Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2274: Vãng Thế Chi Thương

Lúc này toàn bộ sinh linh của biển sương mù xám đều đang điên cuồng hô to, mừng rỡ.
Mà ở bên trên bầu trời, ở bên trong con đường nhỏ màu xám, lúc này đám Chân Tổ cũng nở nụ cười lạnh lẽo.
“Ha ha ha, con kiến hôi đấu tranh chính là bất lực như thế…”
Bát Trảo Ma Chu khinh thường lên tiếng.
“Còn dám âm mưu cắt đứt đường lui của chúng ta, cũng không biết ai cho bọn hắn can đảm nữa.”
Giọng nói của Man Hoang Nguyên Tượng lạnh lùng.
“Được rồi, nên tiếp tục tàn sát những con kiến hôi của tổ giới sương trắng này…”
Phệ Thiên Mãng thôi động nguyên lực, phục hồi cái miệng đã bị kiếm khí của Độc Cô Ngọc Thanh đánh quay trở về như cũ, sau đó lại há cái miệng to ra một lần nữa, cắn nuốt về phía đại quân của tổ giới sương trắng.
Đại quân vài tỷ lại bị lão ta cắn nuốt vào trong miệng.
Nhưng vào giờ khắc này.
Rầm.
Ở trong hư không bỗng nhiên lại có một kiếm chém ra, kiếm quang sâu thẳm âm u, dường như đến từ địa ngục âm hàn.
“Không.”
Phệ Thiên Mãng thất kinh, lão ta không tránh kịp, một kiếm này trực tiếp chém nát khoang miệng lão ta.
Cái miệng khổng lồ của Phệ Thiên Mãng lại nứt ra một lần nữa, lão ta vội vàng lùi về phía sau.
Mà ở bên trong hư không trước mặt, một vị kiếm khách bị che khuất đã chậm rãi đi ra.
Hắn giống y như đúc với Độc Cô Ngọc Thanh, thế nhưng thân thể nghiền nát, ánh mắt vô thần, giống như cô hồn dã quỷ hoàn toàn không có nơi nương tựa.
“Đây là… Không đúng, đây là Vãng Thế Chi Thương trong truyền thuyết?”
Sắc mặt của Phượng Thanh Cô đại biến, sợ hãi nói: “Chúng ta giết chết Kiếm Tôn hiện nay, dẫn đến Vãng Thế Chi Thương… Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?”
Lúc này một đám Chân Tổ đều giật mình không gì sánh được.
Rõ ràng Kiếm Tôn đã ngã xuống, nhưng mà bây giờ lại xuất hiện một lần nữa…
Hơn nữa, xuất hiện lại là Vãng Thế Chi Thương của hắn.
“Rốt cuộc có chuyện gì… Lẽ nào ở trong năm tháng, Thập Tôn Nhị Hung vẫn còn có hình bóng còn sót lại?”
“Rất có thể, bọn hắn đã từng chết đi, nhưng lại Thương, khi bọn hắn chết đi ở trong kiếp này, Thương sẽ thay bọn hắn cả đời này…”
“Nếu như nói vậy, kiếp trước của Kiếm Tôn cũng không phải là đầu nguồn của hắn, hắn còn có địa vị lớn hơn?”
Một đám Chân Tổ đều hết sức giật mình.
Vãng Thế Chi Thương có liên quan đến một số truyền thuyết vô cùng quỷ dị ở trong thiên địa.
Tương truyền, nếu như cường giả cái thế ngã xuống mà còn chưa cam lòng, thì sẽ lưu lại “Thương”.
Thương du đãng trong thiên địa, thế gian không thể giữa lại, cũng chưa bao giờ chủ động xuất hiện, trên cơ bản sẽ không ảnh hưởng đến sự vận chuyển của thiên địa.
Thế nhưng nếu như những cường giả cái thế này chuyển thế sống lại, có một cuộc đời mới sẽ dẫn đến sự quan sát của Vãng Thế Chi Thương.
Sau khi tân sinh một đời lại gặp phải diệt vong, Vãng Thế Chi Thương có thể mượn người trọng sinh để xuất hiện.
Chuyện này… Phi thường quỷ dị, ngay cả ở trong biển sương mù xám cũng chỉ cho rằng đó là dị sự kỳ văn, từ xưa đến nay chưa có một người nào thực sự gặp được Vãng Thế Chi Thương.
Hôm nay lại xuất hiện ở đây.
“Đừng lo, cho dù hắn có bao nhiêu địa vị, Kiếm Tôn chết đi cùng lắm cũng chỉ có Tứ Kiến, Thương của hắn mượn khi hắn chết đi để xuất hiện thì chiến lực cũng chỉ có hạn mà thôi.”
Phượng Thiên Cô lên tiếng nói:
“Sau đó chúng ta lại giết hắn một lần nữa.”
Thế nhưng lão ta vừa mới dứt lời.
Rầm!
Ở trước mặt lão ta bỗng nhiên xuất hiện một cái quyền kinh khủng, trực tiếp nổ tung.
Bên trong hư không, Long Tử Hiên cũng xuất hiện.
Ở bên cạnh hắn, tử khí màu đen ngưng tụ thành con yêu long màu đen kinh khủng, rậm rạp ở bên trong hai mắt, giống như có thể xuyên thủng tất cả.
“Võ Tôn… Cũng có Vãng Thế Chi Thương?”
Phượng Thiên Cô kinh hãi.
Cùng lúc đó, ở bên trong hư không lần lượt xuất hiện từng bóng người.
Thân thể của Lục Nhượng giống như một gốc cây già tan hoang, trên đầu không có tóc, tất cả đều là cây cỏ khô vàng, nhìn qua quái dị không gì sánh được.
Da của Thanh Trần không biết đã đi nơi nào, cả người chảy đầm đìa máu tươi, giống như một vị yêu tăng, khoé miệng nhếch lên một nụ cười yêu dị.
Giang Ly chân đạp đường tuyến tử vong, mắt đã mù, sử dụng bộ ngực để làm mắt, hết sức doạ người.
Cả người của Ngô Đại Đức rách tung toé, ở trước ngực đều là lỗ thủng, dường như đã bị tiêu diệt ngàn vạn lần, đi tới từ bên trong hư không, mỗi một bước chân, dường như thịt thối cũng muốn rơi xuống.
Cả người của Lâm Cửu Chính mọc ra lông dài màu đỏ, giống như một con khỉ, vừa cao lớn vừa quỷ dị.
Cùng với mấy người Nam Phong, Tử Lăng, Tô Bạch Thiển, Tâm Ninh, Khương Tuyết.

Toàn bộ Vãng Nhật Chi Thương của Thập Tôn Nhị Hung đều tái hiện rồi.
“Quả nhiên Thập Tôn Nhị Hung đều có địa vị lớn hơn, có thể lưu lại Vãng Thế Chi Thương, chắc chắn ở trong năm tháng bọn họ đều đã từng kinh diễm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận