Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2476: Cung diệt Đại Đế 3

Tuy nhiên nghĩ lại hắn cũng cảm thấy rất bình thường, những thôn dân này… Thời gian sinh hoạt cùng với sư phụ còn dài hơn cả bọn họ nữa.
Hơn nữa trước khi sư phụ đến đây, hình như sơn thôn này cũng đã tồn tại trước đó rồi.
Trời mới biết người ở trong thôn… Đều là tồn tại như thế nào nữa.
Lúc này nghe thấy lời nói của Phạm Dao Dao, ánh mắt của hắn không khỏi trở nên phức tạp, đã biết ở trong những hậu nhân của mình, thuộc tính của Phạm Dao Dao… Chính là một kẻ ham ăn mà.
“Đi, đi xem một chút thôi.”
Hắn lên tiếng.
Mà Nhị đại gia cũng thoả mãn gật đầu nói:
“Nhị Tiểu, bắn tốt lắm, nhặt con chim lớn kia về đi, buổi tối chúng ta mở tiệc.”

Đúng lúc này.
Trên bầu trời vô tận của châu Khai Nguyên, lúc này hàng tỉ trượng lôi vân tràn ngập bỗng nhiên vỡ tan, toàn bộ cả châu giống như rơi vào bên trong đại kinh khủng nào đó.
“Xảy ra chuyện gì… Dường như ở bên trong thiên địa có một đồ vật nào đó tan vỡ rồi.”
“Là Ấn Ký Thiên Tâm, lúc Lôi Đế chứng đạo, ấn ký Thiên Tâm của châu Khai Nguyên cũng đã bị hắn ta khống chế, hôm nay… Quyền bính tan vỡ rồi.”
“Xảy ra chuyện gì, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao quyền bính của Lôi Đế lại tan vỡ thành từng mảnh nhỏ, đang quay trở về trong thiên địa… Lẽ nào Lôi Đế đã chết rồi hay sao?”
Toàn bộ châu đều chấn động.
Chuyện này có thể nói là một sự kiện cực lớn vô thượng.
Lúc mỗi một vị đại đế chứng đạo đều phải chưởng khống quyền bính lãnh thổ của một châu nào đó, hợp nhất cùng với ấn ký Thiên Tâm.
Từ xưa đến nay trừ khi Đại Đế chết đi, bằng không quyền bính sẽ không dao động, ấn ký Thiên Tâm cũng sẽ không quay trở lại trong thiên địa.
Nhưng mà bây giờ toàn bộ sinh linh của châu Khai Nguyên đều có cảm giác, quyền bính tập trung ở trong thiên địa đều đã bị phân tán đi, trong thiên địa xuất hiện một loại cảm giác trống trải rõ ràng trước nay chưa từng có.
“Đại Đế.”
“Đại Đế xảy ra chuyện gì, lẽ nào bị những Cổ Đế khác đánh chết rồi sao?”
“Tạm hoãn, trú quân chờ đợi.”
Lôi Đình Tam Thập Lục Bộ vốn đã tụ tập chờ đợi ở U Châu, lúc này đều kinh khủng muôn dạng.

Các châu khác.
Lúc này, tất cả tồn tại vô thượng đang quan sát châu Khai Nguyên đều đột nhiên kinh ngạc.
“Châu Khai Nguyên… Quyền bính của Lôi Đế đã tan vỡ.”
Bầu trời U Châu, giữa hơi nước mờ mịt có tiếng nói nhỏ vang lên:
“Cho dù Lôi Đế không chết thì cũng tàn phế…”
“Hắc ám phủ xuống sao…”
Châu Vạn Mẫu, bên trong hai loại khí huyền hoàng giao hoà, một tiếng cười lạnh lùng vang lên:
“Ta rất chờ mong, Lôi Đế… Rốt cuộc có thể sống lại trong bóng tối được hay không.”
“Sơn thôn nhỏ tà môn, chúng ta sẽ không gặp lại nữa.”
Lúc này, Khủng Thú Sơn Lâm.
Một nam nhân trung niên đang điên cuồng chạy trốn.
Hắn ta chạy trốn tạo ra một cảnh tượng phi thường kinh khủng, dưới chân của hắn ta lại xuất hiện cơn lốc màu đen, cảnh giới Phù Dao mạnh mẽ, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Cảnh tượng này đúng là cảnh tượng ở bên trong Đạo Cảnh Địa của hắn ta.
Vốn dĩ bên trong Đạo Cảnh Địa là một mảnh bóng tối, hắc vụ cuồn cuộn, hắn ta cảm giác không thích hợp, cho nên không muốn doạ người, thế nhưng mà bây giờ hắn ta thực sự rất sợ hãi, cho nên cũng không quan tâm nhiều như vậy.
Hơn nữa, khi hắn ta vừa mới đi ra ngoài không được bao lâu cũng đã cảm giác được lôi vân khắp bầu trời đang dần dần biến mất, khí cơ Đế đạo bị trừ khử, điều này càng khiến cho hắn ta thêm kiên định hơn, mẹ nó, kiên quyết không thể chọc vào sơn thôn nhỏ.
Quá tà môn, ngay cả tồn tại chí cao của một giới này, Đại Đế đó… Không tin sơn thôn nhỏ tà môn thì đều phải chết.
Chắc chắn Lôi Đế đã nằm xuống rồi…
Nhưng mà trong lúc hắn ta điên cuồng chạy trốn, bỗng nhiên ở không gian trước mặt xuất hiện hai luồng khói đen.
“Đây là cái quỷ gì… DCM…”
Ngao Vô Song nhìn lại, chỉ thấy bên trong khói đen bỗng nhiên xuất hiện hai người nam tử.
Hai nam tử này cả người đều bao phủ ở bên trong áo choàng màu đen, chỉ lộ ra hai đôi mắt thối rữa đang nhìn chằm chằm vào Ngao Vô Song.
“Hắc ám…”
Trong lòng của Ngao Vô Song nhất thời khẩn trương, xong rồi!
Tại sao lần này vừa mới ra khỏi hang hổ lại gặp phải sói đói vậy.
Nhưng hắn ta cũng đã từng lãnh giáo qua, những thứ có liên quan đến khí đen… Cũng đều rất tà môn.
Trước đó, thậm chí có khói đen còn muốn luyện hoá hắn ta trở thành hủ nô nữa.
Hiện tại người ta lại tìm đến cửa rồi…
Hắn ta nhìn lại hai hủ nô bất thiện này, trầm mặc một chút, trong lòng hung ác, quyết định không thèm quan tâm nữa, sau đó bắt đầu cởi quần, cởi áo.
Nhìn thấy hành động kỳ lạ của hắn ta, hai tên hủ nô này cũng ngạc nhiên vội vàng nói:
“Ngươi làm cái gì thế?”
Ngao Vô Song ngẩng đầu mờ mịt hỏi:
“Không phải ngươi muốn quấn vải liệm cho ta hay sao? Ta cởi quần áo ra, tránh bị làm bẩn…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận