Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2790 - Đại Đế cùng thiếu nữ (4)

Cô Giả cũng trở thành Đại Đế.
Hắn là vị Đại Đế nhân tộc đầu tiên trong lịch sử.
Nhưng sau khi mở ra thịnh thế cho Nhân tộc, hắn cũng rất hiếm khi xuất hiện.
Sau khi thành Đế, Cô Giả vẫn cô độc như trước.
Hắn vẫn không ở trong Đế Cung mà lại hành tẩu trong thiên địa.
Thậm chí nhiều khi không có ai nhận ra được thân phận của hắn, hắn giống như một lãng tử cô độc mà thôi.
Lưu lạc thiên nhai, không ai biết hắn đang truy đuổi theo điều gì.
Nhiều năm sau.
Ở bên trong một trấn nhỏ bình thường.
Một nam nhân trung niên đến, không có người nào biết hắn đi tới từ nơi nào, muốn đi đến nơi nào.
Hắn uống rượu ở trong một quán rượu, cô độc, không hề nói chuyện với bất cứ một người nào.
Chủ quán biết người như vậy chỉ là khách qua đường, sẽ không dừng lại, cho nên cũng không quá nhiệt tình.
Nhưng rất nhanh, quán rượu dần trở nên náo nhiệt.
“Diêu cô nương tới rồi.”
“Diêu cô nương, mau mời ngồi, mọi người đã chuẩn bị cơm xong hết rồi.”
Tiểu nhị của quán rượu nhiệt tình tiến đến một cô thiếu nữ, theo nàng đi tới còn có những người mặc quần áo rách nát.
Cô gái kia mặc một bộ váy màu vàng, giống như bông hoa sen chớm nở, trên lưng nàng có đeo một gùi thuốc, trong tay ôm một quyển sách thuốc thật dày, ngồi xuống.
Trên bàn đều là rượu ngon thức ăn ngon, chuẩn bị cho một mình nàng.
Nàng mỉm cười, nét mặt tươi cười như hoa, bình tĩnh ăn cơm, mặc dù những người nghèo đi theo nàng tới đây trên mặt đều mang theo vẻ cầu khẩn, nhưng tất cả cũng chỉ im lặng, đều không quấy rầy nàng.
Cuối cùng nàng cũng ăn cơm xong, sau đó nói:
“Cảm ơn cơm của mọi người… Ừm, có thể bắt đầu xem bệnh.”
Ánh mắt của nàng đảo qua tất cả mọi người.
Những người nghèo kia đều tiến lên.
“Ngươi mắc tật ở mắt, cần dùng Hoàng Linh Thảo ngâm nước để uống, sau đó dùng vỏ cây sơn rang khô mài thành cao thoa ngoài da.”
Mỗi khi nàng nói đến một vị thuốc thì đều sẽ mở sách thuốc ra chỉ cho những người nghèo kia xem:
“Thấy không, đây là Hoàng Linh Thảo, mọc ở sau núi Bắc Sơn, ngươi phải chú ý phân biệt, trên phiến lá có gai nhọn sẽ là Dị Linh Thảo, ngàn vạn lần không thể hái sai được, còn vỏ cây sơn thì cần nước mưa…”
Nàng cũng không trực tiếp cho thuốc, chỉ nói ra cách chữa cùng với cách tìm kiếm dược liệu.
Những bệnh nhân ở đây đều vui mừng rời đi.
Quán rượu nhanh chóng trở nên trống trải.
“Diêu cô nương, ngươi cũng thực sự kỳ quái, vì sao lại xem bệnh cho những kẻ nghèo hèn này, nhưng lại chỉ lấy tiền bằng một bữa cơm?”
Tiểu nhị thu dọn mặt bàn, trên mặt cũng lộ ra vẻ hiếu kỳ nói:
“Nếu như ngươi yêu tiền, chỉ dựa vào y thuật của ngươi thì đã sớm giàu to rồi, nếu như ngươi muốn danh tiếng thì vì sao lại lấy tiền bằng một bữa cơm như thế? Tiền ăn một bữa cơm này còn chưa bằng một lần ngươi tuỳ tiện đi khám bệnh, nếu như không lấy tiền, chẳng phải là được thanh danh to lớn rồi hay sao?”
Mà thiếu nữ này chỉ mỉm cười nói:
“Tiền sao, đủ là được, danh tiếng sao, cũng không có ích lợi gì.”
“Xem bệnh quan trọng hơn, những cũng không thể miễn phí được, bằng không sẽ khiến cho người ta dễ sinh lòng lười biếng, so với bệnh trên thân thể, tâm bệnh càng khó để trị liệu hơn.”
Nói xong ánh mắt của nàng bỗng nhiên rơi vào trên người nam nhân trung niên dáng vẻ hào sảng ở trong góc, nói:
“Hắn là ai vậy?”
Tiểu nhị lắc đầu nói: “Khách qua đường mà thôi.”
Nhưng thiếu nữ khẽ trầm tư một chút, lúc này nàng đi tới nhìn về phía nam nhân trung niên kia nói:
“Ta là đại phu, ngươi có bệnh, muốn trị sao?”
Trung niên nhân chậm rãi ngẩng đầu nói:
“Cảm tạ, ta rất khoẻ, không cần.”
Hắn uống rượu, trong mắt tiêu điều mà xa cách.
Rõ ràng hắn đang sống ở nhân thế, nhưng thiếu nữ lại cảm giác hắn cô độc như ngôi sao phía chân trời.
“Không, ngươi có bệnh.”
Nàng kiên trì lên tiếng.
Nam nhân trung niên nói: “Bệnh gì?”
“Bệnh không tâm.”
Thiếu nữ khẳng định lên tiếng nói:
“Trong lòng của ngươi trống rỗng, nếu như cứ tiếp tục như vậy, không bao lâu sau ngươi sẽ chết, tự sát chết.”
Trong mắt nam nhân trung niên giống như có nham thạch đang chậm rãi chuyển động nói: “Ngươi có thể trị?”
Thiếu nữ cố gắng gật đầu nói: “Chỉ cần là bệnh… Ta có thể.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận