Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2731: Tịch Giả vào thôn

Mà Tịch Giả chỉ bình tĩnh nói:
“Dưới bản luật, không người nào có thể trốn được.”
“Hắn không thể, người do tiểu tháp của hắn che chở cũng không thể.”
Lúc này tiểu tháp màu đen kia bỗng nhiên trấn áp về phía Tịch Giả.
Đối mặt với tiểu tháp này, Tịch Giả không tự mình ra tay đối kháng, ngược lại vẫy tay, dẫn tới sự quan sát của Đê Bá.
Trước đây, lúc Khiêu Đại Thần hắc ám tưởng niệm tới Đê Bá, Khiêu Đại Thần đã kêu Ngao Vô Song chạy mau tránh được một kiếp, bởi vì Khiêu Đại Thần biết được, thứ có thể trấn áp được tiểu tháp màu đen chỉ có Đê Bá.
Hôm nay Đê Bá lại xuất hiện.
Hư ảnh mông lung, Vô Thượng Thi Hải mịt mờ, giống như có một tồn tại thần bí nào đó đang quan sát.
Tiểu tháp màu đen bỗng nhiên giống như bị một loại lực lượng nào đó ăn mòn, thật vất vả lắm mới có thể thần hoá được mấy tầng thân tháp, thế nhưng lúc này lại trở nên rỉ sét ăn mòn, nứt vỡ, gần như muốn sụp đổ hoàn toàn.
Tịch Giả vẫy vẫy tay, hư ảnh Đê Bá biến mất.
Sau đó tiểu tháp rỉ sét rơi vào trong tay của Tịch Giả.
Sau đó Tịch Giả xoay người đi ra khỏi Đạo Cảnh Địa của Ngao Vô Song.
Hắn ta không thu hồi lại ngọn lửa hắc ám cùng với Tường Vi hắc ám thuộc về mình, cũng không có diệt sát hồn phách của Khiêu Đại Thần, càng không quan tâm Cô Giả Tâm Viên.
Dường như mục đích duy nhất mà hắn ta tới đây chính là lấy đi tiểu tháp màu đen này.
“Đã gặp được nàng, ngươi đã tìm được ý nghĩa của sự tồn tại, đúng không?”
Tịch Giả nói với Ngao Vô Song, sau đó nhìn về phía Lục Thái Linh nói:
“Nàng là cứu rỗi của ngươi, hy vọng của ngươi, ánh sáng của ngươi.”
Hắn ta mỉm cười nói:
“Ta hiểu cảm giác của ngươi, cuối cùng ý nghĩa nhân sinh cả đời cũng rõ ràng, đó là một loại hạnh phúc siêu việt tất cả mọi thứ.”
“Nhưng tương tự, hạnh phúc bị tước đoạt chính là đau đớn.”
Hắn ta bỗng nhiên giơ tay, chỉ về phía Lục Thái Linh.
“Đại thúc…”
Lục Thái Linh vô ý thức lên tiếng, nhưng bóng dáng của nàng chợt hư hoá.
Nàng bị Tịch Giả giết chết, hoàn toàn không còn tồn tại ở trên thế gian này.
“Khỉ nhỏ!”
Ngao Vô Song nhìn thấy cảnh tượng như thế, hai mắt đỏ au, hắn ta xông lên muốn níu kéo, nhưng không bắt được hư ảnh của Lục Thái Linh.
“Khỉ nhỏ…”
Ngao Vô Song ngây dại, hắn ta đứng im tại chỗ, thân thể run rẩy, dường như thứ quan trọng nhất ở trong sinh mệnh đã biến mất.
“Thật ngại quá, ta là Tịch Giả, chuyện am hiểu nhất là khiến cho người ta cảm thấy bi kịch.”
“Câu chuyện Từ biệt này không chỉ truyền cho hắn, mà cũng cho ngươi.”
Tịch Giả mỉm cười ấm áp, giọng nói của hắn ta ôn hoà, dường như đang trấn an một người bạn, nói:
“Đi tới đầu cùng của Hắc Ám Vực, Đê Bá, nơi ấy mới là kết thúc của tất cả sinh mạng.”
Nói xong bóng dáng của Tịch Giả đột nhiên biến mất.
Hắn ta lấy đi tiểu tháp chín tầng màu đen ở bên trong Đạo Cảnh Địa của Ngao Vô Song, hoàn toàn tiêu diệt Lục Thái Linh ở trước mặt của Ngao Vô Song.
Sau đó rời đi.

Tiếng thác nước chảy ào ào.
Hoa Quả Sơn chim hót hoa nở.
Ngao Vô Song đờ đẫn ngơ ngẩn, đôi mắt của hắn ta lộ ra vẻ mê man, một sự tuyệt vọng, ngay sau đó… Là sự đau đớn tột độ.
“Khỉ nhỏ…”
“Khỉ nhỏ!”
Hắn ta ngửa mặt lên trời hét to, giờ khắc này, hắn ta hận đến mức muốn phát điên!
“Tới Hắc Ám Vực, đầu cùng Đê Bá…”
Bên trong đôi mắt của hắn ta, nước mắt không ngừng rơi xuống nói:
“Ngao Vô Song không phạt Đê Bá… Thề không làm người.”
Khí Vô Thượng kinh thiên động địa.
Lục Thái Linh mất đi chính là lấy đi ý nghĩa sinh mạng của hắn ta, trong lòng của hắn ta chỉ còn lại lửa giận hừng hực.
“Còn có tức giận, thế nhưng khi mà ngươi nhìn thấy Đê Bá, ngay cả tức giận cũng biến mất, đến lúc đó e rằng ngươi sẽ trở thành một Tịch Giả tiếp theo rồi…”
Khiêu Đại Thần cũng thì thào nói.
Bên trong đôi mắt già nua của lão lộ ra vẻ sầu thảm.
Cô Giả, đại đệ tử của Tịch Giả, từng là tồn tại có thể trở thành một Tịch Giả thứ hai.
Muôn đời trước đây Cô Giả đã thay đổi, trở thành quân cờ có thể phá vỡ đạo của Tịch Giả.
Nhưng ngày hôm nay Tịch Giả dễ dàng quyết định số phận của Ngao Vô Song, một lần nữa quay trở lại trên con đường Tịch Giả.
Ngao Vô Song mất đi Lục Thái Linh, lửa giận báo thù chính là thành luỹ bảo vệ cuối cùng của hắn ta.
Nhưng đối diện với Đê Bá, toàn bộ lửa giận đều sẽ bị dập tắt, ngược lại sinh lòng tuyệt vọng.
Khi đó Ngao Vô Song…
Cũng sẽ trở thành Tịch Giả.

Bên trong sơn thôn nhỏ.
“Đồ tốt.”
“Ồ, nhiều nguyên liệu nấu ăn cấp Vô Thượng như vậy, có thể nấu được một bữa thật ngon.”
“Đừng lãng phí, để lại một chút, sau này có muốn ăn cũng không dễ dàng như vậy đâu.”
Trong thôn cực kỳ náo nhiệt, các thôn dân đang chuẩn bị mở tiệc.
Trương đại bá mài dao soàn soạt, giết hết đầu sinh linh vô thượng này đến sinh linh vô thượng khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận