Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2322: Nguyên Vong Chi Địa 3

Hắn ta khẩn trương.
Đây là cái quỷ gì?
Ngôn Linh của hắn ta lại xảy ra sự cố sao?
Lúc này Cấm Chủ Mai Trị Thương lẩm bẩm nói:
“Nguyên Vong Chi Địa được xưng là nơi không thể nhận ra ở bên trong Cổ Lộ, mỗi khi một Cấm Chủ mất đi, chỗ kia sẽ xuất hiện để cho xương cốt của Cấm Chủ chôn ở bên trong đó, mà người sống không có khả năng nhìn thấy được…”
Nghe lời này, Ngao Vô Song trực tiếp muốn hộc máu.
DCM…
Không ngờ ở trên cái Cổ Lộ này lại thật sự có nơi không thể nhận ra?
Tuyệt mật!
“Thế nhưng chúng ta căn bản không có cách chứng thực được thuyết pháp của ngươi.”
Cấm Chủ Bình Đẳng nhìn Ngao Vô Song nói:
“Chúng ta căn bản không thấy được chỗ kia.”
Nhưng vào giờ khắc này.
“Sứ giả U Hư đến.”
Bên ngoài có một giọng nói truyền đến, một đại đạo màu xám trực tiếp xuyên qua từ trên bầu trời thẳng về phía đại điện.
Tất cả các Cấm Chủ đều giật mình vội vàng đứng dậy.
Chỉ thấy ở bên trên con đường màu xám có một sứ giả U Hư đi tới, hắn ta đội mũ che màu xám, trên người quấn đầy vải liệm, giống y như đúc cái tên đến từ nguyên tộc thứ mười trước đây.
Lão quỷ ở bên trong U Hư Chi Địa đã bị vòng Luân Hồi ràng buộc, không thể đơn giản xuất hiện ở hiện thực, cho nên chỉ có thể mượn dùng thịt của người chết để khâu ra hoạt tử nhân, hành sự thay cho bọn hắn.
Mỗi một tên sứ giả U Hư thoạt nhìn thì đều giống nhau.
“Cung nghênh sứ giả U Hư.”
“Cung nghênh sứ giả U Hư.”
Tất cả các Cấm Chủ đều cung kính lên tiếng.
Mà sứ giả U Hư đã chậm rãi đi xuống từ bên trên con đường màu xám kia.
Hắn ta thản nhiên nói:
“Lần này đến đây, ngoại trừ chỉ điểm chuyện đại trận nghi thức cho các ngươi, vẫn còn có một tin tức tốt muốn nói cho các ngươi biết.”
“Bản sứ đã biết được nơi chứa di vật của Thập Tôn Nhị Hung.”
Hắn ta vừa mới đi ra từ U Hư Chi Địa, đã bị Hủ Nô khống chế rồi.
Lúc này… Hắn ta nhìn như sứ giả U Hư, nhưng trên thực tế… Đã trở thành người của Hủ Nô…
Mà hiện tại, hắn ta muốn dựa theo ý chí của Hủ Nô đại nhân, đưa di vật của Thập Tôn Nhị Hung cho những tên Cấm Chủ này.
Nhưng nếu như trực tiếp lấy tới nhất định sẽ khiến cho U Hư Chi Địa đem lòng nghi ngờ, cho nên chủ nhân đã đặt mấy thứ kia vào bên trong Nguyên Vong Chi Địa của mười nguyên tộc.
Sứ giả U Hư khí định thần nhàn, trên mặt tràn đầy chờ mong, chờ mong phản ứng của những tên Cấm Chủ này.
Nhưng Cấm Chủ Bình Đẳng cũng thử nói:
“Sứ giả đại nhân… Di vật đang ở Nguyên Vong Chi Địa sao?”
Nghe lời này, trong lòng của sứ giả U Hư khẽ hồi hộp một chút.
Hắn ta không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Cấm Chủ Bình Đẳng.
“Các ngươi… Làm sao mà biết được?”
Lẽ nào… Bại lộ rồi sao?
Hắn ta nhất thời có chút khẩn trương.
Mà đám người Cấm Chủ Bình Đẳng vừa nghe cũng giật mình.
Lại có thể là sự thực?
Bọn hắn đều không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Ngao Vô Song.
“Ngao Vô Song… Quả nhiên Ngôn Linh rất kinh khủng.”
“Pháp Ngôn Linh thật là mạnh, thật là mạnh.”
“Đáng sợ.”
Giờ khắc này, toàn bộ nghi ngờ đối với Ngao Vô Song đều bị xoá bỏ.
Mà lúc này ngay cả Ngao Vô Song cũng có chút sợ run, bản thân chỉ thuận miệng nói mà thôi, chủ yếu là muốn lừa gạt đám Cấm Chủ này.
Kết quả không nghĩ tới lại thật sự có Nguyên Vong Chi Địa, di vật lại tồn tại ở bên trong Nguyên Vong Chi Địa?
Mẹ nó… Không ngờ lúc mình muốn lừa dối người khác, ngược lại trở thành nói trúng tim đen?
Hắn ta cũng hết chỗ nói rồi.
Mà Cấm Chủ Bình Đẳng đã nói với sứ giả U Hư:
“Khởi bẩm sứ giả, là Ngao Vô Song nói… Hắn ta tu luyện pháp Ngôn Linh.”
Nghe vậy sứ giả U Hư lập tức quay sang nhìn Ngao Vô Song, trong mắt tràn đầy kinh ngạc và dò xét.
“Thưởng Phạt Giả?”
Hắn ta kinh hãi nói.
Đồng thời trong lòng cũng cảm thấy yên tâm hơn.
Bị Ngôn Linh nói trúng tim đen cũng còn tốt hơn nhiều so với chuyện mình bị phát hiện.
Sứ giả U Hư nói:
“Rất tốt, có người này ở đây, rất có giúp ích đối với chuyện chúng ta cần phải làm tiếp theo.”
Mà đám người Cấm Chủ Bình Đẳng nói:
“Sứ giả, thế nhưng Nguyên Vong Chi Địa… Chúng ta căn bản không nhìn thấy… Làm thế nào để tìm được?”
Sứ giả U Hư nói:
“Chuyện này rất đơn giản.”
Nói xong hắn ta bỗng nhiên vung tay lên, nắm bộ xương khô của cấm chủ Luân Chuyển đến, khí tức kinh khủng chấn động.
Rầm!
Ngay lập tức bộ xương khô của cấm chủ Luân Chuyển trực tiếp diệt vong.
Thấy thế, tất cả mọi người đều giật mình.
“Khi Cấm Chủ chết đi mới có thể nhìn thấy nơi không thể nhận ra…”
Sứ giả U Hư cười nói:
“Có thể hi sinh vì Luân Hồi, ta nghĩ, Cấm Chủ Luân Chuyển cũng vui mừng.”
Nghe vậy tất cả mọi người đều trầm mặc.
Đây thực sự là lựa chọn tốt nhất… Hơn nữa người chết cũng không phải là bọn hắn.
Mà Ngao Vô Song khẽ ngẩn người, trong lòng nhất thời có chút căm giận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận