Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2381: Mãng xà nhỏ ngoan ngoãn nghe lời 2

Hắn ta ra vẻ đường hoàng.
Triệu Tư cũng nhịn không được nhìn về phía Phạm Phách Minh nói:
“Huynh muội các ngươi cùng đi.”
Phạm Phách Minh nghe vậy, sắc mặt lập tức trở nên khó coi, Triệu Tư đại diện cho Thiên Kiếm Tông…
“Ta…”
Hắn còn muốn nói điều gì, nhưng Phạm Dao Dao đã cắn răng nói:
“Nhị ca, chúng ta đi thôi.”
“Không đi chung với những người này.”
Phạm Phách Minh cũng chỉ đành thở dài một hơi nói:
“Được rồi…”
Mà Phạm Dao Dao lại quay sang nhìn về phía Lý Phàm, trong đôi mắt to tràn đầy mong chờ nói:
“Phạm Ly… Ngươi…”
Lý Phàm nói:
“Ta đi cùng với các ngươi.”
Quan trọng là ở trong đám người này, hắn cũng chỉ biết Phạm Dao Dao.
Đi theo những người khác… Không an lòng.
Nghe vậy Phạm Dao Dao hết sức vui vẻ nói:
“Quá được rồi. Như vậy chúng ta đi thôi.”
Giờ khắc này, vẻ lo lắng ở trên mặt của nàng đều biến mất.
Phạm Phách Minh thấy thế cũng tràn đầy bất đắc dĩ, muội muội của hắn thực sự quá hồ đồ rồi, lẽ nào nàng cho rằng đang đi chơi hay sao?
Hơn nữa còn dẫn theo Phạm Ly…
Ở nơi này có khả năng cực kỳ hung hiểm đó.
“Các ngươi… Theo sát ta.”
Hắn bất đắc dĩ lên tiếng, không thể làm gì khác hơn đành đi về phía sương mù dày đặc ở phía trước.
Lúc này mọi người chăm chú quan sát nhìn ba người Phạm Dao Dao rời đi.
“Ba người này chắc chắn phải chết…”
Lâm Nhất Hạo lên tiếng.
Nhưng ở bên trong Đạo Cảnh Địa, nữ thi thối rữa bỗng nhiên lên tiếng nói:
“Ba người?”
“Không phải bọn hắn chỉ có hai người sao?”
Rõ ràng ở trong những lời này tràn đầy kinh khủng.
Nghe vậy Lâm Nhất Hạo nhất thời giật mình, cái gì?
Kiếm Tiên chỉ nhìn thấy được hai người?
“Ngươi xác định… Ngoại trừ Phạm Phách Minh và Phạm Dao Dao đi cùng với bọn hắn, còn có người thứ ba?”
Lời nói của nữ kiếm tiên thực sự có chút run rẩy.
Lâm Nhất Hạo nói:
“Đúng vậy… Còn có một thanh niên, hắn…”
Hắn miêu tả bình thường, thế nhưng ở bên trong Đạo Cảnh Địa, nữ kiếm tiên thối rữa chỉ nghe thấy được một chữ hắn, sau đó không hề nghe thấy một chữ nào nữa.
“Không thể nhìn kỹ… Không thể xem xét… Thậm chí không thể nghe… Thật là… Thật là…”
Nữ kiếm tiên lẩm bẩm, giờ khắc này… Trong lòng của nàng ta tin chắc một điều.
Có thể làm được đến một bước này… Chỉ có vị trong truyền thuyết kia.
“Vì sao chỉ bằng loại người như ngươi cũng có thể nhìn thấy được vị kia…”
“Lẽ nào vị kia chuẩn bị trực tiếp xuất hiện trên thế gian sao…”
Nàng ta nghĩ tới một cái khả năng.
Tồn tại ở cấp bậc kia, nếu không có chủ động hiện thân thì thế nhân căn bản không thể nhìn thấy được.
Cho dù có nói chuyện ở bên tai thế nhân, cho dù có chỉ đường cho thế nhân, thế nhân cũng chỉ giống như điếc như mù, không thể nghe thấy không thể nhận ra.
Nếu như vị kia bị Lâm Nhất Hạo nhìn thấy, vậy thì chứng tỏ…
Vị kia chủ động xuất hiện…
Nghĩ tới đây nàng ta bỗng nhiên cảm thấy may mắn nói:
“May mà chủ nhân đã ban cho ta vải liêm, để cho ta ngăn cách với loại nhân quả này…”
Phải hiểu rằng nàng ta chính là Hủ Nô, bởi vì quấn vải liệm mà có lực lượng để sống được.
Từ đó mới có thể bảo vệ được Hủ Nô, để Hủ Nô không nhìn thấy, không nghe thấy đồ vật siêu việt cực hạn chịu đựng của bản thân Hủ Nô.
Dù sao Hủ Nô chính là người đã chết, một khi nhìn thấy, một khi nghe thấy đôi câu vài lời về loại tồn tại vô thượng như thế này, bản thân đều sẽ bị tan vỡ, vải liệm cũng không thể áp chế nổi.
“Ta lại có thể đồng hành cùng một đường với vị kia… Nếu như ta tận mắt nhìn thấy… E rằng có lẽ bây giờ ta đã chết rồi…”
Bỗng nhiên nàng ta cảm giác được cái gì, cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy ở bên trên cơ thể thối rữa của nàng ta có nước chảy ra, thịt nát không ngừng chảy ra từ bên trong vải liệm.
“Không, rõ ràng ta không nhìn thấy, không nghe thấy, vì sao còn có thể bị như vậy được?”
“Không đúng… Mặc dù ta không có thấy, không có nghe được… Thế nhưng trong lòng của ta đã biết đến sự hiện hữu của hắn… Không!”
Nàng ta kinh khủng đến cực điểm, trong nháy mắt kịp phản ứng.
Bản thân nàng ta không nhìn thấy bóng dáng của vị kia, không có nghe được giọng nói của vị kia, nhưng lại biết đến sự tồn tại của vị kia.
Chuyện này… Đã xúc động đến nhân quả.
Có thể sống ở trong vô tri mê muội, thế nhưng khi ngươi biết được loại tồn tại cấp bậc này… Bản thân sẽ bắt đầu bị huỷ diệt.
Đây là biết bao nhiêu nhân quả, khí cơ kinh khủng đến dường nào?
Giờ khắc này nàng ta bỗng nhiên hiểu ra, vì sao mà ngay cả chủ nhân ở sau lưng của nàng ta… Cũng đều phải sợ hãi đến mức như vậy.
Mà Lâm Nhất Hạo hồn nhiên không cảm giác, hắn ta tràn đầy nghi hoặc nói:
“Kiếm Tiên… Ngài thực sự chỉ có thể nhìn thấy được hai người?”
“Rõ ràng ta nhìn thấy được ba người…”
Tại sao chuyện này lại nghe giống như chuyện ma quỷ vậy…
“Hơn nữa, thoạt nhìn người nọ rõ ràng chỉ giống như một người bình thường…”
Lâm Nhất Hạo có chút khó hiểu lên tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận