Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2673: Tỷ tỷ học sinh giỏi 2

Mặc Tri cắn răng, hắn ta cảm giác toàn bộ học thức cùng với tích lũy cả đời này của mình đều trở nên vô nghĩa.
Thế nhưng khi hắn ta nhìn thấy một quyển sách, suy nghĩ này liền trực tiếp bị ném lên trên chín tầng mây.
Mẹ nó, có đáp án lại có thể chép, thật là thơm!
Chỉ cần có thể thông qua là được, quan tâm đến chuyện hắn ta có nắm giữ hay không để làm gì.
Hơn nữa chuyện quan trọng nhất là, hắn ta cảm giác… Chỉ cần leo lên bậc thang tri thức cao hơn thì có một lực lượng nào đó theo bản năng nuôi dưỡng thần hồn của hắn ta, khiến cho tâm huyết gần như khô kiệt của hắn ta lại tràn đầy một lần nữa.
“Tỷ tỷ học sinh giỏi, chờ một chút, ngươi diễn biến quá nhanh, ta không nhìn thấy rõ.”
Giờ khắc này, hắn ta trực tiếp biến thành một tên cặn bã liếm cẩu, đi theo ở phía sau Tâm Ninh, vẻ mặt nịnh nọt nói.

Mà giờ khắc này.
Trong nháy mắt, bọn họ đã bước lên bậc thang thứ tám mươi.
Chỉ dùng… Chưa tới một ngày!

Trong bóng tối.
“Này… Cái này có chút thái quá rồi… Rốt cuộc cô bé này có lai lịch gì…”
Có giọng nói Vô Thượng đang nói nhỏ.
“Lại thêm một vị mang điểm cuối của vạn đạo… Khẳng định có liên quan đến người nọ, quyển sách mà cô bé đọc ở trên bậc thang thứ nhất trước đó, ta đã lặng lẽ nhìn qua, cũng đã chạm tới Vô Thượng, hơn nữa ngay cả ta cũng không có khả năng hiểu hết được…”
Một vị Vô Thượng khác lẩm bẩm nói:
“Cho dù đối với chúng ta thì cũng không có được những loại sách quý đó được, thế nhưng nàng lại có cả một rương… Đọc xong hết một rương đó, như vậy nội dung ở bên trên một trăm bậc thang tri thức căn bản không đáng giá để nhắc tới đối với nàng…”
“Đây là con nhà ai, ta thực sự hoài nghi nàng chỉ dùng bảo điển vô thượng giống như sách vỡ lòng mà thôi?”
Lúc này một đám cường giả Vô Thượng sống tạm vô số năm tháng đều cảm giác…
Có chút cạn lời!
Bảo điển vô thượng, cho dù cả đời của bọn hắn thì e rằng cũng chỉ có thể viết ra được một quyển, thế nhưng Tâm Ninh lại tiện tay mang đến cả một rương…
“Người như thế… Vạn Đạo Chi Môn chúng ta làm cái gì? Quá bắt nạt người khác rồi, dùng cuốc đào quặng sắt sao?”
Có Vô Thượng ai oán lên tiếng.
“Cô bé này… Tuyệt đối có liên quan cùng với vị kia.”
Mà giờ khắc này có giọng nói trầm thấp vang lên:
“Thậm chí có thể nhận được sự quân tâm của vị kia như thế, địa vị của nàng ở trong lòng của vị kia e rằng có thể so sánh được với vị mang điểm cuối của vạn đạo rồi…”
“Hắn tự mình để cho cô bé này đi tới đây là đang muốn gõ đầu chúng ta hay sao?”
Vừa nói dưuts lời, toàn bộ Vô Thượng đều kinh hãi.
“Cho dù Hắc Ám có thế lớn, nhưng nếu như vị này muốn chúng ta diệt vong… Cũng chỉ cần trong nháy mắt.”
“Hiện tại… Vẫn không thể đơn giản hướng về phía Hắc Ám được.”
“Đúng vậy, tiếp tục quan sát… Chờ!”
Trong lòng của toàn bộ Vô Thượng bên trong Vạn Đạo Chi Môn đều cảm thấy e dè.

Mà giờ khắc này.
Tâm Ninh đã bước vào bậc thang thứ tám mươi mốt.
Lần này nàng cũng nhanh chóng đọc hiểu quyển sách ở đây.
Thế nhưng Mặc Tri đi theo ở phía sau nàng lại không thể sao chép được đáp án…
“Không đúng lắm, ta không diễn biến ra được bổn nguyên tương ứng…”
Mặc Tri ngẩn người, đại đạo Tâm Ninh diễn hóa ra dùng sương trắng làm cơ sở, thế nhưng hắn ta… Chỉ có bổn nguyên hắc vụ.
“Tỷ tỷ học sinh giỏi… Ta nên làm thế nào…”
Hắn ta kiên trì đặc câu hỏi.
Tâm Ninh nói: “Cái này…”
Nàng đang muốn nói để cho Mặc Tri thay đổi một chút, nhưng không biết nghĩ tới điều gì, đôi mắt to tròn của nàng chớp chớp, dừng một chút, nói:
“Cần ngươi đổi bổn nguyên thành sương trắng đó.”
Mặc Tri giật mình, đổi bổn nguyên lại?

Mà giờ khắc này.
Ở bên ngoài, châu Khôi Vụ.
Sát trận Vô Thượng của Mặc Sát đã bị cây thế giới áp chế hoàn toàn, ngay cả trận kỳ ở trung tâm của sát trận cũng bị Khương Tuyết lấy đi rồi.
“Giết.”
“Hôi Đế sắp thu nạp toàn bộ bổn nguyên hắc ám rồi, ngăn cản hắn ta lại.”
Người của liên minh Hoang Thiên đều rống giận xông lên.
Mà lúc này Mặc Sát cũng luống cuống, mất đi sát trận Vô thượng, hắn ta không còn chút tự tin nào cả.
“Mặc Tri sư đệ, mau mau quay trở về, không ngăn được.”
Hắn ta vội vàng triệu hoán Mặc Tri.
“Đổi bổn nguyên?”
Mặc Tri hoàn toàn ngây ngẩn…
Đổi thành bổn nguyên sương trắng… Điều này sao có thể…
“Không… Ta sống nhờ hắc ám, ta chính là sinh linh hắc ám, sao có thể trở thành khu trùng sương trắng dơ bẩn đê tiện được?”
Nhưng hắn ta nhanh chóng phản ứng kịp, trầm giọng nói;
“Suốt đời này của ta chỉ nên chém toàn bộ những sinh mệnh đi ngược lại bởi bản luật ở trên thế gian, nếu như thay đổi bổn nguyên, chẳng phải là đi theo kẻ địch hay sao?”
Tâm Ninh nghe vậy nói:
“Ồ… Thực ra ngươi thay đổi bổn nguyên cũng tương đương với đã chết có đúng hay không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận