Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2365: Kịch bản nhân vật phản diện

Đám thanh niên đều đang bàn luận, khi nhắc tới hai con cấm thú kia, trên mặt đều hiện lên vẻ lo lắng sâu sắc.
“Dao Dao, nếu như sau đó gặp phải nguy hiểm gì nhất định phải theo sát ta, biết không?”
Ở bên trên con đường này, một người thanh niên mặc cẩm bào đang nói với một cô thiếu nữ.
Thanh niên này có phong thái khá tuấn tú, vừa nhìn là biết cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ, chính là con nhà thế gia.
Mà cô gái kia thì dễ thương yêu kiều, dáng vẻ chỉ mới mười bốn mười lăm tuổi, trên người mặc một chiếc váy màu xanh nhạt, bên hông còn treo một cái túi thỏ trắng đáng yêu, đơn thuần như một đứa bé.
“Nhị ca, muội biết rồi.”
Thanh niên gật đầu rồi nói:
“Tuy nhiên ngươi cũng không cần lo lắng, lần này đi ra ngoài có Khu Thú Tán đặc biệt ở đây, có lẽ cấm thú sẽ không tiếp cận chúng ta.”
Nàng vừa mới dứt lời.
“Cảnh giới có người tiếp cận.”
Lúc này hai người thanh niên đứng ở đầu đội ngũ bỗng nhiên lên tiếng.
Ngay lập tức tất cả mọi người đều khẩn trương nhìn về phía rừng núi, cảnh giác không gì sánh được.
Mảnh rừng núi này chính là khu không người, lại có động tĩnh… Nhất định là cấm thú.
Hơn nữa trên người của bọn họ đều mang theo Khu Thú Tán, như vậy cấm thú căn bản không dám đến gần bọn họ, dám xuất hiện… Chỉ có thể là con to.
Nhưng mà trong lúc mọi người đều mang dáng vẻ khẩn trương, chỉ thấy ở trong rừng núi, một thanh niên bước ra ngoài.
“Cuối cùng cũng thấy đường.”
Lý Phàm đi ra từ bên trong rừng núi, tâm trạng của hắn đang rất tốt.
Quan sát cảnh sắc của mảnh rừng núi này, nhàn nhã thoải mái hưởng thụ thực tại.
Hiện tại cuối cùng cũng đi ra khỏi rừng núi nhìn thấy được đường.
Tuy nhiên… Hắn đang ở chỗ nào?
Mặc dù đã tới thế giới tu tiên, thế nhưng Lý Phàm hoàn toàn không biết một chút nào về thế giới này cả…
Trước đây lúc mới tới Huyền Thiên Giới, hắn vẫn còn biết có một Hoả Quốc và một số khái niệm về địa lý, thế nhưng sau này thiên địa cũng thay đổi mấy lần, có trời mới biết bây giờ tình huống ở bên ngoài là như thế nào.
“Ngươi là ai?”
Trong lúc Lý Phàm còn đang nghi ngờ, bỗng nhiên một âm thanh quát hỏi truyền đến.
Lý Phàm nhìn lại, chỉ thấy có một đoàn người gồm mười mấy thanh niên nam nữ đang ở bên kia đường cảnh giác nhìn hắn.
Lý Phàm thấy thế liền tiến lên nói:
“Tại hạ… Phạm Ly.”
Hắn đổi một cái tên giả.
Dù sao trong lòng của Lý Phàm vẫn có chút đề phòng, hành tẩu ở thế giới bên ngoài nhất định phải hạ thấp mình, phải giấu nghề, nếu không thì sẽ chết rất thảm.
“Phạm Ly?”
Đám thanh niên này nhìn hắn thế nhưng sự cảnh giác vẫn chưa hề buông xuống, nói:
“Ngươi là người của tông môn nào?”
Tông môn?
Lý Phàm vừa nghe, trong lòng nhất thời hiểu rõ.
Đối phương… E rằng là tu giả.
Ngay lập tức hắn có chút lo lắng, dù sao mình chỉ mới có Nguyên Anh mà hệ thống chó đã từng nói tu giả ở ngoại giới có đầy người mạnh hơn Nguyên Anh rất nhiều.
Ở chung cùng với tu giả thì cần phải cẩn thận.
Hắn liền nói ngay:
“Tông môn? Tại hạ cũng không có tông môn, chỉ là… Một kẻ tán tu.”
Ừm, thân phận tán tu này rất phù hợp với hắn.
Mà thanh niên mặc quần áo màu xanh biếc nghe vậy, lúc này sự cảnh giác mới giảm một chút.
“Tán tu…”
“Một tên tán tu lại dám một mình hành tẩu ở chỗ hung hiểm bậc này?”
Nhưng bọn hắn vẫn còn có chút nghi ngờ.
“Ngươi cũng họ Phạm sao?”
Mà lúc này ở bên trong đội ngũ có một cô bé dễ thương tò mò nhìn Lý Phàm nói:
“Ngươi cũng đến từ thành Biên Lôi sao?”
“Ngươi đi ra từ trong rừng núi, có gặp phải cấm thú nào hay không… Một mình ngươi không sợ hãi hay sao?”
“Ngươi cũng đi tham dự chiêu mộ của Thanh Kiếm Tông sao?”

Nàng trực tiếp hỏi một đống câu hỏi.
Lý Phàm cũng có chút ngây người, tiểu cô nương này… Có rất nhiều vấn đề.
“Rời khỏi thành Biên Lôi? Thanh Kiếm Tông? Chiêu mộ?”
Hắn không hiểu lên tiếng.
Tiểu la lỵ kia càng tò mò hơn nói:
“Ngươi không biết đến thành Biên Lôi? Không biết Thanh Kiếm Tông sao?”
Dường như nàng rất ngạc nhiên.
Có vẻ nói không biết thì rất quê mùa… Cho nên hắn mới nói:
“Có lẽ cũng đã từng nghe qua… Tuy nhiên không thể nào lý giải.”
Tiểu la lỵ nói:
“Thành Biên Lôi… Chính là thành Biên Lôi của Tề quốc, Thanh Kiếm Tông chính là tông môn lợi hại nhất to lớn nhất của Tề quốc…”
Nàng đang cố gắng giải thích, bỗng nhiên thanh niên đeo trường kiếm ở hông đứng bên cạnh không nhịn được mà nói:
“Phạm Dao Dao, ngươi nói nhiều với người này như thế để làm gì?”
“Chúng ta còn phải đi nhanh nữa.”
Phạm Dao Dao hơi tủi thân nói:
“Ta chỉ muốn nói rõ mà thôi…”
Thanh niên đeo trường kiếm ở bên hông tên là Tằng Thị Sát, sắc mặt có chút hung ác nham hiểm, nói:
“Có cái gì mà hỏi, đơn giản chỉ là lãng phí thời gian.”
Nhưng lúc này nhị ca của tiểu la lỵ Phạm Dao Dao cũng lạnh lùng nói:
“Tằng Thị Sát, ngươi nói chuyện cùng với muội muội của ta thì khách khí một chút.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận