Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2145: Nhân quả đều về biển sương mù xám (2)

Ba người bọn hắn hợp lực gánh vác lấy một lò luyện đan to lớn.
Mấy ngày trước bọn hắn đã ném Dư Linh Tuyết vào bên trong lò luyện đan, muốn luyện Bản Nguyên Nhân Tử.
Đến bây giờ bọn hắn vẫn còn chưa có mở lò luyện đan ra nữa.
Bởi vì nếu như mở ra ở trước mặt vị đại nhân của biển sương mù xám, như vậy thì Bản Nguyên Nhân Tử mới không bị xói mòn, có thể bảo tồn nguyên vẹn nhất.

Vốn dĩ trong khoảng cách chớp mắt là có thể đến, thế nhưng rõ ràng lại khiến cho tất cả mọi người quỳ một ngày một đêm, giữa trưa ngày hôm sau, các đại gia tộc mới quỳ đến bên ngoài thành Quỳ Vụ.
“Bái kiến đại nhân của biển sương mù xám.”
Vẻ mặt gia chủ Giang gia, Giang Phù Bạch kích động, khuôn mặt hắn ta bám đầy bui đất đang dập đầu về phía thành Quỳ Vụ.
“Bái kiến đại nhân của biển sương mù xám.”
Tất cả mọi người đều đồng thanh hô to.
Toàn bộ các thế lực lớn đều tới rồi.
Ở bên trên bầu trời của thành Quỳ Vụ, trời cao mây trắng đã biến mất.
Sương mù xám cuốn theo tất cả mọi thứ tạo thành một bảo toạ rộng rãi.
Ở bên trên bảo toạ, Điện chủ thời không thản nhiên ngồi ngay ngắn.
Ánh mắt của hắn ta nhìn xuống chúng sinh tổ giới ở bên dưới thành Quỳ Vụ, lộ ra vẻ mỉa mai.
Đây là thế giới mà vị mang điểm cuối của vạn đạo đã bảo vệ?
Đây là sinh linh khiến cho Thập Tôn Nhị Hung phải chiến đấu?
Sau khi các ngươi chết hết, bọn hắn đều tới tấp quỳ xuống bên dưới vương toạ của biển sương mù xám!
Nực cười.
Hắn ta nói:
“Biển sương mù xám buông xuống, tà đạo sương trắng cuối cùng cũng sắp biến mất.”
“Các ngươi có thể bỏ gian tà đi theo chính nghĩa, quỳ lạy biển sương mù xám?”
Phía dưới, tất cả các thế lực đều hô lên:
“Chúng ta tình nguyện.”
“Chúng ta tình nguyện.”
Không chút do dự.
Điện chủ thời không gật đầu nói:
“Tốt, ta cho các ngươi một cơ hội.”
Hắn ta vung tay lên, trước mặt của tất cả mọi người xuất hiện mười ba tấm bia đá.
Bên trên tấm bia đá viết đầy những văn tự khác nhau.
Vị mang điểm cuối của vạn đạo, âm Tôn, Kỳ Tôn, Võ Tôn…
“Mười ba tấm bia đá này chính là được mang tới ở bên trong điện thờ cung phụng anh liệt của Chân Tổ Giới các ngươi, là bài vị của vị mang điểm cuối của vạn đạo, Thập Tôn Nhị Hung, nếu như các ngươi tình nguyện đi theo đại đạo sương mù xám của ta, sao không phỉ nhổ chứ?”
Điện chủ thời không lạnh nhạt lên tiếng.
Ở Chân Tổ Giới, vị mang điểm cuối của vạn đạo, Thập Tôn Nhị Hung cũng có người cung phụng, cúng tế.
Lúc này hắn ta cố ý tìm tới bài vị mà thế nhân cung phụng đến đây.
Hắn ta muốn khiến cho những người này phỉ nhổ vị mang điểm cuối của vạn đạo, phỉ nhổ Thập Tôn Nhị Hung.
Chỉ có như vậy mới có thể khiến cho lòng của hắn ta cảm thấy sảng khoái.
Ngay lập tức, Thần Điện Tế Thế, Trấn Thế Các, các đại gia tộc đều nảy lên suy nghĩ.
“Khởi bẩm đại nhân… Vị mang điểm cuối của vạn đạo, Thập Tôn Nhị Hung, nếu như sỉ nhục e rằng sẽ có nhân quả quấn thân, không người nào có thể thừa nhận được…”
Lúc này bỗng nhiên có người lo lắng nói.
Nghe vậy trên mặt của những người khác cũng hiện lên vẻ kiêng kỵ, có hơi do dự.
Mặc dù ngày bình thường bọn hắn cũng không coi vị mang điểm cuối của vạn đạo, Thập Tôn Nhị Hung trở thành ân nhân, tổ tiên, nhưng bọn hắn đều hiểu rõ, vị mang điểm cuối của vạn đạo, Thập Tôn Nhị Hung đều là người có nhân quả lớn.
Nếu như tuỳ tiện sỉ nhục, cho dù bọn họ đều đã chết hết, e rằng cũng sẽ tạo thành hậu quả khiến cho người khác không thể tưởng tượng được.
Nhưng ở bên trên bảo toạ, điện chủ thời không lạnh lùng nói:
“Ha ha ha, nhân quả?”
“Một đám người chết còn nói gì nhân quả?”
“Nếu như có cái gì nhân quả thì tất cả đều tính ở trên đầu của biển sương mù xám chúng ta, tất cả nhân quả đều về biển sương mù xám.”
Hắn ta rất khinh thường.
Thế nhưng theo những lời này của hắn ta, từ một nơi xâu xa, dường như có một loại lực lượng nào đó không thể nói đang chuyển động.
“Hử?”
Điện chủ thời không lập tức khẽ nhíu mày, tại sao hắn ta lại cảm giác dường như câu nói lúc nãy của mình đã mang đến một loại dự cảm rất xấu…
Mà giờ khắc này, ở bên trong hư không bí ẩn, một lão giả lông trắng cũng mang thần sắc khiếp sợ, lẩm bẩm nói:
“Chỉ trong một cái chớp mắt lúc nãy, tại sao ta lại cảm giác nhân quả đang lưu chuyển, đang di động…”
Lão ta há hốc mồm nhìn về phía điện chủ thời không nói:
“Kẻ ngu si này, đã đạt đến cấp bậc này rồi còn dám nói lung tung… Những lời này của hắn ta chính là biển sương mù xám đang trêu chọc nhân quả… E rằng ngay cả Chân Tổ cũng đều không thể chịu nổi.”
“Nếu như sau này biển sương mù xám thực sự xảy ra chuyện lớn gì… Hơn phân nửa cũng bởi vì ngày hôm nay, tên trẻ trâu này không quản được miệng của mình.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận