Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2468: Lôi Đình sụp đổ

Thế nhưng… Kết cục đều rất khốc liệt.
Cao thủ ở bên trong tiên dân đều bị tàn sát, đầu bị treo ở trong lôi thổ.
Độc Cô Ngọc Thanh không hề rời đi mà lợi dụng Phù Thuỷ Đế để gỡ đầu lâu của bọn họ xuống.
Bởi vì… Bọn họ đã chịu đủ nhục nhã rồi.
“Hôm nay… Lôi Đạo sụp đổ.”
Độc Cô Ngọc Thanh thì thào, sau đó mười mấy xương sọ tiên dân bỗng nhiên hội tụ thành một chữ…
Đó là một chữ…
Hình dáng tương tự như chữ Phàm!
Vẫn chưa thực sự trở thành chữ Phàm, thế nhưng đã kinh khủng không gì sánh được.
Trong nháy mắt khi chữ này xuất hiện.
Rầm!
Bỗng nhiên toàn bộ quy tắc ở bên trong Tịnh Thổ Lôi Đạo… Đều bị tiêu diệt.
Toàn bộ Niết Bàn Lôi Đạo đều rơi vào trong đại sụp đổ, đại kinh khủng
“Đó… Đó là chữ gì?”
Có người kinh hô.
Bí cảnh, Biết bàn, tự thành một thế giới.
Mà cơ sở cấu trúc nên một thế giới chính là quy tắc đại đạo của Chế Đạo Giả.
Nhưng bây giờ xương sọ của tiên dân cấu tạo thành một chữ, cái chữ kia lại có thể khiến cho toàn bộ quy tắc của Lôi đạo đều biến mất.
Nỗi căm hận của toàn bộ tiên dân hoá thành thiên đao!
Sự phẫn nộ của vô số người chết biến thành ngọn lửa bùng cháy mạnh mẽ.
Thiên Đao trảm quy tắc, lửa cháy đốt trụi Niết Bàn.
Rầm!
Giờ khắc này, Niết Bàn lôi đạo long trời lở đất, giống như rơi vào ngày diệt vong, bị đại chôn vùi đột kích.
Núi Lôi Đạo sụp đổ, toàn bộ ngọn núi nứt vỡ, đá rơi cuồn cuộn, cây cối đứt gãy.
Mặt đất Niết bàn lôi đạo rạn nứt, khe nứt kéo dài mấy trăm triệu dặm, nước hồ khô kiệt.
Mà lúc này ngay cả vô tận thiên cung ở trên bầu trời cũng đều giống như pháo hoa, ầm ẩm nổ tung, giống như bị châm ngòi một chùm pháo hoa thật lớn.
Đoàng đoàng đoàng đoàng!
Vạn lý lôi vân sụp đổ, vô tận quy tắc bị tiêu diệt.
Toàn bộ thế giới đều đang đổ nát.
“Lôi Đế cứu mạng.”
“Đại Đế mau trấn áp hết tất cả.”
“Mời Đại Đế mau mau ra tay.”
Giờ khắc này, toàn bộ cường giả ở bên trong Lôi Đình đều kinh khủng.
Loại tai biến này đã liên quan đến quy tắc căn bản nhất của Tịnh Thổ Lôi Đạo, bọn hắn căn bản không thể tham dự được.
Thế nhưng giờ khắc này Lôi Đế lại có thể…
Nhắm hai mắt lại.
Hắn ta nhắm hai mắt lại.
Hình như không dám nhìn thẳng cái chữ kia.
Lôi Đạo đang đổ nát ở xung quanh hắn ta, Niết bàn đang huỷ diệt, thế nhưng hắn ta lại không quan tâm đến.
Cảnh tượng này khiến cho tất cả mọi người đều giật mình.
Xảy ra chuyện gì?
Cái chữ kia… Lẽ nào khiến cho Lôi Đế cũng phải kiêng kỵ hay sao?
Thế gian có luật, không thể nhìn thẳng Đại Đế, nếu không chắc chắn sẽ gặp tai hoạ, đủ để chứng minh vị cách của Đại Đế khủng bố đến cỡ nào rồi.
Nhưng mà bây giờ lại xuất hiện một thứ khiến cho ngay cả Đại Đế cũng không dám mở mắt ra xem…
Như vậy là vị cách cao đến mức nào, nhân vật khủng bố đến mức nào?
Giờ khắc này bên trong Tịnh Thổ Lôi Đạo, mọi người đều cảm giác được một loại sợ hãi sâu sắc.
Thế nhưng ngay sau đó những xương sọ này đều nổ tung!
Rầm!
Chỉ trong một cái chớp mắt mà thôi.
Dường như xương sọ cũng không chịu nổi lực lượng nhân quả này, chỉ mới tới gần hình dáng của cái chữ kia thôi cũng đã bị chôn vùi rồi.
Như vậy đã đủ rồi, hình dáng do những xương sọ hợp lại cũng đã tới gần cái chữ kia, đủ để tan rã tất cả quy tắc lôi đạo ở bên trong Tịnh Thổ này.
Mà mấy người Độc Cô Ngọc Thanh cũng nhân dịp Lôi Đế nhắm hai mắt lại… Mượn Phù Thuỷ Đế rời khỏi Niết Bàn Lôi Đạo.
Sở dĩ hắn còn ở lại cũng bởi vì muốn lấy lại công đạo cho những tiên dân chết ở trong Lôi Thổ.
Bọn họ từng liều mạng muốn đánh một trận với Lôi Đình, muốn đoạt lại những đồ vật đã từng thuộc về tiên dân, thậm chí đầu lâu cũng bị treo ở trên bầu trời, chịu người đời sỉ nhục.
Hôm nay dùng xương sọ của bọn hắn để hoàn thành tâm nguyện của bọn hắn…
Lôi Thổ sụp đổ.

“Đại Đế, nên làm cái gì bây giờ?”
“Lôi Thổ sụp đổ…”
“Nên làm như thế nào cho phải?”
Lôi Đình Tam Thập Lục Bộ đều đang run giọng hỏi.
Long trời lở đất, quy tắc biến mất, toàn bộ Đế Đình… Đều sụp đổ rồi.
Mà lúc này Lôi Đế mới chậm rãi mở mắt.
“Người kia… Nhân quả có liên quan đến người kia…”
“Những tiên dân này đều từng là tín đồ của người kia, biến người kia trở thành tất cả hy vọng… Cho nên xương sọ của bọn hắn lại có thể kích hoạt được một số nhân quả có liên quan đến người kia…”
Lôi Đế nói nhỏ, đây chính là nguyên hắn hắn ta không dám mở mắt.
Mặc dù đã trải qua vô số năm tháng, ngay cả thời đại Cử Hoả cũng đã biến mất trong lịch sử, cho dù người nọ trong truyền thuyết đã chết đi từ lâu…
Thế nhưng mặc dù là Đại Đế, hắn ta vẫn không thể không tránh đi nhân quả, cho dù nhân quả vẫn chưa trực tiếp chạm được đến vị kia, đó chỉ là một gợn sóng…
“Các ngươi hãy rời khỏi Lôi thổ trước, đến U Châu tập kết chờ ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận