Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2500: Nhận giặc làm cha 2

Nghe vậy Ngao Vô Song càng sợ hãi hơn, tại sao hắn ta lại cảm giác hình như mình bị gài bẫy rồi…
Mà trong Đạo Cảnh Địa, Khiêu Đại Thần nằm ở trên ghế, Lôi Đế đang cung kính đấm lưng cho lão.
Vừa hưởng thụ, Khiêu Đại Thần vừa nhìn về phía đồng tiền mà Nhị đại gia đã đưa cho Ngao Vô Song lẩm bẩm nói:
“Châu Khai Nguyên đã bị bóng tối hắc ám bao phủ… Ngọn lửa hắc ám kích phát bổn nguyên hắc ám của mấy người lão Triệu…”
“Ừm, cứ như vậy bên phía hắc ám nhất định sẽ cho rằng mấy người lão Triệu vẫn là Cố Tổ hắc ám…”
“Chỉ cần như vậy bọn hắn nhất định sẽ nhịn không được thử đại trận Phần Trụ… Giết chết người nọ là chuyện quá mê hoặc đối với hắc ám.”
“Mà Cố tổ Hắc ám cũng chỉ là quân cờ của đại trận Phần Trụ, chắc chắn bên phía Hắc ám sẽ gửi “củi đen” sang đây…”
“Lão Triệu cũng đủ khôn ngoan, lại có thể đưa tín vật của lão cho người này, đến lúc đó, củi đen được mang tới đây thì cũng chỉ có thể tìm người này để thu hàng rồi…”
“Mà bên phía tiểu mẫu xà… Ha ha ha… Tiên đoán của bản Vu cũng nên có hiệu quả rồi…”
Lão lộ ra một nụ cười ranh mãnh.
Năm đó lão cũng không chỉ đưa ra tiên đoán cho Lôi Đế, mà còn để lại cho cả Thủy Đế nữa.
U Châu.
Đất đai vô ngần, khắp nơi đều là sông nước, nhưng cuối cùng đều hội tụ về một chỗ, hồ Khốn Long.
Ở đây chính là trung tâm của cả U Châu, cũng là thánh địa ở trong lòng của tất cả tu giả trên thế gian.
Thực ra diện tích của hồ Khốn Long đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi “hồ”, cho nên được mọi người trên thế gian gọi là Đế Hải.
Cửa vào Tịnh Thổ Thủy Đạo do Thủy Đế khai sáng nằm ở ngay bên trong Đế Hải.
Lúc này có một cái chiến hạm khổng lồ bay ngang qua bầu trời, từ bên ngoài bay về phía hồ Khốn Long.
Cuối cùng cái chiến hạm khổng lồ ngang trời kia đã rơi xuống trước hồ Khốn Long.
Bên trên chiến hạm khổng lồ này, ngoại trừ nhân mã của Đế Đình Thủy Đạo thì còn có một nhóm tù binh.
Mà toàn bộ những tù nhân kia đều là người của Đế Đình Lôi Đạo.
Sau khi Đế Đình Lôi Đạo sụp đổ, dưới sự hiệu lệnh của Lôi Đế, cường giả của Lôi Đình Tam Thập Lục Bộ đã tập trung tiến đánh U Châu.
Thế nhưng U Châu đã chuẩn bị từ sớm, Lôi Đình Tam Thập Lục Bộ bị trúng kế.
Hơn nữa không hiểu sao Lôi Đế lại chết đi, cho nên Lôi Đình Tam Thập Lục Bộ nhanh chóng bị Đế Đình Thủy Đạo tiêu diệt hoàn toàn.
Chỉ còn lại có một số ít nhân vật mấu chốt bị bắt làm tù binh đi đến nơi này.
Đưa vào bên trong Đế Đình Thủy Đạo.
“Cuồng Văn thị giả, lần này ngài quay trở về, nhất định phải thay ta nói tốt vài câu… Ta thực sự không hề nghĩ tới tên súc sinh Thủy Tĩnh lại dám làm ra chuyện lớn như vậy…”
Lúc này ở trên chiến hạm, một lão gia đang cẩn thận mỉm cười, gần như cầu xin nhìn về phía một người đàn ông trung niên.
Lão già này chính là lão tổ của Thủy Tĩnh, trưởng lão đã từng đi đến Lôi Đình, Thủy Đức Hằng.
Mặc dù nhiệm vụ lần này Lôi Đế đã chết, hắc ám cũng phủ xuống châu Khai Nguyên, thế nhưng vẫn còn xảy ra chuyện không may.
Không lấy được Tổ Thánh Nguyên quay về, hơn nữa Thủy Tĩnh còn nướng mẫu thân của Lôi Đế ra ăn…
Lúc đó Thủy Đức Hằng nghe nói mà không thể tin được, lão ta chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, lão ta hiểu rất rõ Thủy Tĩnh, chỉ dựa vào một mình Thủy Tĩnh thì làm sao có thể làm được…
Thế nhưng Lôi Đế đã tự mình nói ra những lời đó, làm sao lại sai được?
Loại ác danh bậc này tốt nhất không thể rơi vào trên người của Đế Đình Thủy Đạo được, nếu không sẽ khiến Đế Đình Thủy Đạo hổ thẹn…
Hơn nữa hầu như toàn bộ âm mưu của bọn hắn cũng đều bị bại lộ, tất cả mọi người trên thế gian đều biết sở dĩ Lôi Đế ngã xuống bởi vì Đế Đình Thủy Đạo hãm hại, trở thành vật hy sinh cho phương pháp ký sinh.
Cho nên Thủy Đức Hằng cực kỳ sợ hãi, rất sợ sau khi quay trở về sẽ bị hỏi tội.
Mà người đàn ông trung niên ở trước mặt của lão ta chính là thị giả Thủy Cuồng Văn của Thủy Đế, ở trước mặt Thủy Đế có thể chen mồm vào nói chuyện được, cũng chính là hắn ta tự mình mang theo Đế khí ra tay, Lôi Đình Tam Thập Lục Bộ mới có thể bị thất bại nhanh chóng như vậy.
Nam nhân trung niên kia mặc một bộ trường sam màu đen nhạt, lúc này đang đứng chắp tay lạnh lùng liếc mắt nhìn Thủy Đức Hằng nói:
“Thủy Đế công chính vô tư, có nói ngọt hay không thì ngươi nghĩ có tác dụng?”
Nghe vậy sắc mặt của Thủy Đức Hằng trở nên khó coi.
“Mở cửa vào Đế Đình.”
Lúc này Thủy Cuồng Văn lên tiếng.
Ngay lập tức trên mặt hồ mênh mông yên lặng ở phía trước dường như có một loại lực lượng thần bí nào đang chuyển động, đột nhiên có sóng nước mênh mông cuồn cuộn đang tán ra xung quanh, xuất hiện một con đường thủy có thể nhìn thấy được rõ ràng.
Mấy chiếc thuyền đang chờ đợi ở bên trên tuyến đường thủy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận