Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2592: Tứ Đế. 2

Lúc này.
Hải dương Tiên Thổ đứng sừng sững ở bên trên thế giới Cấm Kỵ.
Trong vòng mấy ngày ngắn ngủi đã có vô số tu giả thành công bước vào trong Tiên Thổ, tìm được Tiên Chủng.
Vùng đất này có diện tích rộng vô ngần, sinh cơ vô hạn, khắp nơi đều có các loại Tiên Chủng, linh thảo, tiên thụ, cung cấp cho tất cả mọi người sử dụng.
Đồng thời có rất nhiều người trực tiếp định cư ở trong Tiên Thổ, mang đến các loại sinh cơ khác biệt ở trong Tiên Thổ.
Lúc này, ở bên trên một ngọn núi cao của Tiên Thổ.
Một cô thiếu nữ, cả người đều được bao phủ bởi hỏa diễm, bên trong Đạo Cảnh Địa của nàng có gieo một hạt giống hỏa thụ.
Người này đương nhiên chính là Hỏa Linh Nhi.
Ở bên cạnh nàng, mấy người Mộ Thiên Ngưng, Mộc Uyển Thanh, Võ Tiểu Côn cũng đều đang hoàn thành cảnh giới Tiên Chủng.
Một Thiên Ngưng gieo xuống một hạt giống Thái âm Ba Tiêu cực kỳ hiếm thấy, Mộc Uyển Thanh thì gieo xuống Vạn Vật Mẫu Đằng.
Võ Tiểu Côn lại trồng một đóa Thái Dương Hoa, giống như lửa cháy mạnh mẽ vậy.
Những thứ mà bọn họ lấy được đều là những kỳ trân Tiên Đạo chỉ vỏn vẹn tồn tại ở bên trong những ghi chép cực kỳ xa xưa, gần với Thập Linh Tiên Đạo cây bàn đào, Thần Bồ Nguyên Thủy, Võ Đạo Thiên Tâm Liên, Thần Huyết Thảo.
Trong nháy mắt khi trồng Tiên Chủng xuống, bên người của ba người các nàng cũng xuất hiện hình ảnh thời không hữu duyên trôi qua.
Bên người của Hỏa Linh Nhi đó là những hình ảnh về một vài bức tranh thiên hỏa ngang dọc, một Nữ Đế cưỡi trên ngọn lửa bay đi, để lại hỏa chủng cùng ấm áp khắp thế gian.
Xung quanh Mộc Uyển Thanh có từng mảnh rừng rậm cổ xưa hiện lên, giống như dây leo đâm thẳng lên trên bầu trời, sức sống vô hạn.
Mộ Thiên Ngưng lại càng thêm kinh người, bên trên hai chiếc lá cây to lớn của Thái âm Ba Tiêu tràn ra khí tức của mặt trăng cùng với mặt trời, khiến cho khí chất của nàng trở nên cực kỳ thần bí, dường như có một thế giới hư vô mờ mịt nào đó đang phủ xuống.
Võ Tiểu Côn cùng loại với nàng, thế nhưng hoàn toàn ngược lại, luân chuyển ra hơi thở của đạo Thái Dương.
“Hỏa Đế, Mộc đế… Cùng với Nữ Đế Thái âm và Đại Đế Thái Dương.”
Ở bên cạnh, không biết từ lúc nào mà Đại Đế Luân Hồi Hắc Bạch xuất hiện, hắn cũng không có gieo xuống Tiên Chủng, bởi vì đại đạo của hắn hết sức đặc biệt, dùng hoàng tuyền làm Bích Thủy, dùng U Minh làm Tức Nhưỡng, sau khi bông hoa Luân Hồi được tưới nước ở bổn nguyên Tiên Đạo, từ không tới có, tự nhiên tách cơ, đạo cơ vô hạn.
Hắn lẩm bẩm, dùng đôi mắt Luân Hồi để quan sát, đã hiểu được thân phận của bốn người Mộ Thiên Ngưng.
Bọn họ… Đều từng là những cường giả ở trong thế giới Cấm Kỵ, đều đã chết ở trong bóng tối…
“Trách không được có thể lọt vào mắt xanh của Lý tiền bối…”
Rốt cuộc trong mấy năm nay, mấy người Mộ Thiên Ngưng, Hỏa Linh Nhi, Mộc Uyển Thanh, Võ Tiểu Côn đều là những người thân cận nhất đối với sơn thôn nhỏ, đều nhận được không ít cơ duyên ở bên trong sơn thôn nhỏ, đúc ra đạo cơ mạnh mẽ.
Mấy người Mộ Thiên Ngưng cuối cùng cũng chậm rãi tỉnh lại.
“Được quan sát kiếp trước…”
Hỏa Linh Nhi lẩm bẩm nói:
“Tiên Chủng có chứa kiếp trước, thì ra ta từng là Hỏa Đế…”
Mộ Thiên Ngưng cũng nói:
“Qua lại như nước chảy, không thể truy tìm, nhưng có thể khiến cho ta hiểu được rất nhiều…”
Hắc Bạch nói:
“Châu Thần Hỏa, châu Linh Mộc đều đã tuyệt diệt, bây giờ đã trở nên hoang vu, châu Thái âm, châu Thái Dương đều bị Nguyệt Đế, Nhật Đế tân sinh chiếm giữ.”
Võ Tiểu Côn đứng dậy nói:
“Chúng ta đi khôi phục.”
Mặc dù hắn chỉ có cảnh giới Sinh Mộc, thế nhưng ngày hôm nay đã hoàn toàn thay đổi, từ một đứa trẻ còn non nớt từ khi mới gặp được sơn thôn nhỏ đến bây giờ lại trở nên có vẻ oai hùng bất phàm.
Đại Đế Hắc Bạch gật đầu nói:
“Như vậy cũng tốt.”
Lúc này bốn người đứng dậy, rời khỏi Tiên Thổ.
Mộ Thiên Ngưng đi tới châu Thái âm, Võ Tiểu Côn đi tới châu Thái Dương, mà Hỏa Linh Nhi cùng với Mộc Uyển Thanh thì lại đồng hành cùng với nhau.
Bởi vì châu Thần Hỏa cùng với châu Mộc Linh đều tiếp giáp với nhau, mà nơi chứng đạo của hai người đều đã từng ở cùng một chỗ, Thủy Hỏa Đại Sơn.
Thủy Hỏa Đại Sơn nằm ở nơi giao nhau giữa châu Thần Hỏa và châu Linh Mộc, tương truyền, ở thời đại Cử Hỏa, Mộc Đế cùng với Hỏa Đế bắt tay nhau đốt lên ngọn lửa nhân gian ở Thủy Hỏa Đại Sơn, cho nên mới được đặt tên là Thủy Hỏa Đại Sơn.
“Ngươi biết truyền thuyết về Thủy Hỏa Đại Sơn của chúng ta không?”
“Đương nhiên, nơi khởi nguồn của ngọn lửa nhân gian, có người nào là không biết?”
“Nghe nói trong khoảng giời gian này, trên Thủy Hỏa Đại Sơn không ngừng xuất hiện dị tượng, có một cây cỏ nghịch thiên không ngừng sinh trưởng, mà ở bên trên lá cây lại có một Phật Đà giảng kinh, người nghe đều giống như đã ngộ ra một điều gì đó…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận