Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2695: Luân Hồi không phá

“Tiếp tục chờ đợi.”
Giọng nói thanh lệ của cây đào vang lên.
“Còn phải chờ đợi trong bao lâu?”
Mà ngay cả gà mái dường như cũng hơi mong đợi.
“Chờ một tia sáng xuất hiện, chờ một tia sáng biến mất.”
Cây đào nói nhỏ.
Trong Cửu Châu.
Hắc vụ tràn ngập, khói vàng cuồn cuộn.
Đại chiến toàn bộ thế giới Cấm Kỵ đã kết thúc, thế nhưng trước Luân Hồi, đại chiến vẫn tiếp tục kéo dài ở chỗ cũ.
“Chủ nhân Luân Hồi, ngươi không đỡ được.”
“Nên trảm.”
“Dấn thân vào hắc ám, ban cho ngươi bất tử, không nên chống cự vô ích.”
Tất cả Vô Thượng đều hét lớn.
Chỉ Giả, Ám Gia cùng với tất cả đại đạo đang nở rộ, tụ tập đuổi giết về phía cầu Nại Hà ở bên trong khói vàng, đó là lối vào về phía Luân Hồi.
Mà ở bên trên cầu Nại Hà, một nam tử đỉnh thiên lập địa vẫn bất động, hắn đơn độc đối kháng với toàn bộ Vô Thượng ở bên trong hắc ám chi khung, trầm mặc không nói gì, diễn hóa ra một Thái Cực Đạo Đồ.
Đó là sự hội tụ toàn bộ đại đạo của hắn, Tiên cùng Ma chiếu rọi, sáng và tối đan xen, sống chết xen lẫn nhau…
Cuối cùng âm Dương Ngư vĩnh hằng chuyển động, không hề có điểm cuối.
Vô Thủy Vô Chung!
Đạo Vô Quang của Ám Giả tràn ngập, lồng giam hắc ám giống như muốn xâm lược Luân Hồi, thế nhưng lại bị Thái Cực Đạo Đô ngăn cản lại, ngay cả hắc ám cũng không thể qua được.
Đạo Vô Động của Chỉ Giả gia tăng ở bên trên Thái Cực Đạo Đồ, nhưng giống như không hề có một chút tác dụng nào cả, Thái Cực Đạo Đồ Vô Thủy Vô Chung, động tức là tĩnh, tích tức là động.
Những loại đại đạo khác cũng nổ vang, thế nhưng đều không thể vượt qua được Hắc Bạch một bước.
Hắn đứng ở trên cầu Nại Hà, bảo vệ toàn bộ Luân Hồi ở sau lưng, giống như một ngọn núi cao.
“Vô Thủy Vô Chung… Loại đại đạo này đủ để đứng ngang hàng cùng với đạo Vô Tri của Khiêu Đại Thần rồi?”
“Chúng ta không phá giải được…”
“E rằng thực lực của người này đã gần với Khiêu Đại Thần rồi…”
Tất cả Vô Thượng đều thử nhưng lại không hề có tác dụng, điều này khiến cho tất cả Vô Thượng của Hắc Ám Chi Khung đều không có cách nào.
“Ta đi mời người.”
Ám Giả rống giận.
Hắn ta nhắm hai mắt lại, đang liên lạc Khiêu Đại Thần hắc ám.
Một cái chớp mắt tiếp theo.
Ở phía trước khói vàng bỗng nhiên xuất hiện hai bóng người.
Đương nhiên đó chính là Khiêu Đại Thần hắc ám cùng với Lý Phàm hắc ám.
Phía sau Lý Phàm còn dẫn theo một đám cường giả, mấy người Tâm Ninh, Nam Phong, Tử Lăng, Long Tử Hiên, Tô Bạch Thiển đều đến.
Bọn họ cũng đều bị dị hóa thành sinh linh hắc ám, đi theo bên cạnh Lý Phàm hắc ám.
Nhìn thấy Lý Phàm hắc ám cùng với mấy người Nam Phong, Tử Lăng xuất hiện, trong con ngươi của Hắc Bạch ở trên cầu Nại Hà cũng hiện lên sự dao động.
“Mời hai vị ra tay giết chết người này.”
Chỉ Giả nhìn về phía Khiêu Đại Thần hắc ám.
Nhưng Khiêu Đại Thần hắc ám chỉ nhìn lướt qua Hắc Bạch ở trên cầu Nại Hà, cũng cau mày nói:
“Vô Thủy Vô Chung, đại đạo khó giải.”
Chỉ Giả lo lắng hỏi:
“Ngay cả đạo Vô Tri cũng không được sao?”
Ở trong mắt của tất cả Vô Thượng, ngoài hai vị đã tự sinh ra bản luật của bản thân, trên thế gian này, không hề nghi ngờ gì nữa, người mạnh nhất chính là Khiêu Đai Thần.
Khiêu Đại Thần hắc ám nói:
“Ta là không gì không biết, cũng không phải là không chỗ nào không phá.”
“Ta cũng có thể diễn hóa ra đạo Vô Thủy Vô Chung, nhưng thì có ích lợi gì? Vô Thủy Vô Chung cũng không phá được Vô Thủy Vô Chung, cùng lắm chỉ có thể đánh ngang tay cùng với hắn mà thôi.”
Ám Giả trầm giọng nói:
“Lẽ nào lại để mặc hắn sống sót như vậy?”
“Luân Hồi không phá, cho dù ngày hôm nay toàn bộ sinh linh của Cửu Châu Cấm Kỵ đều chết hết, nhưng một ngày nào đó vẫn có thể tái hiện ở trong Luân Hồi.”
Mà Khiêu Đại Thần lại nhìn về phía Lý Phàm hắc ám.
Có thể phá giải được đạo Vô Thủy Vô Chung, ngoại trừ Tịch Giả, trên thế gian này… Cũng chỉ có hắn.
Nhưng Lý Phàm hắc ám cũng mỉm cười nhìn về phía Hắc Bạch nói:
“Ta đã dấn thân vào hắc ám, sao không đi theo ta?”
Hắc Bạch đứng sừng sững ở trên cầu Nại Hà, không tự ti cũng không kiêu ngạo, trong mắt cực kỳ bình tĩnh nói:
“Lý tiền bối cái thế cao nhân, ta không tin hắc ám có thể cắn nuốt được hắn.”
“Hơn nữa suốt đời Lý tiền bối chống lại hắc ám, nếu như thực sự chân chính hoá thành sinh linh hắc ám, ta cũng nên kế thừa ý chí của hắn, chém thân thể hắc ám của hắn, diệt Hắc Ám Chi Khung, phạt Đê Bá quỷ dị… Cho đến khi thân tử đạo tiêu.”
“Ta kính Lý tiền bối chính là kính một con đường riêng, ta đi theo Lý tiền bối chính là đi theo ý chí.”
Hắn nhìn về phía Lý Phàm hắc ám, trong con ngươi bộc phát ra một loại chiến ý sáng ngời nói:
“Chỉ cầu đánh một trận.”
Giờ khắc này đường cờ đen trắng ngang trời, chiếu rọi vạn giới, Thái Cực Đạo Đồ lơ lửng trên bầu trời, Luân Hồi Đại Ma Phù hiện lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận