Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2633: Trời long đất lở 2

Bên kia.
Trong Đạo Cảnh Địa của Lục Nhượng, cây cỏ do hắn trồng đang điên cuồng sinh trưởng.
Lâm Cửu Chính cùng với Tử Lăng thì đang đi từ cảnh giới Tức Nhưỡng, Bích Thuỷ, Thánh Hoả, Mệnh Cung.
Bọn họ đã cảm nhận đầy đủ từ sớm, chỉ thiếu những đồ vật vô thượng ở bên trong sơn thôn nhỏ mà thôi, hôm nay đất cùng với nước đã hoá thành đại địa rộng vô ngần, đại dương mênh mông vô tận, Nguyên Thuỷ Thần Bồ, Kỳ Lân Thụ điên cuồng , Thánh Hoả thiêu đốt, Mệnh Cung hiện lên.
Sau đó bọn họ cũng được lực lượng Sáng Thế chiếu rọi, dẫn tới Ngũ Kiếp trên đại địa.
Toàn thể đột phá.
Sau khi trấn áp hồng thuỷ, thay đổi địa hạn, diệt sát độc trùng, Đạo Cảnh Địa của bọn họ đều biến hoá.
Những nơi hồng thuỷ đi qua đã trở thành bình nguyên màu mỡ, những nơi khô hạn biến mất, từ trong những khe rãnh có nước chảy qua, núi non hình thành, nơi độc trùng đi qua có những sinh vật nhỏ chậm rãi sinh trưởng…
Sau khi trải qua Ngũ Kiếp, bên trên mặt đất thực sự xuất hiện sức sống chân chính.
Giờ khắc này, ở bên trên mặt đất bên trong Đạo Cảnh Địa của bọn họ bỗng nhiên bắt đầu có những sinh vật khác xuất hiện, đang sinh trưởng.
Những cây cỏ nhú lên khỏi mặt đất, tạo thành một màu xanh ngắt.
Những cành cây đã nhú lên mầm mới, phủ thêm một lớp áo mới cho núi rừng sơn dã.
Bên trong mặt đất có trùng con sinh trưởng, hấp thu năng lượng ở trong đất, biến thành con giun…
Mặt đất chính thức có được sinh mệnh.
Hôm nay Tử Lăng, Lâm Cửu Chính, Lục Nhượng, Ngô Đại Đức, Mộ Thiên Ngưng, Võ Tiểu Côn cũng đã bước vào cảnh giới Địa Động, có thể nói là Địa Vương.

Mà ở bên ngoài, lực lượng Sáng Thế vẫn đang tăng trưởng ở chỗ cũ, thiên địa đại biến, trời cao đất động.
Bên trên mặt đất của thánh cảnh Côn Luân, khắp nơi đều là Tiên Chủng, hầu như muốn hoàn toàn thoát ly ra khỏi thế giới bên ngoài.
Ngay sau đó, bầu trời của thế giới này cũng đột nhiên biến hoá, bỗng nhiên có Thiên Hoả phủ xuống.
Sáng Thế chính là đi ngược lại ý trời, phải chịu lấy thiên tai.
Võ Tiểu Côn, Mộ Thiên Ngưng đều xông lên nghênh đón thiên tai.
Đồng thời ở bên trong Đạo Cảnh Địa của bọn họ, sinh mạng tân sinh cũng dẫn tới trời phạt, có Thiên Hoả phủ xuống, thiên lôi kích động, thiên phong bộc phát, thiên thú tấn công, thiên đao chém xuống.
Đây là Kinh Thiên.
“Cảnh giới Kinh Thiên… Bọn họ đã vượt qua Địa Động mà nghênh đón Kinh Thiên.”
“Chuyện này quá nghịch thiên rồi.”
“Ở bên trong con đường Cấm Kỵ cổ xưa, Địa Động cùng với Kinh Thiên vốn là tương liên… Địa động thì sẽ Kinh Thiên.”
Mà Nhật Đế lại nhìn về phía Võ Tiểu Côn, trong mắt là lệ nóng tràn đầy, hắn bỗng nhiên diễn hoá ra chân hình Kim Ô, sau đó phóng lên trời cao tiến vào bên trong Đạo Cảnh Địa của Võ Tiểu Côn.
“Chủ nhân… Ta tới rồi.”
Lông cánh màu vàng kim của hắn rung động trời cao, xuất hiện ở bên trong Đạo Cảnh Địa của Võ Tiểu Côn, phóng lên trời, cùng với Võ Tiểu Côn chống lại thiên tai.
“Truyền thuyết là sự thực? Cảnh giới Kinh Thiên có liên quan cùng với Thần Thú.”
“Tiên Chủng trấn Địa Động, Thần Thú kháng Thiên tai.”
“Muôn đời có bí truyền, Thần Thú vốn được sinh ra từ trong thiên biến… Đại diện cho Đạo Thần cổ xưa nhất.”
Mọi người đầu chấn kinh.
Giờ khắc này, Nhật Đế Kim Ô hợp nhất cùng với tâm niệm của Võ Tiểu Côn, hắn vốn từng là mệnh thú của Cổ Đế Thái Dương, hôm nay lại quay trở về một lần nữa, không hề do dự.
Mà ở bên trong Đạo Cảnh Địa của Mộ Thiên Ngưng, Nguyệt Đế Thỏ Ngọc cũng tới, nàng hoá thành hồng quang bạch sắc diệt Thiên Hoả, ngăn cản Thiên Lôi, trấn áp Thiên Biến.
Mà Mộ Thiên Ngưng cùng với Võ Tiểu Côn thì đang chống lại thiên tai chân chính xuất hiện ở bên trong Thánh Cảnh Côn Luân.
“Tiên Chủng trấn Địa Động, Thần Thú kháng Thiên Tai… Ý nghĩa của sinh mạng chính là chống lại, chiến đấu với trời cao, chiến đấu với đất, mạnh mẽ bắt lấy một con đường sống ở bên trong vũ trụ tịch diệt, mạnh mẽ tranh giành một con đường sống, đây chính là con đường Cám Kỵ mà chủ nhân đã sáng chế ra.”
Giờ khắc này, con chó đen nhìn cảnh tượng ở trước mắt, trong mắt tràn đầy cảm xúc sục sôi, nói:
“Tiên Đạo thuận ứng với Thiên Đạo, Thánh Đạo đơn độc ở nhân gian, Đạo Thần sinh ra Thiên Biến, Cổ Đạo Hỗn Độn mơ hồ như sương… Chỉ có đại đạo Cấm Kỵ không thuận lòng trời, không ứng với đất, không sợ tai biến, người người chống lại.”
“Cho nên… Tiên, Thánh, Thần, Hỗn Độn chỉ có thể là cơ sở của đạo Cấm Kỵ, còn Đạo Cấm Kỵ chân chính mới có khả năng nở ra bông hoa sinh mệnh vĩnh viễn.”
Bên cạnh nó, Ngo Đại Đức cũng đau đầu nói:
“Chó chết, ngươi có thể nói tiếng người được hay không?”
“Bàn gia ta nghe không hiểu.”
Con chó đen nghe vậy liền nổi giận nói:
“Nhân sủng, tại sao bản Đế lại nuôi ra một tên ngu ngốc không có học thức như ngươi… Mở Đạo Cảnh Địa ra.”
Ngô Đại Đức nghe vậy, lúc này liền mở Đạo Cảnh Địa của bản thân ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận