Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2749 - Bố cục muôn đời

Mà giờ khắc này, nhóm người Nam Phong, Tử Lăng đã bị dị hóa ba vạn năm tháng cũng chợt giật mình tỉnh giấc.
“Xảy ra chuyện gì… Ta… Đã tỉnh?”
Nam Phong khiếp sợ lên tiếng, giống như vừa mới tỉnh lại từ giấc mộng dài, toàn bộ ký ức ùn ùn kéo đến khiến cho nàng hoàn toàn sống lại.
“Chúng ta… Đã trở thành sinh linh hắc ám trong ba chục ngàn năm? Hơn nữa còn trở thành Vô thượng hắc ám?”
Long Tử Hiên khẽ ngẩn người, lúc này hắn đã thức tỉnh hoàn toàn, khôi phục, nhưng nghĩ đến tất cả mọi chuyện đã từng xảy ra, hắn lại có cảm giác hoang đường, không chân thực.
“Không phải là chúng ta đã bị dị hóa rồi sao? Trận chiến ba vạn năm về trước…”
Độc Cô Ngọc Thanh nói nhỏ.
“Không đúng… Chó, chó chết?”
Mà Ngô Đại Đức tỉnh lại trực tiếp nhìn về phía ngai vàng hắc ám.
Mọi người cũng chợt quay sang nhìn.
Chỉ thấy ở bên trên ngai vàng hắc ám, một con chó đen vẫn còn đang ngồi đó, đầu chó nhìn lên bầu trời cao, mà trong mắt tràn đầy một loại cảm giác tiêu điều, cô đơn không rõ.
“Trầm ngâm muôn đời, cô đơn trống vắng, lại nhìn trời cao, đã là vô địch…”
Đầu chó của nó lắc lư, giống như phong thái của một vị cao thủ vô thượng!
“Sư phụ hắc ám đâu rồi?”
“Không đúng, đó là da người… Đạo thân của sư phụ lạc lối ở trong bóng tối kia chính là do chó đen hóa trang thành?”
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều sợ ngây người đứng im tại chỗ.
Cảnh tượng này thực sự… Có chút lật đổ toàn bộ nhận thức của bọn họ.
Lý Phàm hắc ám mạnh mẽ đến mức nào, là người gần với Tịch Giả nhất ở trong thế gian này…
Ai có thể nghĩ tới lại là do một con chó diễn trò?
Chuyện này… Thực sự quá đáng sợ rồi!
“Chó chết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Ngô Đại Đức nhịn không được đặt câu hỏi.
Con chó đen tức giận nói:
“Mập mạp chết bầm, chó chết là để cho ngươi gọi hay sao? Bản Đế chính là thiên hạ đệ nhị, không đúng, hôm nay là thiên hạ đệ nhất rồi.”
Nó cực kỳ đắc ý.
Nhưng nó vừa mới dứt lời thì bỗng nhiên kêu thảm một tiếng, nhảy xuống khỏi ngai vàng hắc ám.
Chỉ thấy một con chó đen khác đuổi theo cắn nó.
Đó là chủ thân của con chó đen!
Giờ khắc này, chủ thân của con chó đen đỏ cả hai mắt nói:
“Chó chết, ngay cả chủ thân mà ngươi cũng hãm hại, kéo đất, kéo xe, ngược đãi… Ta giết chết ngươi.”
“Gâu gâu gâu gâu gâu…”
Chủ thân của con chó đen trực tiếp đuổi con chó đen rơi xuống khỏi ngai vàng hắc ám, ngay lập tức, hai con chó đen giống nhau như đúc lao vào đánh nhau, cả đại tinh hắc ám tràn ngập tiếng chó sủa.
Ở bên cạnh, mấy người Long Tử Hiên, Độc Cô Ngọc Thanh đều có chút sững sờ:
“Đây là… Hai Đại Hắc sao?”
Độc Cô Ngọc Thanh nghi hoặc.
“Không đúng, ta hiểu rồi…”
Lúc này Lâm Cửu Chính bỗng nhiên nghĩ tới điều gì nói:
“Chẳng lẽ tồn tại ở bên trên ngai vàng hắc ám chính là đạo quả thứ ba của Đại Hắc?”
Hắn vừa nói dứt lời, trong nháy mắt, tất cả mọi người đều kịp thời phản ứng.
Đại Hắc đã từng nói, đạo quả của nó chia làm ba.
Phần thứ nhất thủ ở sau cánh cửa Thanh Đồng khổng lồ ở Thần Giới.
Phần thứ hai nằm ở bên trong biển sương mù xám của Tổ Giới Hỗn Độn.
Còn phần thứ ba, mãi cho đến khi đến Thế Giới Cấm Kỵ vẫn chậm chạp không có xuất hiện…
Hiện tại hai con chó đen giống nhau như đúc khiến cho bọn họ hoàn toàn hiểu ra rồi…
“Chuyện này thực sự thái quá, con chó này… Nằm vùng ở Hắc Ám Chi Khung, hơn nữa còn giả bộ tốt như vậy?”
“Giả thành thiên hạ đệ nhị…”
Đã hiểu ra chân tướng, ngay lập tức, bọn họ đều cảm giác có chút… Không nói nên lời!
“Chó chết này gài bẫy chúng ta ba chục ngàn năm, mẹ nó, năm đó Bàn gia ta thực sự bị dao động rồi, đạo tâm cũng sắp sụp đổ.”
Ngô Đại Đức lập tức nổi giận không kiềm chế được, cắn răng nói:
“Làm chết nó.”
Hắn đi thẳng về phía đạo quả của con chó đen.
“Quá đáng, phải dạy dỗ.”
“Đánh nó.”
“Ba chục ngàn năm, chó chết này lừa chúng ta ba chục ngàn năm, ngay cả người của mình mà cũng lừa gạt ác độc như vậy sao…”
Mấy người Lâm Cửu Chính, Long Tử Hiên, Độc Cô Ngọc Thanh đều nhịn không được, lập tức hô nhau tiến lên.
Mà ngay cả Tô Bạch Thiển cũng yên lặng ném một ít dược…
Đạo của của con chó đen kêu rên liên hồi.
“Gâu gâu gâu, quá đáng, bây giờ bản Đế là đệ nhất thiên hạ, các ngươi phải tôn trọng một chút…”
“Mập mạp chết bầm, ngươi lại dám ngồi bản Đế, ta cắn chết ngươi…”
“Gâu, đây là thuốc gì, ngứa chết bản Đế rồi, đau chết bản Đế rồi…”
Giờ khắc này đạo quả của con chó đen trực tiếp bị quần đấu.
Mà ngay cả chủ thân của nó cũng xông lên đầu tiên, há cái mồm đen cắn nó không hề lưu tình một chút nào.
“Gâu, bản Đế không chơi nữa, hợp nhất hợp nhất, đừng đánh.”
Cuối cùng đạo quả của con chó đen không thể nhịn được nữa, trực tiếp kêu to, sau đó vội vàng hoá thành một tia sáng màu đen chui vào người chủ thân của con chó đen.
Trong nháy mắt… Hai con chó đen đã hợp lại thành một.
Bạn cần đăng nhập để bình luận