bản không dám tới gần.
Bởi vì ở trong sương mù xám sẽ sinh ra sinh linh quỷ dị, diệt sát tất cả sinh mệnh tới gần.
Hơn nữa theo một ý nghĩa nào đó sương mù xám rất đặc biệt, khó có thể ma diệt, không thể nào diệt sát.
Ở trong một châu này thuộ về vương quốc của Quỷ Dị Chi Linh, không có động vật, thực vật.
Trung tâm của châu Khôi Vụ là Đế Đình Hôi Đế, gạch ngói màu xám tro cấu tạo nên một cung điện lớn quỷ dị, hôm nay trăm nghìn vạn Quỷ Dị Chi Linh hóa thành Hôi Binh giống như điêu khắc, lặng im đứng ở bên ngoài Đế Đình Khôi Vụ.
Ở trên tường thành của Đế Đình có hơn mười vị vương hầu khôi vụ xuất hiện, bọn hắn đang bảo vệ một bậc thang màu xám tro.
Bậc thang màu xám kéo dài từ Đế Đình Khôi Vụ giống như đã vượt qua hàng rào của hiện thực qua lại, đã tới biên giới của năm tháng, mang về một số đồ vật hắc ám từ bên trong màn chắn năm tháng.
Đó là một quyển thẻ tre cùng với một tấm ngọc thư màu đen.
Thẻ tre, ngọc thư đến từ cầu thang màu xám tiến vào bên trong Đế Đình Khôi Vụ.
Bên trong Đế Đình Khôi Vụ, ở vùng trung tâm không có vương tọa, không có Đế cung, là một mảnh hoang vu, chỉ có một cái giếng cổ cực kỳ sâu.
Miệng giếng được xây từ đá màu xám tro, ước chừng rộng khoảng mười thước.
Bậc thang màu xám dẫn ngọc thư thẻ tre đi vào bên trong giếng cổ.
Bên trong giếng cổ âm u, ở dưới đáy giếng lại có thể lộ ra một chút nước giếng màu đen nhạt, mà ở bên trong nước giếng lại có một bệ đá nhỏ.
Bên trên bệ đá một người đàn ông trung niên giống như điêu khắc đang ngồi khoanh chân.
Hắn ta mặc một trường bào màu xám, ngay cả tóc cũng có màu xám tro, dường như thế giới của hắn ta không có bất kỳ chút ánh sáng nào, xám tro là màu sắc duy nhất.
Xung quanh nước giếng màu đen nhạt có hàng ngàn hàng vạn khí tức tràn ngập chui vào bên trong cơ thể của hắn ta.
Ngọc thư cùng với thẻ tre màu đen đã rơi vào trước người của hắn.
Cuối cùng người đàn ông trung niên cũng mở đôi mắt màu xám ra, pho tượng giống như muôn đời chưa từng cử động bỗng nhiên giơ tay lên, nước giếng ở xung quanh lập tức giống như sôi trào.
Ánh mắt đảo qua ngọc thư, thẻ tre.
“Ngược dòng năm tháng vô tận, chỉ có hắc ám chìm nổi.”
Hắn ta nói nhỏ:
“Nàng ở dưới Hắc Ám Chi Khung nghịch thời không mà lên, muốn sáng thế ra Tịnh Thổ, nhưng mà sau khi nhìn thấy Đê Bá thì cuối cùng lại nhìn về phía hắc ám…”
“Con đường Ký Sinh, con đường Sáng Thế, con đường Khôi Vụ… Đều là sai, chỉ có thể kéo dài được sinh mệnh…”
“Là con đường Hắc Ám.”
Dường như cuối cùng ở bên trong đôi mắt màu xám của hắn ta cũng lộ ra một chút cảm xúc.
“Mà ngay cả vị kia… Cũng đã quy về trong bóng tối, ngồi ở trên ngai vàng hắc ám…”
Hắn ta trầm tư một lúc lâu.
“Tiên Thổ xuất hiện, Thánh Thổ ra, Thần Giới cũng lộ, nhưng cho dù có thể đi thông con đường Cấm Kỵ… Lại có thể như thế nào được?”
“Cho dù hắn vẫn còn sống cũng đều không cứu được sinh linh ở trong thiên hạ này.”
“Sương trắng đã biến mất từ lâu… Tất cả hy vọng đều không còn nữa, ngay cả nàng sau khi nhìn thấy Đê Bá cũng đều lựa chọn con đường Hắc Ám…”
“Đây là chứng cứ rõ ràng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận