Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2563: Đại Dương Đan

Mà Kim Thương Nguyễn lại nói:
“Cái này không giống như của người…”
Thẩm Hư nói:
“Có thể có một ít chênh lệch, thế nhưng dược hiệu là giống nhau… Công tử mau ăn vào đi.”
Kim Thương Nguyễn nghe vậy tâm tính cũng có chút sụp đổ, đồ vật có hình dáng giống như lang nha bổng này chính là Đại Dương Đan?
Còn có thể ăn? Cái quái gì vậy, nhiều gai nhọn như vậy cũng có thể cho vào trong miệng được?
“Thẩm Hư, nếu như ngươi dám lừa gạt ta, ta sẽ khiến cho ngươi chết không có chỗ chôn.”
Thế nhưng suy nghĩ một chút, Kim Thương Nguyễn cắn răng một cái, liều mạng.
Hắn ta tự tay muốn cầm lấy “Đại Dương Đan” kia.
Nhưng khi tay của hắn ta vừa mới chạm vào Đại Dương Đan kia, bỗng nhiên Đại Dương Đan giống như một cái lang nha bổng bị người ta điều khiển, đập mạnh một cái vào đầu của hắn ta.
Trực tiếp đập vào mặt của hắn ta.
“Thình thịch.”
Cho dù Kim Thương Nguyễn có thần cốt trời sinh, da thịt giống như Chân Kim, thế nhưng lúc này Đại Hoàn Đan mọc đầy gai nhọn vẫn có thể đâm vào trong da thịt trên mặt của hắn ta, trong nháy mắt máu thịt be bét.
“A…”
Kim Thương Nguyễn phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, không ngừng lui lại về phía sau.
“Đế Tử.”
“Xảy ra chuyện gì?”
“Bảo hộ Đế Tử.”
Trong lúc nhất thời, toàn bộ cao thủ ở phía sau đều lập tức hành động.
Mà ở bên trong lò luyện đan bỗng nhiên có một tên mập mạp nhanh nhẹn nhảy ra, hắn đạp mạnh một cước, đá bay cái lò luyện đan kia đi nói:
“Không nghĩ tới sao? Bàn gia ta cũng không chết.”
Thấy thế người của núi Kim Đế đều hoảng sợ.
“Làm sao có thể?”
Thẩm Hư thất thanh lên tiếng nói:
“Ngay cả cao thủ đã hoàn thành Ngũ Hành cũng đều không chịu nổi được cái lò luyện đan này, sẽ bị luyện hóa, làm sao ngươi có thể còn sống được…”
“Không đúng, đồ vật ở trong tay của hắn…”
Ở bên cạnh, một lão già bỗng nhiên nghĩ tới điều gì nói:
“Đây căn bản không phải là cái gì Đại Dương Đan… Mà là Dong Kim Tổ Thụ trong truyền thuyết?”
“Chính là vũ khí của vị tổ tiên tiên dân xưng là Man Tổ sử dụng?”
Sắc mặt của hắn ta hoảng sợ, làm sao loại vật này còn có thể xuất hiện được?
“Giết hắn đi, giết hắn đi.”
Mà Kim Thương Nguyễn vừa ôm mặt của hắn ta vừa đau đớn hét to.
“Giết.”
Ngay lập tức, một đám cao thủ đều xông về phía Ngô Đại Đức.
Ngô Đại Đức thầm kinh ngạc nói:
“Xong xong, Bàn gia ta còn chưa xuất thân, xem ra là phải qua đời ở chỗ này rồi…”
Hắn đau thương nói:
“Chó chết, cứu mạng.”
Vừa mới dứt lời.
“Nhân sủng, Bản Đế chủ nhân của ngươi tới đây.”
Ở bên trong động sảnh chợt có một tiếng chó sủa mãnh liệt vang lên.
“Gâu!”
Âm thanh này vừa mới vang lên, toàn bộ núi Kim Đế đều ông ông, gần như sắp nổ tung, toàn bộ đám cao thủ ở đây bao gồm Thẩm Hư, Kim Thương Nguyễn đều cảm giác như bị dao động làm cho bị điếc, trực tiếp ngất xỉu toàn bộ.
Mà ngay cả đầu Ngô Đại Đức cũng cảm thấy ong ong, hắn khó khăn dừng lại, ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy ở bên trong đường hầm có hai người một chó đang đi ra.
Hai người một chó kia… Đương nhiên đó là Long Tử Hiên, Độc Cô Ngọc Thanh…
Cùng với… Con chó đen!
Nhìn thấy bọn họ, Ngô Đại Đức nhất thời ngẩn cả người, hắn nhịn không được dụi dụi mắt một cái nói:
“Long sư huynh, Độc Cô sư huynh, làm sao đệ lại có thể nhìn thấy được các huynh? Lẽ nào các huynh đã chết rồi? Hồn phách tới đây tìm đệ sao?”
“Ta đã bị Kim Thương Nguyễn giết chết hay sao?”
Hắn chỉ vào con chó chết nói:
“Chó chết, làm sao ngươi cũng chết rồi?”
Long Tử Hiên và Độc Cô Ngọc Thanh đều mỉm cười nói:
“Đại Đức sư đệ, chúng ta không có chết, đệ cũng vẫn còn sổng rất tốt.”
“Sư phụ kêu chúng ta tới tìm đệ.”
Ngô Đại Đức vừa nghe liền nói:
“Sư phụ…”
“Đúng vậy, sư phụ không cần chúng ta đi đốt đèn, người muốn chúng ta đi tìm đệ, cùng nhau quay về nhà.”
Độc Cô Ngọc Thanh nói khẽ.
Ngô Đại Đức nghe vậy, không hiểu sao hai mắt lại ửng đỏ nói:
“Sư phụ… Sư phụ người không muốn chúng ta chết sao? Như vậy phải làm sao bây giờ, sư phụ, lão nhân gia ông ấy…”
Long Tử Hiên nói:
“Sư phụ đã lựa chọn đường, con đường Tinh Hỏa Liệu Nguyên không còn đi thông được nữa rồi.”
Mà con chó đen lại khinh thường nói:
“Nhân sủng, đừng khiến cho bản đế xấu hổ nữa, còn khóc sướt mướt… Giống y như nữ nhân.”
Ngô Đại Đức nghe vậy lập tức lau nước mắt nói:
“Chó chết, ngươi biết cái gì, chờ ta quay trở về nhất định sẽ khiến sư phụ ăn thịt chó.”
Nói xong hắn đi tới nói:
“Nếu như không cần đốt đèn, con đường Tinh Hỏa Liệu Nguyên cũng đi không thông rồi, như vậy chúng ta đi thôi, quay về thôn, quay về thôn, đệ sắp đói gầy rồi.”
Nhắc tới quay về thôn, trong mắt của hắn tràn đầy vẻ mong đợi.
Mà Long Tử Hiên lại mỉm cười nói:
“Không vội vàng, chờ một chút.”
“Trên núi Kim Đế có hắc ám phủ xuống, hiện tại xem ra Kim Đế và Thổ Đế đều đã đầu phục hắc ám rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận