Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2703: Sơn thôn nhỏ chôn giết Vô Thượng 3

Chỉ Giả nghe vậy nhất thời ngẩn người, DCM… Kẻ gây tai hoạ này, tại sao lại dẫn lên người của hắn ta rồi?
Nhưng lúc này toàn bộ Vô Thượng đều đang quan sát hắn ta, hắn ta cũng chỉ đành cắn răng nói:
“Được, vậy thì đi một chuyến đi.”
“Sư ta vô địch, nếu như thực sự có xảy ra chuyện gì, sư phụ ta sẽ biết sớm.”
Lúc này hắn ta còn có chút phấn khích, dù sao Tịch Giả không gì không biết, không nơi nào không đến được.
Lúc này hắn ta cùng với Độ Hoặc biến mất tại chỗ.

Lúc này.
Giữa Tử Nhân Hoang.
“Cuối cùng cũng làm xong rồi, đây… Đây thực sự giống y như đúc với sơn thôn nhỏ kia…”
Ngao Vô Song bày ra trận pháp dựa theo phương pháp của Khiêu Đại Thần.
Sau khi hoàn tất trận pháp này, ở bên trong mảnh đất trống do sơn thôn nhỏ bay đi để lại chiếu rọi ra hình ảnh của sơn thôn nhỏ.
Giống như là bị gọi tới từ trong năm tháng, nhìn qua cũng giống y như đúc với sơn thôn nhỏ.
“Đi, mau vào thôn.”
Khiêu Đại Thần lên tiếng nói:
“Ta vừa mới gọi Vô Thượng đến.”
Nghe vậy Ngao Vô Song hết sức khẩn trương nói:
“Khiêu Đại Thần, con mẹ nó trước khi ngươi bẫy người có thể nói trước một tiếng được không?”
Hắn ta không chút do dự trực tiếp nhảy vào bên trong sơn thôn nhỏ kia.
Sau khi tiến vào sơn thôn nhỏ, hắn ta mới phát hiện sơn thôn nhỏ này không chân thực, chỉ là hình ảnh ngày xưa mà thôi.
Hắn ta mơ hồ nhìn thấy được dường như ở cổng thôn có một lão già đang phơi nắng, ở trong đồng ruộng có một nông phu đang cày ruộng…
Hắn ta đều có chút ấn tượng với hai người này, hình như một người gọi là Nhị đại gia, còn một người tên là Trương đại bá?
Mà vào giờ khắc này, Khiêu Đại Thần bỗng nhiên ra tay, toàn bộ hình bóng của sơn thôn nhỏ bỗng nhiên biến mất.
Toàn bộ hiện trường lại là một mảnh đất trống như cũ.
Ngao Vô Song bỗng nhiên ngẩng đầu, chỉ thấy ở phía trước đã xuất hiện hai sinh linh hắc ám.
Một người ở trong số đó mặc trường bào màu đen, nhìn qua cực kỳ già, nhưng râu tóc vẫn là màu đen, ở bên cạnh hắn ta, dường như toàn bộ quy tắc không gian đều mất đi hiệu lực.
Giữa đạo vực của hắn ta còn có một nam nhân trung niên, khi hắn ta xuất hiện, dường như toàn bộ mọi thứ trong trời đất đều phải dừng lại.
“Các ngươi… Là ai?”
Trong ánh mắt của Ngao Vô Song tràn ngập kinh khủng.
Mà nhìn thấy hắn ta, Chỉ Giả cũng lập tức nhíu mày nói:
“Đại sư huynh?”
Hắn ta đã nhận ra… Ngao Vô Song này cùng với vị đại sư huynh của hắn ta, đại đệ tử của Tịch Giả…
Cô Giả, giống y như đúc…
“Ta hiểu rồi, ngươi cấu kết cùng với Khiêu Đại Thần, là ngươi trợ giúp Khiêu Đại Thần đánh cắp Tường Vi hắc ám, ngọn lửa hắc ám cùng với Tâm Viên của sư phụ.
Trong mắt của Chỉ Giả lập tức lộ ra vẻ lạnh lẽo như băng.
Cô Giả, kẻ phản bội.
Đã không còn tình cảm đồng môn từ lâu rồi.
“Như vậy cũng tốt, Khiêu Đại Thần cùng ngươi đều đáng chết như nhau.”
Hắn ta quát khẽ một tiếng:
“Dừng lại.”
Nói xong, dường như giờ phút này toàn bộ Tử Nhân Hoang đều bị ngưng trệ.
Đạo Vô Động đã được kích hoạt.
Ngao Vô Song đứng ở giữa mảnh đất trống lập tức giống như biến thành cương thi, không thể động đậy được.
“Tâm Viên ở đâu, Tường Vi cùng lửa của sư phụ đang ở đâu?”
Hắn ta dùng lời nói như nhiếp hồn đoạt phách hét to.
Khí cơ Vô Thượng đè ép Đạo Cảnh Địa của Ngao Vô Song, Đạo Cảnh Địa tự chủ mở ra.
Chỉ Giả cùng Độ Hoặc đều nhìn thấy được ở bên trong Đạo Cảnh Địa là một màu đen kịt, bên trong đó Tâm Viên đang bị trói chặt lại, không thể nào nhúc nhích được một chút, còn bên cạnh Khiêu Đại Thần đang thở hồng hộc, linh hồn của lão gần như sắp tiêu tán, đã đến biên giới của sự sụp đổ.
“Khiêu Đại Thần… Quả nhiên là ngươi.”
Kẻ thù gặp mặt đặc biệt đỏ mắt, giờ khắc này Chỉ Giả không nhịn được, đạo Vô Động của hắn ta xâm lấn Đạo Cảnh Địa của Ngao Vô Song, bên trong Đạo Cảnh Địa của Ngao Vô Song, Khiêu Đại Thần đang cố gắng muốn diễn biến một loại đại đạo nào đó để đối kháng với Vô Động, thế nhưng hồn thể của lão lay động, giống như muốn tan vỡ ra vậy, không thành công!
Sau đó lão cũng bị đạo Vô Động khống chế.
“Quả nhiên… Vị kia ở trên ngai vàng hắc ám nói không sai, ngươi chỉ còn lại có linh hồn, kích phát đạo Vô Thượng tổn hao rất lớn.”
“Khiêu Đại Thần, ngày hôm nay ta muốn cho ngươi nếm thử toàn bộ cực hình trên thế gian, sẽ luyện ngươi trở thành nô lệ của hắc ám.”
Trong mắt của Chỉ Giả lộ ra sự mừng rỡ như điên.
Sau đó hắn ta đi tới bước vào bên trong mảnh đất trống.
Nhưng mà đúng lúc này.
“Hửm?”
“Không đúng…”
Hắn ta chợt phát hiện ra cái gì, xung quanh người của hắn ta lại xuất hiện tầng tầng lớp lớp tia sáng…
Dường như hắn ta đang tiến vào một sơn thôn nhỏ nào đó.
Ở cổng thôn, bên trong ánh sáng, hình như có một lão già đang phơi nắng, nhìn thấy hắn ta, lão bỗng nhiên chĩa quải trượng sang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận