Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2278: Kiếm chém Chân Tổ

Tâm tính của Phệ Thiên Mãng trực tiếp nổ tung.
Đây đã là lần thứ tư rồi, mỗi một lần đầu đợi đến khi lão ta cắn nuốt những con kiến của tổ giới sương trắng này thì kiếm mới nhảy ra.
Hơn nữa lần nào cũng đều đánh lén lão ta, đánh rách cái miệng của lão ta.
Quả thực quá đáng.
“Ta và ngươi không thù không oán, tại sao ngươi lại điên rồi đối xử với ta như thế?”
Phệ Thiên Mãng tức giận mắng to.
Mà lúc này những Chân Tổ khác cũng đều giật mình một lần nữa.
Này là cái quỷ gì thế…
Tại sao còn có?
Cùng lúc đó ở trong hư không, từng bóng người lần lượt xuất hiện một lần nữa.
Cầm Tôn giống như thần nữ, thần quang quanh quẩn, tiếng đàn động trời cao, dường như thần âm khắp bầu trời.
Hoạ Tôn phong hoa tuyệt đại, bầu trời ở sau lưng giống như được nhuộm đẫm thất thải lưu sa, cực kỳ xinh đẹp, giống như một bức tranh.
Dược Tôn tựa như ảo mộng, dường như nàng bước ra từ bên trong một giấc mơ tuyệt đẹp nào đó, chân đạp giữa biển hoa vô tận, dáng dấp yểu điệu.
Huyết Hung tuyệt mỹ lãnh diễm, như Cửu Thiên Thần Nữ khiến cho người khác nhịn không được muốn cúng bái, không dám khinh nhờn.
Ma Hung, mặc dù dáng vẻ mềm mại đáng yêu, thế nhưng cực kỳ khí phách, đại đạo hiển hoá xung quanh người.
Cùng với một đám nam đồ đệ.

“Lại nữa rồi… Này là cái quái gì vậy, lại nữa rồi?”
“Thực sự đã xong chưa…”
“Đây là vô cùng vô tận sao? Rốt cuộc Thập Tôn Nhị Hung đã để lại bao nhiêu Thương ở bên trong năm tháng? Nếu cứ tiếp tục đánh như vậy… E rằng muốn chết.”
Một đám Chân Tổ đều nhịn không được.
Đánh xong Quỷ Thương, Tiên Thương, Thánh Thương lại có những đồ vật khác nhảy ra…
Quan trọng là mỗi một lần xuất hiện đều mạnh hơn một bậc.
Những Thương này đều đã từng kinh diễm ở trong năm tháng, mặc dù cảnh giới đều không vượt quá Tứ Kiến, thế nhưng đều có thể nói là hình bóng vô địch, đã có khả năng khiến cho bọn hắn bị thương rồi.
Nếu như cứ xuất hiện vô cùng vô tận, như vậy thì rốt cuộc Chân Tổ…
Cũng rất đau đầu!
“Đây là… Thần Thương!”
Phượng Thiên Cô trầm giọng mở miệng nói:
“Nếu như ta không đoán sai, đây cũng là Thương cuối cùng rồi.”
“Quỷ Tiên Thánh Thần… Mỗi một loại thương đều chỉ có thể xuất hiện một lần, hơn nữa hạn mức cao nhất không có khả năng đạt được cấp bậc Bá Chủ.”
“Giết chết lần này, chúng ta liền có thể không phải lo lắng nữa.”
Nghe vậy lúc này tất cả Chân Tổ đều yên tâm.
Chuyện này còn có thể tiếp nhận được.
“Đã hiểu rồi, chỉ cần giết chết ngươi là lão tử có thể sảng khoái.”
Phệ Thiên Mãng trực tiếp hành động, lúc này đây lão ta diễn hoá ra thần thông vô thượng, một hư ảnh đại xà kinh khủng khổng lồ ẩn giấu ở trong không trung, trực tiếp ép sát đến gần Thần Thương Kiếm Tôn.
Những Chân Tổ khác cũng đều hành động.
Lúc này những Thần Thương đến từ trong năm tháng cũng bộc lộ ra thần quang đầy trời.
Thần Thương Kiếm Tôn, một kiếm nhập thần lại có thể chém chết tất cả hư ảnh cự mãng của Phệ Thiên Mãng, đi đến phạm vi cách Phệ Thiên Mãng một trăm bước, chém ra một cái, dòng máu màu xám của Phệ Thiên Mãng phun thẳng lên trời cao.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người đều kinh hãi.
Trước đây mặc dù Quỷ Thương, Tiên Thương, Thánh Thương đều vô địch cùng cấp, thế nhưng chỉ có liều mạng mới có thể khiến cho Chân Tổ bị thương nhẹ.
Nhưng Thần Thương… Đạt đến cấp bậc Kiến Thần, loại chiến lực này lại có thể đánh Chân Tổ bị thương dưới tình huống không đánh đổi mạng sống?
Chuyện này quá mức kinh người.
Không chỉ có Kiếm Tôn, những Thần Thương khác cũng vô cùng khiếp sợ.
Thần âm của Thần Thương âm Tôn khiến cho lỗ tai của một vị Chân Tổ chảy ra đầy máu xám, vị Chân Tổ này ngửa mặt lên trời gào thét, dường như đã điên cuồng…
Hoạ Tôn lại dùng bầu trời để vẽ tranh khiến cho một vị Chân Tổ không thể hành động, sau đó vẽ ra lôi hải kinh khủng khiến cho cả người của vị Chân Tổ này cháy khét lẹt.

Thần Thương có thể uy hiếp Chân Tổ.
“Toàn bộ đồng loạt ra tay, nhanh chóng tiêu diệt Thần Thương, bằng không một khi bọn hắn chạy trốn, sống sót được, e rằng kiếp này sẽ thuộc về bọn hắn.”
Phượng Thiên Cô bị một quyền Thần Thương Võ Tôn đánh lui ba bước, sắc mặt hơi trắng, rống giận.
Ngay lập tức, bên trong trăm vị Chân Tổ có khoảng chừng một nửa ra tay.
Mặc dù đại chiến trước đây có đến trăm vị Chân Tổ, thế nhưng người ra tay cũng chỉ có khoảng mười vị mà thôi.
Dù sao ở trong mắt của bọn hắn, Thập Tôn Nhị Hung vẫn chỉ là con kiến, không cần đồng loạt ra tay cũng có thể dễ dàng tiêu diệt rồi.
Nhưng bây giờ chiến lực của Thần Thương khiến cho đám Chân Tổ cảm thấy uy hiếp.
Lực lượng Chân Tổ mênh mông, nhất thời bạo phát, giống như mây đen vừa dày đặc vừa nặng nề bao trùm lên đỉnh đầu của mười hai vị Thần Thương.
Mười hai vị Thần Thương phóng lên cao, giống như sao chổi, giờ khắc này bọn họ thiêu đốt hết tất cả, mười hai Thương hội tụ thành một thanh thần kiếm kinh người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận