Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2701: Sơn thôn nhỏ chôn giết Vô Thượng

Nghe vậy Ngao Vô Song vội vàng nói:
“Khiêu Đại Thần, ngươi hại ta.”
Khiêu Đại Thần cười nói: “Tranh thủ thời gian ngẫm lại sơn thôn nhỏ đã từng đi qua nơi nào rồi… Những nơi sơn thôn nhỏ từng đi qua sẽ an toàn hơn.”
Ngao Vô Song tức giận nói: “Ta biết sơn thôn nhỏ đã từng đi nơi nào, trước kia khi đến Tổ Giới Hỗn Độn ta cũng chưa từng gặp sơn thôn nhỏ đó.”
“Ta trốn còn không kịp nữa.”
Khiêu Đại Thần chậm rãi nói:
“Không biết sao? Vậy thì chờ chết đi, có thể được nhiều Vô Thượng như vậy giết chết, coi như ngươi chết cũng có ý nghĩa.”
Ngao Vô Song:
“...”
Hắn ta nghĩ tên Khiêu Đại Thần này, quả thực… Hố người mà.
Nhưng hắn ta cũng rất vội vàng, trong đầu đang nhanh chóng suy nghĩ, tự hỏi.
Trước đây sau khi từ Dương Gian đi tới Tổ Giới Hỗn Độn, hắn ta đã gặp người của sơn thôn nhỏ đi ra vài lần, thế nhưng lại không có trực tiếp nhìn thấy sơn thôn nhỏ.
“Sơn thôn nhỏ ở nơi nào, nơi nào là nơi tà môn nhất… Mấy năm đó, nơi tà môn nhất của Tổ Giới Hỗn Độn… Võ Hoang Vực?”
Võ Hoang Vực, nơi đã từng là một trong Tứ Vực Bát Hoang.
Ngao Vô Song nhớ mang máng năm đó khi Tổ Giới Hỗn Độn yên bình bắt đầu trở nên náo loạn… Chính là bắt đầu từ Võ Hoang Vực.
Lúc này hắn ta nhanh chóng tiến về phía Võ Hoang Vực.
Sau khi tiến vào Võ Hoang Vực, tu vi của toàn bộ sinh linh của Võ Hoang Giới trước kia đều đã xưa đâu bằng nay.
Từ sau khi Cử Thế Thượng Lộ, trong Cổ Lộ Cấm Kỵ tràn đầy cỏ sương trắng, bổn nguyên sương trắng xuất hiện, hơn nữa đại đạo Luân Hồi tràn ngập toàn bộ thế giới, dường như đã tiến vào Đại Thế Hoàng Kim, tu giả trưởng thành nhanh chóng, vô số thiên tài.
Ngoại trừ những cường giả gia nhập liên minh Hoang Thiên, tham dự trận đại chiến với sương mù xám thì ở Tổ Giới Hỗn Độn, Tứ Vực Bát Hoang vẫn còn rất nhiều hạt giống tu giả.
Ngao Vô Song men theo những dấu vết cũ ngày xưa, cuối cùng hắn ta xuất hiện ở trước một mảnh đất hoang.
“Tử Nhân Hoang… Có lẽ trước kia sơn thôn nhỏ kia nằm ở chỗ này rồi.”
Trong mắt của Ngao Vô Song lộ ra vẻ chắc chắn.
Bên trong Đạo Cảnh Địa của hắn ta, Khiêu Đại Thần cũng nở nụ cười nói:
“Ta nghĩ đại khái là đúng rồi.”
“Đi vào thôi.”
Lúc này Ngao Vô Song mới tiến vào Tử Nhân Hoang.
Hắn ta đi ngang qua Thủ Thề Cốc, chỗ ở của tộc nhân Võ Tiểu Côn trước kia, ở bên trong Thủ Thề Cốc vẫn là một mạch của người thủ thề đang thủ vững, hôm nay nơi đây đã trở thành một thánh địa đạo thống, hàng ngàn vạn tu giả trẻ tuổi, tinh thần phấn chấn đang tu luyện.
Cảnh tượng này khiến cho Ngao Vô Song cảm giác dường như đã trôi qua mấy đời người.
Thế Giới Cấm Kỵ đã trở thành một mảnh bóng tối, thế nhưng ở đây lại khiến cho người ta có thể tìm về được một hy vọng còn sót lại.
Nhưng hắn ta cũng không dừng lại quá lâu ở Thủ Thề Cốc mà là tiếp tục đi tới.
“Ồ… Mảnh núi rừng ở phía trước này… Có chút lạ thường…”
Đi tới một mảnh núi rừng hoang vu, Ngao Vô Song chợt phát hiện phía trước có một mảnh đất trống.
Mảnh đất trống hơi lún xuống, nhìn qua giống như là một cái hố to.
Thoạt nhìn ở bên trong cái hố to có thể chứa một cái sơn thôn nhỏ…
Hơn nữa ở bên trên hố to kia vẫn còn lưu lại một chút dấu vết cũ, có một ít ngói vỡ, bụi bặm, thậm chí còn có một ít cỏ xanh sinh trưởng, giống như đang diễn biến khí tức Cấm Kỵ.
“Sơn thôn nhỏ kia… Đã từng ở chỗ này.”
Ngao Vô Song xác định.
Hắn ta vẫn tương đối quen thuộc với sơn thôn nhỏ kia.
Theo khí cơ ở chỗ này, những ngói vỡ, cỏ xanh ở chỗ này có lẽ là do sơn thôn nhỏ để lại sau khi rời đi.
“Khiêu Đại Thần, ở nơi đây an toàn sao? Ta có thể đợi trong bao lâu?”
Ngao Vô Song nghi ngờ lên tiếng.
Mà Khiêu Đại Thần thì lại nói:
“Thấy không, nơi này là một cái hố…”
“Hố là dùng để làm gì? Dùng để bẫy người.”
Lão đứng dậy nói:
“Đến đến, ngươi dựa theo bản sơ đồ phác thảo này, bày cái trận này…”
Một tờ thần lực hoá thành trang giấy bay ra khỏi Đạo Cảnh Địa, rơi xuống trước mặt của Ngao Vô Song.
Ngao Vô Song cẩn thận quan sát một lần nói:
“Ngươi muốn… Muốn ta làm cái gì?”
Hắn ta hơi lo lắng.
Khiêu Đại Thần mỉm cười đùa giỡn nói:
“Giết Vô Thượng.”
Nghe vậy Ngao Vô Song trực tiếp sợ đến mức nhảy dựng lên, giết Vô Thượng?
“Ngươi ngươi… Ngươi mới là bẫy người đệ nhất. Sơn thôn nhỏ lưu lại hố to để ngươi bẫy người.”
Ngao Vô Song nhịn không được, hắn ta mới có cảnh giới gì mà có thể đối phó với Vô Thượng?
Khiêu Đại Thần này đang muốn đẩy hắn ta vào trong hố lửa mà.
“Ngươi sai rồi, ta đã nói, ở phương diện bẫy người này… Chó chết kia mới là chuyên gia… Tự ngẫm không bằng, tự ngẫm không bằng.”
Vẻ mặt lão cảm thán, sau đó mới nói:
“Nhanh hành động đi, một lúc nữa Vô Thượng tới sẽ không dám trực tiếp tiến vào Tổ Giới Hỗn Độn, ngươi vẫn còn có thời gian.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận