Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2352: Ma diệt khói đen

“Vị kia…”
“Chuẩn bị sau của hắn sao…”
“Ứng với di vật của hắn…”
“Di vật của hắn vẫn còn ở đây, khói đen đến từ đầu nguồn kia… Có thể thực sự sẽ bị ma diệt. Muôn đời tới nay, có lẽ hắn là người duy nhất có thể ma diệt được khói đen…”
Có giọng nói nhỏ vang lên, đạo niệm này chỉ do dự trong một chớp mắt, bỗng nhiên trực tiếp lùi bước, không tiếp tục tiến về phía trước nữa.

Đầu cùng của Cổ Lộ Cấm Kỵ.
Độc thủ bị buộc phải xuất hiện, con đường nhỏ màu đen tái hiện.
Mà lúc này Vân Khê không chút do dự, giơ tay tiến lên, lực lượng vạn đạo hạ xuống, con đường nhỏ màu đen kia cũng bị đánh tan rồi.
Ở trên người của nàng tràn ngập vô số ánh sáng bảy màu trấn áp tất cả, cả con đường nhỏ màu đen không còn nơi nào có thể ẩn giấu được nữa.
Bên trong thiên địa, tất cả mọi người đều mở to hai mắt nhìn về phía đầu nguồn của con đường nhỏ màu đen, muốn nhìn xem một chút rốt cuộc độc thủ ở phía sau màn có dáng dấp như thế nào.
Nhưng ngay sau đó, cảnh tượng xuất hiện khiến cho tất cả mọi người đều giật mình.
Đầu cùng của con đường nhỏ màu đen kinh khủng kia… Chỉ có một đám khói đen.
Khói đen kia thay đổi nhiều lần, khi thì diễn xuất ra đạo pháp, khi thì thể hiện ra thần thông, cũng không phải là hình người, phi thường yêu dị.
Toàn bộ con đường nhỏ màu đen đều được kéo dài từ bên trong luồng khói đen đó.
Chỉ là một đám khói đen, thế nhưng trong nháy mắt khi tất cả mọi người nhìn thấy đám khói đen đó, không hiểu sao mọi người lại dâng lên một loại cảm giác sợ hãi, dường như bản thân đang nhìn thấy tịch diệt, nhìn vào vực sâu thăm thẳm.
Đây là một loại sợ hãi có nguồn gốc đến từ bản năng, phát ra từ tận sâu ở trong linh hồn.
“Không… Khói đen này khiến cho ta cảm giác như chết đi một lần nữa…”
“Tiêu vong tất cả, không người nào có thể trốn được… Ở trước mặt khói đen, tất cả cường giả đều chẳng qua chỉ là tro bụi…”
“Không đánh tan được, vĩnh viễn trường tồn… Cho dù có đánh bại đám khói đen này thì như thế nào, không có một ai có thể huỷ diệt được hắn ta… Không có một ai cả.”
Giờ khắc này, ở bên trong vô số quỷ hồn, các lão quỷ đều đang lẩm bẩm, trong giọng nói tràn đầy tuyệt vọng cùng với chán nản.
Mà lúc này, ngay cả chín con quỷ, trong đôi mắt cũng hiện lên sự buồn bã.
“Khói đen… Khói đen đến từ đầu nguồn, không người có thể phá, không có cách nào huỷ diệt…”
“Ngay cả khi vị kia còn sống, e rằng cũng chỉ có thể bị khói đen vây khốn mà thôi…”
“Đã không tệ, vị mang điểm cuối của vạn đạo chuyển thế lại có thể đánh bại khói đen này… Đã quá kinh diễm, đã đủ để tiếu ngạo muôn đời rồi, ha ha ha…”
Trong con mắt của bọn họ hiện lên vẻ bi thương, có lẽ đám khói đen này khiến cho bọn họ nhớ đến trận đại chiến trước kia, khoảnh khắc tuyệt vọng nhất…
Dưới sự thống lĩnh của Thiên Đế, vô số cường giả tiến quân vào đầu nguồn, vốn tưởng rằng có thể mở ra thái bình cho muôn đời…
Nhưng cuối cùng kết cục cũng chỉ là một đám khói đen ở đầu nguồn cũng có thể đè sấp lưng của vô số cường giả kinh diễm.
Đế Đình đổ nát, cường giả chết hết, núi thây biển máu chồng chất ở trên con đường đi đến đầu nguồn, nhưng chiến đấu với bọn họ chỉ là một đám khói đen lại chưa từng bị ma diệt.
Trận đại chiến kia khiến cho người ta tuyệt vọng.
Nhưng Vân Khê chỉ nhìn về phía khói đen kia, trong đôi mắt to hiện lên vẻ kiên định đến cực điểm nói:
“Ta muốn… Đánh chết ngươi.”
Nàng bỗng nhiên giơ tay, mạnh mẽ đẩy ra cho đến đầu nguồn, lực lượng đại đạo rủ xuống giống như cửu thiên ngân hà, ngàn vạn lần công kích ầm ầm hạ xuống, ngay cả vùng không gian đó cũng bị huỷ diệt hoàn toàn…
Trong lúc nhất thời, con đường nhỏ màu đen kia sụp đổ, khói đen cũng tạm thời biến mất.
“Huỷ diệt sao?”
“Không có khả năng…”
“Không thể tiêu diệt được khói đen…”
Vô số quỷ hồn, thậm chí mấy người Nam Phong cũng đều đang khẩn trương chăm chú quan sát.
Nhưng chỉ sau một khắc.
Con đường tàn phá màu đen kia bỗng nhiên lại xuất hiện một lần nữa, ở dưới cuối đường một đám khói đen lại xuất hiện.
Khói đen… Vẫn ở chỗ cũ.
“Không thể diệt được khói đen… Cho dù là cường giả chân chính kinh diễm cũng chỉ có thể tạm thời áp chế khói đen, thế nhưng cũng chẳng qua chỉ là phù dung sớm nở tối tàn mà thôi…”
“Không có tác dụng đâu…”
“Trời long đất lở, vũ trụ sụp đổ… Khói đen vẫn trường tồn như xưa.”
Vô số tiếng kêu rên tuyệt vọng vang lên.
“Nhân dịp hiện tại, vị mang điểm cuối của vạn đạo nhanh chóng sử dụng di vật của vị kia còn có thể có cơ hội ma diệt đám khói đen này.”
Thái Dịch vội vàng lên tiếng nhắc nhở.
Hai bức tranh Bạch Hổ Đế Phong, Cơ Thuỷ đã xuất hiện,Vân Khê sử dụng hai bức tranh đã có thể ngăn cách đường lui của khói đen, cắt đứt liên hệ cùng với thế giới cấm kỵ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận