Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2604: Ra tay lần nữa. 2

Lý Phàm xem xét cẩn thận trong chốc lát, sau đó hắn lại gọi Cung Nhã mang bút giấy tới đây.
Sau đó hắn bắt đầu vẽ tờ lịch treo tường thứ hai.
Năm tờ lịch treo tường Tiên Thánh Thần Hỗn Độn do Khiêu Đại Thần để lại đều đã bị xé đi rồi, hiện tại cũng đã vẽ ra được lịch treo tường Tiên Đạo, hắn muốn xem trong những tờ lịch treo tường khác có cái gì.
Đã tập hợp đủ đầu mối ở bên trên bốn cây đèn này rồi.
Hắn vẽ xuống một nét.
Đúng lúc này…
Rầm!
Ở bên trên Thuỷ Hoả Đại Sơn, ngón tay cái hắc ám khiến cho toàn bộ mọi thứ đều dừng lại bỗng nhiên đình trệ.
Một đạo Thiên Mạc bỗng nhiên rủ xuống từ trên bầu trời bao phủ toàn bộ nơi này.

Vùng đất hắc ám.
“Hắn… Quả nhiên đã ra tay một lần nữa.”
Trong mắt của Chỉ Giả lại có thể mơ hồ xuất hiện vẻ mong chờ.
Thuỷ Hoả Đại Sơn.
Một chỉ của Chỉ Mặc khiến cho mọi thứ đều trở nên ngưng trệ, ngay cả Thanh Trần đang ở bên trong ngọn lửa nhân gian cũng gần như chỉ còn lại một con đường chết.
Nhưng vào giờ khắc này đã có một đạo Thiên Mạc hạ xuống ngăn cản tất cả mọi thứ, ngay cả ngón tay màu đen kia cũng không thể tiến thêm một bước được nữa.
Đồng thời, lĩnh vực Vô Động do bàn tay khổng lồ màu đen kia mang tới cũng sụp đổ trong nháy mắt.
Bên trên Thuỷ Hoả Đại Sơn, toàn bộ sự sống đều thoát ra khỏi trạng thái không động đậy.
“Xảy ra chuyện gì?”
“Dường như vừa rồi chúng ta đã ở trong một trạng thái ngưng trệ nào đó.”
“Ngón cái màu đen, đó… Hình như thủ bút của Vô Thượng tới từ trong bóng tối đã bị người ta ngăn chặn rồi sao?”
Mọi người phản ứng lại đều sợ hãi.
Mà Mặc Thiết cũng lập tức khôi phục lại sự đau nhức, hắn ta ôm lấy cái bụng chỉ về phía bàn tay khổng lồ màu đen kia nói:
“Chỉ Giả đại nhân… Cứu mạng, cứu mạng…”
Hoả Đế hắc ám, Mộc Đế hắc ám cũng sợ hãi, đây chính là Chỉ Mặc, ở bên trên Vô Thượng cũng là một trong số những cường giả mạnh nhất, kết quả ngày hôm nay lại có thể bị chặn lại hay sao?
“Ai đang ra tay… Chẳng lẽ là?”
“Một đạo thân khác của vị kia…”
Hai người bọn họ thì thào.
“Lý tiền bối.”
Hoả Linh Nhi cũng cực kỳ kích động.
“Chỉ có Lý tiền bối… Mới có thể có thủ bút nghịch thiên bậc này.”
Mộc Uyển Thanh cũng xác định.
Thanh Trần ngẩng đầu nhìn về phía Đại Mạc ở trên bầu trời, trong mắt cũng cảm thấy nóng lên.
“Sư phụ… Sư phụ đang quan sát chúng ta sao?”
Hắn nói nhỏ.
“Có sư phụ lão nhân gia người ở đây… Hắc ám, đến đây, có bản lĩnh thì quay trở lại đây đi.”
Lục Nhượng cũng kích động hô to.”
Mà ngay sau đó, Đại Mạc ở trên bầu trời cũng không hề dừng lại.
Giống như có một tồn tại Vô thượng đang điều khiển bút vẽ.
Thác nước thứ hai rủ xuống.
Giống như mang theo hư ảnh của năm tháng, giống như dòng sông nghịch chuyển thời không, ở trong giờ khắc này, toàn bộ thiên địa giống như nối liền với một phương thời không khác.
Nét bút thứ ba…
Nét bút thứ tư…
Mỗi một bút hạ xuống đều cực kỳ kinh thiên, mênh mông vô biên vô hạn.
Ngón tay cái của Chỉ Giả trực tiếp tiêu tan thành mây khói, ở trước thủ bút kinh thiên này, cho dù là Vô Thượng cũng có vẻ giống như không đáng giá để nhắc tới.
Một mảnh thời không mênh mông chậm rãi hiện lên.
Đó là… Thời Không Thánh Đạo!
Cửu Châu đều cảm nhận được, thiên hạ tập trung quan sát, Thời Không Thánh Đạo đã từng biến mất trong năm tháng bỗng nhiên xuất hiện một lần nữa, vùng đất đã từng là Tiên Thổ ngang dọc trong thiên địa.
Ở bên trong thời không Thánh Đạo có hình ảnh vô thượng hiện lên…
Có tiên dân đánh lửa, xua tan đi hắc ám cùng sự lạnh lẽo âm u.
Có thánh hiền đang nếm bách thảo, chữa trị toàn bộ đau khổ và bệnh tật cho thiên hạ.
Có anh hùng đi lại ngang dọc, khơi thông dòng nước cho thế nhân.

Đó là những bóng dáng trước kia của thánh đạo nhân gian, đó là thời không thuộc về Thánh Đạo, Thánh Hỏa nhân gian tương truyền cháy rừng rực, sinh sôi không ngừng, đúc nên thời không huy hoàng thuộc về trước đây.
Nhưng cuối cùng tất cả hình ảnh đều bị bụi bặm che phủ, tất cả hắc ám đều bị ánh sáng cắn nuốt, mặt đất mất đi, hắc vụ bắt đầu cuồn cuộn khởi động, ở chỗ sâu bên trong Thánh Thổ, giữa đầu nguồn chính là một bậc thang năm tháng, mà ở bên trên bậc thang năm tháng có một bóng người đang ngồi khoanh chân.
Đó là một cường giả hắc ám, hoàn toàn không nhìn thấy rõ mặt mũi của hắn ta, bởi vì khuôn mặt của hắn ta giống như hắc động trí mạng, dường như hắn ta vốn dĩ đã tối đen như mực rồi.
Ở bên cạnh hắn ta, trên cầu thang năm tháng vẫn còn có một ngọn lửa màu đen đang trôi nổi lơ lửng, ngọn lửa kia đang nhảy nhót, có vô số tiếng vọng đang kêu rên.
Đó là… Thánh Hỏa hắc ám.”
“Hắc ám tới, thiên hạ không còn ánh sáng.”
Cường giả hắc ám đang ngồi ở bên trên bậc thang lên tiếng, hắn ta đứng dậy một bước nói:
“Năm đó thời không năm tháng đã qua đi mang theo ngọn lửa Thánh Đạo, năm tháng này đã bị sư phụ của ta trấn áp, không còn ngọn lửa Thánh Đạo, không còn Thánh Đạo Chi Nguyên có thể sử dụng, ngài không nên hành động nghịch thiên.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận