Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2348: Da người bao hàm đế cơ 2

“Thần thông kinh khủng nhất của Chúa tể Luân Hồi… Sinh Tử Chi Ma.”
“Không… Cái này còn kinh khủng hơn cả Sinh Tử Chi Ma… Ngay cả sương mù xám cũng đều bị ma diệt.”
“Sương mù xám… Định luật bất tử bất diệt tồn tại ở bên trong thiên địa… Ngày hôm nay sẽ bị đánh vỡ sao?”
Lốc xoáy kia quá mức kinh khủng, sương mù xám bị hấp thu đều biến thành hư vô.
Mà ngay cả chiến xa của Khôi Thập Nhị Hầu cũng đều bị nghiền nát không còn tồn tại nữa.
“Không thể không thừa nhận, thần thông của ngươi… Còn mạnh hơn so với truyền thuyết…”
Khôi Thập Nhị Hầu bị hãm hại lảo đảo lùi về phía sau, bên trong ánh mắt yêu dị lạnh lùng bộc phát sát ý kinh người nói:
“Đáng tiếc thực lực của ngươi còn lâu lắm mới khôi phục được đến mức độ tiêu chuẩn.”
“Vốn định giữ lại một mạng cho ngươi, thế nhưng các ngươi quá mức ngông cuồng, hôm nay… Ta sẽ mời Đế khí để giết chết ngươi.”
Cơ thể của Khôi Thập Nhị Hầu bỗng nhiên biến đổi, hoá thành một cái tuyền nhãn.
Không biết tuyền nhãn nối đến nơi nào, nguyên khí sương mù xám cấm kỵ sôi sục ở bên trong đó, dường như có một thứ gì đó kinh khủng muốn xuất hiện từ bên trong.
Giờ khắc này, Cổ Lộ Cấm Kỵ trực tiếp bị sụp đổ, khí cơ diệt thế như muốn tan biến tất cả.
“Hôi Đế?”
“Hôi Đế muốn giáng lâm sao?”
“Là khí cơ của Thần…”
Trong lúc nhất thời chín con quỷ đều hoảng sợ thất sắc.
Hôi Đế… Đây là một vị Đại Đế thần bí cực kỳ xa xưa, chính là đầu nguồn của sương mù xám, là đế tạo giả của đại đạo sương mù xám.
Lúc này đế cơ hiện, kinh trời cao.
Cuối cùng, dưới sự quan sát chăm chú của tất cả mọi người, bên trong Tuyền Nhãn do Khôi Thập Nhị Hầu hoá thành xuất hiện một cái thạch mâu không trọn vẹn.
Bên trên thạch mâu tràn đầy loang lổ, chỉ còn lại bộ phận mũi thương, mâu chuôi đã biến mất không thấy gì nữa.
Nhưng cho dù không trọn vẹn thì bên trên cái mâu này vẫn phát ra uy áp vô thượng khiến cho người ta sợ hãi, thậm chí muốn cúng bái, thần phục.
“Thanh đế binh này… Là một trong mười hai loại khí cụ lúc Hôi Đế chứng đạo, tương truyền lúc Hôi Đế chứng đạo đã từng ra tay với đầu nguồn một lần, kết quả… Toàn bộ mười hai đế binh đều bị bẻ gãy, trực tiếp bị đánh rớt xuống Đế đạo, một ít Đế Cơ…”
“Sau này, mười hai thanh đế binh không trọn vẹn được ban cho các cường giả ở dưới quyền…”
“Hôm nay chuôi mâu này xuất hiện… Cho dù không có đầy đủ Đế uy, thế nhưng ngày hôm nay, khoảng cách giữa chủ nhân Luân Hồi cùng với Đế Đạo quá xa vời… Khó có thể chống lại được…”
Chín con quỷ thì thào lên tiếng, nói ra lai lịch của chiếc mâu này, bên trong mắt tràn đầy vẻ ngưng trọng.
Giờ khắc này, hô hấp của tất cả mọi người đều dừng lại theo bản năng.
Dường như chỉ cần cái mâu này khẽ run lên là có thể huỷ diệt toàn thế giới.
Mà Hăc Bạch vẫn đứng chắp tay, hắn thản nhiên nhìn cái thạch mâu kia nói:
“Có độc thủ ở đầu nguồn ở đây, giết hắn ta, hay là giết ta?”
“Cho ngươi một cơ hội để lựa chọn.”
Đối mặt với đế binh… Hắn vẫn khí phách như cũ.
Thậm chí còn cho đối phương sự lựa chọn…
Đây thực sự có thể nói là… Từ trên cao nhìn xuống rồi.
Giờ khắc này, dường như ngay cả thanh Đế binh kia cũng trầm mặc trong một cái chớp mắt.
Thân là Đế binh nó đã có linh.
Tất nhiên nó có thể nhìn thấy được trận đại chiến không thể hiển hoá, có thể thấy được tồn tại của độc thủ ở đầu nguồn…
Đầu nguồn, bóng tối… Bao phủ ở trên đầu của toàn bộ Cấm Giới.
Có thể nói là kẻ địch chung.
Nhưng mà cuối cùng thạch mâu chỉ khẽ động một chút, sau đó lại chỉ về hướng Hắc Bạch.
Nó muốn giết chết Hắc Bạch.
Sát khí của thạch mâu như muốn phá tan tất cả mọi thứ, không người nào có thể ngăn cản được.
“Không…”
“Chủ nhân Luân Hồi mau rút lui, chúng ta có thể ngăn cản được.”
“Thật khó khăn lắm Hắc Bạch mới tái hiện, làm sao ở kiếp này lại có thể rơi vào tay của ngươi được?”
Đám quỷ Thái Dịch đều liều mạng, bọn hắn khàn cả giọng muốn hoá thành một tia lực lượng cuối cùng để giúp Hắc Bạch chống lại thanh đế binh này.
Mà ngay cả Giang Ly cũng đã tiến lên chuẩn bị lấy ra bảo vật.
Nhưng Hắc Bạch chỉ lắc đầu nói:
“Không cần.”
“Thật sự cho rằng Hắc Bạch ta không có sức đã dám quay trở về sao?”
Hắn bỗng nhiên vung tay lên, nhỏ giọng nói:
“Đế quả của ta, quay trở về.”
Theo lời của hắn.
Lúc này, ở cuối Cổ Lộ Cấm Kỵ, biển sương mù xám, phần cuối của biển sương mù xám, tổ giới sương trắng, bên trong tổ giới sương trắng, Võ Hoang!
Ở bên trong Võ Hoang, trước một sơn thôn nhỏ.
Bên trên một mô đất nhỏ bé bỗng nhiên mở ra, mà ở trong đó có một tấm da người bay ra ngoài.
Tấm da người này rời khỏi ngôi mộ, thi lễ một cái với sơn thôn nhỏ.
Sau đó xoay người biến mất tại chỗ.
Trong nháy mắt tấm da người này đã vượt qua tổ giới sương trắng cùng với biển sương mù xám, trực tiếp xuất hiện ở Cổ Lộ Cấm Kỵ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận