Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2281: Tiền mừng tuổi trấn sinh tử 2

“Không!”
Bát Trảo Ma Chu kịch liệt đấu tranh, thế nhưng lại bị Thanh Trần đánh liên tục, một chân bị đánh gãy.
“Bọn hắn đã bước vào Tứ Kiến, tu vi Kiến Thần đỉnh phong, có thể chiến đấu với Chân Tổ được rồi.”
“Ở kiếp này, bọn hắn quan sát đại đạo của vãng thế, còn kinh diễm hơn cả vãng thế… Không nên nương tay.”
“Toàn bộ đồng loạt ra tay, giết.”
Nhìn thấy Bát Trảo Ma Chu bị Thanh Trần tay đấm chân đá, toàn bộ Chân Tổ đều đứng ngồi không yên.
Đám Quỷ Thương, Tiên Thương, Thần Thương đại diện cho qua khứ kinh diễm của Thập Tôn Nhị Hung, thế nhưng ngay cả Thần Thương tới cũng chỉ có hợp lực mới có khả năng giết chết một cái mạng của Phệ Thiên Mãng.
Hiện tại, Thanh Trần cuối cùng cũng Kiến Thần, thế nhưng đã có thể đánh Bát Trảo Ma Chu bị thương.
Đây thực sự là còn biến thái hơn so với năm xưa.
“Tuyệt đối không được để bọn hắn trưởng thành.”
Phượng Thiên Cô hét to, bày ra hết tất cả thần thông, hóa thành Cửu Sí Dị Phượng, che khuất bầu trời, muốn hủy diệt Thập Tôn Nhị Hung.
Đồng thời những Chân Tổ khác cũng đều vận dụng toàn lực.
“Giết.”
Man Hoang Nguyên Tượng giống như hủy thiên diệt địa, răng nanh phá vỡ bầu trời, xông về phía trước, toàn bộ sông núi của biển sương mù xám đều hóa thành hư vô ở dưới chân của lão ta.
“Ta muốn ăn ngươi.”
Thi thể Phệ Thiên Mãng chia lìa, nhưng uy thế không hề suy giảm, thân thể khoảng chừng mấy nghìn trượng giống như được tạo thành từ sắt thép thần thánh, xuyên qua không gian, đầu như một ngọn núi lớn, bốn phương tám hướng xông về phía Độc Cô Ngọc Thanh.

Thần thông tách ra, Chân Tổ cắn xé nhau.
Giờ khắc này, toàn bộ trên trăm vị Chân Tổ đều ra tay.

“Võ ánh chư thiên, duy ngã độc tôn.”
Long Tử Hiên hét to, quyền pháp diễn hóa ra Chân Long, xông thẳng về phía trời cao đánh với Cửu Sí Dị Phượng, Long Phượng tranh đấu, cánh của Cửu Sí Dị Phượng cũng bị bẻ gãy.
Những Chân Tổ còn lại đánh tới, cả người của Long Tử Hiên đẫm máu, nhưng không hề lùi bước chút nào, đứng sừng sững ở trong gió lốc, ngược lại càng bị áp chế thì lại càng hung hăng.
“Mẹ nó, đừng có gấp…”
Lục Nhượng khống chế một chậu cỏ, quy tắc màu xanh kinh khủng hóa thành một cái mũ rơi vào trên đầu của Chân Tổ, lập tức khiến cho tên Chân Tổ này choáng váng hoa mắt, cả người đều lảo đảo…
Thế nhưng những Chân Tổ khác đánh tới khiến cho Lục Nhượng không thể ra tay được, cả người đều là máu tươi đầm đìa.
“Sinh tử vi kỳ mệnh vi tử, vãng thế luân hồi giai dĩ thệ…”
Giang Ly cắn răng, dùng quân cờ để chống lại hai mươi vị Chân Tổ trái phải, trên tay nổi đầy gân xanh, dốc hết toàn lực, trong răng cũng thấm đẫm máu tươi.
“Đánh có bản lĩnh thì giết chết bàn gia nhà ngươi, cố gắng lên…”
Ngô Đại Đức ở bên trên thân thể của Man Hoang Nguyên Tượng, dùng thân thể để hứng lấy tất cả công kích của các Chân Tổ khác, nhưng hắn vẫn còn có thể chịu đựng được, ngược lại Man Hoang Nguyên Tượng ở dưới người của hắn lại bắt đầu kêu rên.
Bởi vì lực lượng xuyên thấu qua cơ thể của Ngô Đại Đức khiến cho toàn bộ xương cốt của Man Hoang Nguyên Tượng đều rối loạn đứt gãy.
“Mập mạp chết bầm, ngươi là cái quái gì vậy, tại sao thân thể của ngươi còn mạnh hơn cả của ta?”
Man Hoang Nguyên Tượng giống như sắp chết vậy.
Ở bên trong Chân Tổ, lão ta được xưng là sử dụng sức lực để nổi tiếng, thân thể có thể nói là vô địch, thế nhưng bây giờ so sánh với Man Tôn, lão ta lại giống như là giấy dán vậy.
Bên kia, ở bên trong Đạo Cảnh Địa của Lâm Cửu Chính, Hoàng Tuyền Địa hiện lên, Hoàng Tuyền Đại Hà dậy sóng cuồn cuộn, Hồn Tịch Hải mênh mông ngập trời, lực lượng tạo hóa trực tiếp áp chế bảy tám cái Chân Tổ.
“Diệt.”
Lâm Cửu Chính rống lên, toàn bộ lực lượng tạo hóa của biển sương mù xám đều được hắn điều khiển rót vào bên trong Thiên Chi Phù của Hoàng Tuyền Địa.
“A…”
Hai gã Chân Tổ bỗng nhiên phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, linh hồn của bọn hắn trực tiếp bị Lâm Cửu Chính tru diệt.
Giờ khắc này, Chân Tổ ngã xuống.
Bên trong biển sương mù xám mênh mông lập tức có mưa sương mù xám rơi xuống, con đường của hai vị Chân Tổ kia sụp đổ, biến thành từng chấm nhỏ dung nhập vào trong biển sương mù xám.
Ở trong chiến trường sương mù xám, đại quân hai bên đang giao chiến cũng đều hoảng sợ.
Trong một ngày có hai vị Chân Tổ ngã xuống, hơn nữa còn bị cùng một người giết chết, chuyện này thực sự… Sáng tạo ra lịch sử.
Hai vị Chân Tổ bị Lâm Cửu Chính dùng pháp thiên sư đánh gục, đồng thời ngã xuống.
Chuyện này khiến cho toàn bộ biển sương mù xám đều trở nên yên tĩnh.
“Chân Tổ đã chết…”
“Không… Tại sao lại như thế được…”
“Chân Tổ vô địch lại có thể bị một Kiến Thần Giả tiêu diệt mất hai vị?”
Lúc này các cường giả ở trong biển sương mù xám đều cảm giác… Dường như trời cũng sắp sụp đổ rồi.
Không thể tiếp thu được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận