Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2537: Bảo tháp trấn xà yêu

Nói xong hắn ta cầm lên một miếng củi hắc ám nhỏ còn thừa lại bỏ vào trong miệng, sao đó còn nhai nhai mấy cái rồi mới nuốt xuống nói:
“Không tệ.”
Mà Thuỷ Đế thấy vậy thì tức giận đến mức cả người run rẩy, ngọn núi cao trước ngực cũng rung động nói:
“Ta muốn giết ngươi.”
Nàng ta giơ tay đánh mạnh một chưởng về phía Ngao Vô Song.
“Ta muốn giết ngươi.”
Bên trong đại sảnh, Thuỷ Đế tức giận tới cực điểm, nàng ta đánh mạnh một chưởng về phía Ngao Vô Song.
Một chưởng này do tức giận mà bộc phát ra, toàn bộ khí cơ Đại Đế đều được thi triển không bỏ sót một chút nào, dưới Đại Đế căn bản không người nào có thể chống đỡ được.
“Xong.”
Ngao Vô Song vội vàng nói:
“Đừng giết ta… Ta có thể châm đèn này.”
Bàn tay của Thuỷ Đế đã gần chạm tới gáy của Ngao Vô Song, nghe nói như thế mới chợt dừng lại.
Đôi mắt xinh đẹp của nàng ta nhìn chằm chằm vào Ngao Vô Song nói:
“Ngươi nói cái gì?”
Trong lòng của Ngao Vô Song hoảng sợ, nhưng bây giờ chỉ có thể kiên trì nói:
“Đèn này… Ta có thể châm được.”
Thuỷ Đế nhìn chằm chằm vào Ngao Vô Song, dường như muốn xuyên qua người của hắn ta, trầm tư trong một chớp mắt, sau đó mới nói:
“Nếu như ngươi dám lừa ta, ta sẽ cho ngươi nếm thử nối thống khổ không còn là người.”
Nói xong nàng ta đưa ngọn đèn kia cho Ngao Vô Song.
Quan trọng là củi đen đã bị người này ăn hết rồi…
Hiện tại chỉ có thể để cho hắn ta thử một lần mà thôi.
Hơn nữa Thuỷ Đế vừa nhìn cũng thấy cảnh giới của Ngao Vô Song chẳng qua chỉ là cảnh giới Tức Nhưỡng, căn bản không tạo thành uy hiếp đối với hắn ta, mọi chuyện đều nằm trong sự khống chế, nàng ta không sợ Ngao Vô Song lừa gạt.
Ngao Vô Song có chút lo lắng, giơ tay nhận lấy cây đèn kia.
Cây đèn vừa mới vào tay, đại não của Ngao Vô Song bỗng nhiên cảm giác trống rỗng.
Giờ khắc này cả người của hắn ta cứng đờ, mà Đạo Cảnh Địa cũng tự chủ hiện lên.
“Làm sao có thể? Bên trong Đạo Cảnh Địa… Lại có nhiều bản nguyên hắc ám như vậy?”
Thuỷ Đế giật mình rồi, nàng ta chưa từng nhìn thấy Đạo Cảnh Địa nào giống với Ngao Vô Song.
Hắc vụ tràn ngập, toàn bộ Đạo Cảnh Địa đều là hắc ám…
Cho dù Đạo Tử hắc ám mà nàng ta khó khăn vất vả lắm mới tìm kiếm được cũng căn bản không thể nào làm được tới một bước này.
Vào giờ khắc này, cây đèn kia trực tiếp biến mất khỏi hai tay của Ngao Vô Song, bay vào bên trong Đạo Cảnh Địa của hắn ta.
Thuỷ Đế càng giật mình, điều này sao có thể? Đây chính là đèn Khởi Nguyên, sao lại chủ động tiến vào Đạo Cảnh Địa của người khác được?
“Dừng tay, để lại đó.”
Nàng ta bước ra một bước trực tiếp bước vào bên trong Đạo Cảnh Địa của Ngao Vô Song, muốn lấy lại cây đèn kia.
Nhưng chỉ vừa mới bước vào Đạo Cảnh Địa nàng ta đã cảm thấy không thích hợp, bỗng nhiên xoay người, chỉ thấy một con Lôi Điểu xuất hiện, lôi đình cường đại chiếu rọi vùng đất vốn dĩ tối đen, chém về phía Thuỷ Đế.
Thấy thế, Thuỷ Đế nhất thời kinh ngạc nói:
“Lôi Đế?”
“Tại sao ngươi lại ở chỗ này?”
Bên trong Đạo Cảnh Địa của Ngao Vô Song, người ra tay chính là Lôi Đế.
Lúc này lôi Đế diễn hoá ra bản thể, quát to:
“Thuỷ Đế, ngươi khiến cho Lôi Đình của ta sụp đổ, hại ta trở thành tình trạng như thế này… Ngươi còn dám hỏi ta?”
Trong mắt của hắn ta lộ ra vẻ tức giận tới cực điểm.
Thuỷ Đế suy nghĩ thật nhanh, nàng ta nhanh chóng hiểu ra điều gì, nói:
“Ta hiểu rồi, người này chính là Đạo Tử hắc ám của ngươi… Ngươi ký sinh ở trên người của hắn ta.”
“Ký sinh ở bên trong Đạo Tử Hắc Ám còn không trốn đi, ngược lại chạy ra chịu chết… Vậy thì cũng đừng trách ta không niệm tình xưa.”
“Ngươi cũng đi chết đi.”
Giờ khắc này, nàng ta thi triển thần thông thuỷ đạo, khí cơ Đại Đế ngang dọc, dị tượng xuất hiện.
Đạo Cảnh Địa của Ngao Vô Song giống như biến thành một vùng biển mênh mông, sóng nước ngập trời, núi băng ngang dọc tại biển khơi, vô tận sóng gió tạo thành một cái Đế toạ to lớn, Thuỷ Đế ngồi ngay ngắn ở bên trên đó, đôi chân dài trắng như tuyết lộ ra, phô bày toàn bộ tư thế của Nữ Đế.
“Lôi Đế, ngươi đã đánh mất đi ấn ký Thiên Tâm, không hề chưởng khống quyền bính Đại Đế, ngươi lấy cái gì để đấu được với ta?”
Thuỷ Đế cao cao tại thượng, lúc giơ tay lên, phong vân cùng dao động, khí cơ băng hàn toả ra trăm vạn dặm, băng truỳ giống như muốn xé rách trời cao trấn áp về phía Lôi Đế đang bay lượn.
Lôi Đế thi triển toàn bộ thần thông, thế nhưng ngày hôm nay hắn ta đã mất đi tu vi Đại Đế, hơn nữa còn từng chết qua một lần, thực lực bị thương tổn nặng nề, Lôi Vũ cũng đều sắp bị đóng băng rồi, toàn bộ thân chim gần như đã hoá thành băng.
“Không… Chủ nhân cứu mạng.”
Lôi Đế nhìn thấy tình thế không ổn, xoay người bỏ chạy, bay ra khỏi dị tượng hải vực này, xuất hiện ở bên trong Đạo Cảnh Địa của Ngao Vô Song một lần nữa.
“Ngươi cho rằng ngươi sẽ chạy thoát được hay sao…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận