Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2535: Đánh tới trầm mặc.

“Lại… Thua…”
Mặc Giả nhìn bàn cờ ở trước mặt, bất đắc dĩ lên tiếng.
Hắn ta đã thua vài chục lần rồi.
Bên ngoài, lúc này tám vị đệ tử của hắn ta cũng hai mặt nhìn nhau.
Cho dù ở dưới Hắc Ám Chi Khung, Mặc Giả cũng có địa vị cực kỳ đặc biệt, hắn ta nhận được sự bồi dưỡng tốt nhất, cho nên tu vi cùng với tất cả các mặt khắc mới có thể vượt xa người bình thường.
Thế nhưng ở trên kỳ đạo vẫn còn có người có thể thắng được hắn ta hay sao>
Có lẽ có nhưng tuyệt đối không nhiều hơn số lượng ba ngón tay.
Nhưng ngày hôm nay lại thất bại liên tiếp…
“Ngài biết được Mặc Đạo, hơn nữa dường như tạo nghệ ở bên trên kỳ đạo cũng không hề kém gì vô thượng…”
“Lẽ nào ngài cũng tu luyện Vô Tri hay sao?”
Mặc Giả nhìn về phía vương toạ hắc ám, trong mắt lộ ra vẻ tò mò.
Bên trong tất cả đại đạo vô thượng, chỉ có “Vô Tri” của Khiêu Đại Thần mới có thể làm được đến một bước này, không gì không biết, cho nên có thể vượt qua nửa bước so với các vô thượng khác.
“Ta cũng không phải vô tri, bởi vì ta còn biết một việc, đó là chính ta hoàn toàn không hề biết gì cả.”
Bên trên ngai vàng hắc ám, âm thanh cười nhạt vang lên.
Nghe vậy Mặc Giả cũng ngẩn người ra.
Ở bên trong Hắc Ám Chi Khung, hắn ta cũng là đại trí tuệ, bằng không không có cách nào tu luyện được Mặc Đạo, cho nên hắn ta lập tức cảm giác được ở bên trong những lời nói này ẩn chứa một sự sắc bén nào đó.
Đạo Vô Tri chính là để cho mình bị vây ở trong tình trạng không hề biết gì cả mới có thể không gì là không biết… Nhưng vị ở trên ngai vàng này lại nói dường như đạo Vô Tri có một sơ hở cực lớn…
“Hoàn toàn không biết gì cả” chân chính là không tồn tại, bởi vì ít nhất còn biết rằng mình “Vô Tri”.
Giờ khắc này dường như trong lòng của hắn ta loé lên tia sáng, có một loại cảm giác mở mang hiểu biết.
“Thì ra đó là nguyên nhân năm đó Khiêu Đại Thần đã thất bại…”
Hắn ta lẩm bẩm, giờ khắc này, trong mắt hiện lên một sự kính nể trước nay chưa từng có.
“Mặc Giả… Thụ giáo.”
Hắn ta hành lễ với người ở bên trên ngai vàng hắc ám.
Thấy thế mọi người ở bên cạnh lại rung động một lần nữa.
Bọn hắn cũng có thể cảm giác được lúc ban đầu mặc dù Mặc Giả hành lễ với tồn tại ở bên trên ngai vàng hắc ám, thế nhưng lại không có sự kính nể thực sự.
Mà bây giờ dường như đã bị thuyết phục hoàn toàn rồi.
“Ngủ thôi, nhân sinh như một giấc chiêm bao, nhân sinh như một giấc chiêm bao…”
Mà tồn tại ở bên trên ngai vàng hắc ám cũng chỉ miễn cưỡng nói một câu.
Bàn cờ xỏ xuyên qua toàn bộ hắc ám cũng biến mất, Mặc Giả xoay người rời khỏi bàn cờ.
Tất cả các đệ tử của hắn ta đều tiến lên hành lễ.
“Sư phụ, Mặc Chiến…”
Một người nam tử có dáng vẻ tuấn mỹ lên tiếng, hai đầu lông mày của hắn ta cực kỳ phong lưu.
Mặc Giả thản nhiên nói:
“Hắn ta sẽ mang đến chân ý Mặc Đạo cho ta.”

Thế giới Cấm Kỵ, U Châu, Đế Đình Thuỷ Đạo.
“Không.”
Giờ khắc này, ở bên trong bảy cái chiến kỳ, âm thanh của Chiến Đế cũng bắt đầu run rẩy rồi.
Hắn ta đã liên tục hồi tưởng rất nhiều thân thể ngày xưa rồi.
Hắn ta diễn hoá ra rất nhiều thần thông chiến đạo mạnh mẽ, thế nhưng hết lần này đến lần khác đều bị đánh tan rồi.
Bị đánh tan còn không đáng sợ, đáng sợ là mỗi lần đều bị giết trong nháy mắt.
Bị giết chết trong nháy mắt không đáng sợ, đáng sợ là sau khi bị giết chết trong nháy mắt lại còn bị ăn nữa.
Hiện tại đạo tâm của hắn ta cũng có đã có vết rách, bắt đầu sụp đổ rồi.
Làm sao có người nào có thể chịu đựng được chứ?
Vừa mới xuất hiện, hắn ta liền thấy trái tim của mình, gân của mình đang bị đối phương ăn, hơn nữa tâm trạng thản nhiên ung dung này của đối phương, sự bình tĩnh mãn nguyện này của đối phương không hề giống như đang đánh nhau, căn bản chính là đi dã ngoại ngoài trời.
“Ngươi coi ta thành cái gì? DCM.”
Mặc Chiến nhịn không được hai mắt đều đỏ nói:
“Toàn thân ta là Chiến Cốt Khanh Thương, làm sao có thể bị ngươi bôi nhọ như thế được… A… Ta liều mạng với ngươi.”
Hắn ta tiến lên.
Sau đó không lâu.
“Lấy xương hầm canh, thật là thơm mà…”
Mấy người Long Tử Hiên hầm được một nồi canh lớn.

“Toàn thân ta là Chiến Huyết Phí Đằng, tuyệt đối không để cho ngươi hung hăng ngang ngược như thế được… A… Ta muốn giết chết ngươi.”
Mặc Chiến lại xuất hiện một lần nữa, nghiến răng nghiến lợi tiến lên.
Sau đó không lâu.
“Tiết canh trâu mới cắt ăn rất tươi ngon, không tệ không tệ, đã lâu không nếm được rồi.”
Mấy người Độc Cô Ngọc Thanh bắt đầu ăn một bát tiết canh trâu thật to.

“Các ngươi… Khinh người quá đáng, khinh người quá đáng.”
Lúc này Mặc Chiến lại xuất hiện một lần nữa, thế nhưng hắn ta có chút sợ hãi rồi, nhìn mấy người Long Tử Hiên.
“Ta chính là Chiến Đế, các ngươi bôi nhọ ta như thế, không sợ gây ra hoạ lớn hay sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận