Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2632: Trời long đất lở

Ánh sáng bộc phát.
“Ánh sáng Sáng Thế, đây mới thực sự là ánh sáng Sáng Thế.”
“Hiện tại, Sáng Thế chân chính mới thực sự bắt đầu…”
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều kích động.
Đồng thời ở ánh sáng mênh mông chiếu rọi xuống toàn bộ thánh cảnh Côn Luân, chiếu rọi toàn bộ chúng sinh.
Bên trong đám người bỗng nhiên có hai tia sáng giống như cầu vồng bộc phát chiếu rọi lên.
Đó là một tia sáng Thái âm, ánh sáng giống như ánh trăng màu bạc, dịu dàng như nước, rả rích như mưa, đây là một mặt âm của thế giới này.
Một tia khác là tia sáng Thái Dương màu vàng kim, giống như ánh mặt trời rực cháy lúc bình minh, như ngọn lửa văn minh xuyên việt ngân hà.
Thái âm Thái Dương cộng sinh.
“Cái gì… Chủ nhân?”
Nhật Đế bỗng nhiên kinh hãi, hắn nhìn về phía ánh sáng kia, chỉ thấy ở bên trong đám người có một thiếu niên chậm rãi bước ra.
Đương nhiên đó là Võ Tiểu Côn.
Hắn được ánh sáng Sáng Thế soi sáng, hoàn toàn kích phát lực lượng Thái Dương, giờ khắc này, ở dưới chân của hắn xuất hiện từng bậc thang hư ảo, giống như con đường đi thông đến năm tháng.
“Chủ nhân… Ngài đã trở về… Ngài sống lại?”
Nguyệt Đế cũng kinh hô, nàng cực kỳ kích động chăm chú nhìn vào một thiếu nữ.
Mộ Thiên Ngưng.
“Cái gì, đây là Nữ Đế Thái âm cùng với Cổ Đế Thái Dương… Không phải bọn họ đã chết rồi sao?”
“Sống lại, bọn họ sống lại.”
“Thái âm Thái Dương tái hiện, kiếp này không hổ là Đại thế hoàng kim, thực sự sẽ Sáng Thế rồi.”
Tất cả mọi người đều chấn động.
Dưới sự quan sát của tất cả mọi người, Võ Tiểu Côn đi lên bầu trời, bản thân diễn hoá ra lực lượng Thái Dương vô tận, giờ khắc này, toàn bộ sức mạnh to lớn của thánh cảnh Côn Luân đang được gia tăng ở trên người của hắn, khiến cho cảnh giới của hắn tăng vọt.
Hắn thả ra Đạo Cảnh Địa, ở bên trong Đạo Cảnh Địa có hồng thuỷ kinh thiên, địa chấn kinh khủng, đại hạn thiên cổ, hoàng lang độc xà, toàn bộ Ngũ Kiếp đang trùng kích Mệnh Cung của hắn.
Đó là… Cảnh giới Địa Động.
Địa Động có Ngũ Kiếp, Ngũ Kiếp thần bí khó lường, ở bên trong con đường Cấm Kỵ trước kia, bình thường mọi người đều dựa vào Mệnh Cung để độ kiếp, cho nên khi đúc nên Mệnh Cung thường cần lựa chọn sử dụng các loại kim loại quý hiếm để luyện nên.
“Tiên Chủng xuất, áp Ngũ Kiếp.”
Võ Tiểu Côn gầm nhẹ một tiếng.
Bên trong Đạo Cảnh Địa của hắn có một đoá hoa Thái Dương phát ra hàng vạn hàng nghìn tia sáng, đó là Tiên Chủng hắn lấy được ở bên trong Tiên Thổ, lúc này đang diễn hoá ra lực lượng vô tận để chống lại Ngũ Kiếp.
Lực lượng Tiên Chủng trấn áp hồng thuỷ khắp bầu trời, trấn an mặt đất đang rung động, xua đuổi toàn bộ các loại xà trùng độc chuột.
“Đây… Đây mới thực sự là con đường Cấm Kỵ, đối mặt với Địa Động Ngũ Kiếp căn bản không phải dựa vào Mệnh Cung kiên cố, mà là dùng Tiên Chủng để chống lại.”
“Trách không được, trách không được toàn bộ con đường Cấm Kỵ đều đã bị đi nhầm, từ khoảnh khắc thiếu thốn Tiên Chủng thì đã xác định được kết cục rồi.”
Tất cả mọi người đều hiểu ra.
Không chỉ có Võ Tiểu Côn, Mộ Thiên Ngưng cũng đồng thời bộc phát ra biến hoá tương tự.
Nàng đứng sừng sững ở bên trên đại điện, vô tận mẫu khí đại điện dũng mãnh tiến vào trong cơ thể của nàng, bên trong Đạo Cảnh Địa của nàng, Mệnh Cung hiện lên.
Đồng thời Ngũ Kiếp cũng đến, Tiên Chủng của nàng, một gốc cây Thái âm Ba Tiêu dựng đứng xông thẳng lên bầu trời, sinh trưởng ở dưới Ngũ Kiếp.
“Đây mới thực sự là con đường Cấm Kỵ.”
Con chó đen lên tiếng nói:
“Con đường Cấm Kỵ chân chính có thể khiến cho tất cả mọi người đều trở thành Sáng Thế Chủ, mà cảnh giới Địa Động, Ngũ Kiếp tấn công Mệnh Cung vốn chính là sự ma luyện đối với sinh mạng, phải dùng lực lượng sinh mệnh để chống lại, như vậy mới có thể khiến cho sinh mệnh sinh trưởng ở bên trên mặt đất, sinh mệnh mới có thể trở nên kiên cường dẻo dai, từ đó sinh sôi nảy nở.”
“Toàn bộ thế giới Cấm Kỵ đều đã đi sai đường, dùng kim loại quý hiếm để chống lại Ngũ Kiếp, cho dù Mệnh Cung miễn cưỡng không bị tổn thương thì khi đi tới cảnh giới cuối cùng cũng chẳng qua chỉ là bong bóng nước mà thôi.”
Mà ở bên cạnh, Ngô Đại Đức bỗng nhiên hoảng sợ nói:
“Chó chết, xảy ra chuyện gì, Đạo Cảnh Địa của ta… Có tai hoạ rồi.”
Hắn mở Đạo Cảnh Địa của mình ra, chỉ thấy lúc này ở bên trong đó cũng có kiếp nạn tới, hồng thuỷ ngập trời, núi long đất lở.
Hơn nữa cảnh tượng này còn kinh khủng hơn rất nhiều so với Mộ Thiên Ngưng cùng với Võ Tiểu Côn.
“Chó chết, làm sao bây giờ?”
Ngô Đại Đức ngạc nhiên, vội vàng hỏi.
Con chó đen khinh thường nói:
“Nhân sủng dốt nát, dùng Lang Nha Bổng của ngươi, làm đi.”
Ngô Đại Đức vừa nghe liều mạng cắn răng, trong lòng thầm nghĩ, lúc này Dong Kim Cổ Thụ sinh trưởng ở bên trong Đạo Cảnh Địa của hắn cũng che khuất bầu trời, trấn áp Ngũ Kiếp.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận