Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2710: Lão Lục?

“Lão ở bên trong Tinh Giới phía trước này.”
Một đám Vô Thượng trải rộng khắp các phương hướng đã tập trung vào Đại Khư Giới.
Đám người Ám Giả, Độ Hoặc truy sát tới nơi, thế nhưng cũng không dám mạo muội ra tay, mà là gọi Khiêu Đại Thần hắc ám tới.
Bọn hắn cũng thả ra đạo Vô Thượng cắt đứt toàn bộ khả năng chạy trốn.
Lúc này bên trên Đại Khư Giới, toàn bộ sinh linh cũng không cảm ứng được đại hoạ đang sắp tới gần.
Bởi vì lực lượng cấp Vô Thượng đã vượt qua nhận thức của người bình thường rồi.
“Làm sao bây giờ? Trực tiếp cùng nhau tiến lên giết chết lão sao?”
Có người nói nhỏ.
“Có muốn tiếp tục phái người đi quan sát hay không? Khiêu Đại Thần sắp chết rồi, thế nhưng cũng không thể khinh thường được…”
“Không được, ít người e rằng sẽ toi mạng…”
Một đám Vô Thượng đang bàn luận, cho dù bây giờ đã bao vây Khiêu Đại Thần rồi, thế nhưng cái chết của Chỉ Giả vẫn khiến cho bọn hắn cảm thấy kiêng kỵ hơn.
Mà Ám Giả khẽ suy tư một chút rồi nói:
“Cùng tiến lên đi.”
“Chậm rãi tiếp cận, không nên cho Khiêu Đại Thần cơ hội phản công, lúc này chúng ta đồng loạt ra tay.”
“Cho dù Khiêu Đại Thần còn thừa lại một chút lực lượng thì cũng tuyệt đối không đủ để đối kháng với toàn bộ mọi người chúng ta được.”
Nghe vậy những người khác cũng gật đầu.
Lúc này bọn hắn đi về phía Đại Khư Giới.
Ám Giả chủ động phóng ra đạo Vô Quang của bản thân.
Trong nháy mắt, hắc ám còn đen hơn cả bóng đêm bao phủ lấy toàn bộ Đại Khư Giới, thậm chí là toàn bộ Thần Giới.
Nhất niệm của Vô Thượng lập tức khiến cho toàn bộ Thần Giới hoảng sợ.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
“Lực lượng gì… Ngay cả mặt trời cũng bị che khuất, tuyệt đối là hắc ám…”
“Cảm giác ta đang bị che mắt, ta đang rơi vào trong bóng đêm vô tận hay sao?”
Chúng sinh rung động, toàn bộ sự sống đều rơi vào đại kinh khủng.
“Ồ… Đây là khí tức của Vô Thượng hắc ám?”
Lúc này thiên đạo của Thần Giới đang thức tỉnh, đây là một tiểu cô nương, thoạt nhìn qua nàng trắng tinh, đôi mắt to đơn thuần, đương nhiên đó là Thiên Linh Nhi.
“Trong sách bài tập của Tâm Ninh tỷ tỷ từng nói tới Vô Thượng…”
Thiên Linh Nhi cố gắng muốn ra tay, ngày hôm nay nàng đã trưởng thành là Thiên Đạo Chi Linh cấp Chế Đạo rồi, có thể nói là Đại Đế, thế nhưng vẫn không có cách nào chống lại đại đạo Vô Thượng được, bị hắc ám cắn nuốt.

Hắc ám phủ xuống.
“Tại sao trời lại tối đen như vậy?”
Lúc này bên trong Đại Hoang Táng Thần, Ngao Vô Song đang điên cuồng bày binh bố trận.
Ngẩng đầu nhìn thấy sự biến hoá của vũ trụ, hắn ta lập tức luống cuống.
Hôm nay hắn ta chính là Vô Thượng cho nên có thể cảm giác được, hắc ám kia… Rõ ràng cũng chính là khí tức Vô Thượng.
Khiêu Đại Thần… Quả nhiên là tên hố hàng.
Thật quá đáng quá!
Nhưng Ngao Vô Song cũng không dám nói thêm gì, hắn ta cầm lấy từng khối gạch, từng tảng đá, nhanh chóng xây dựng một sơn thôn nhỏ.
Khiêu Đại Thần cho hắn ta một tờ bản vẽ, cùng với rất nhiều tài liệu kiến trúc.
Bao gồm các loại gạch, ngói, tảng đá…
“Tăng tốc độ lên, Ngao Bào Bào, ngươi muốn trở thành Ngao Tử Tử sao?”
Khiêu Đại Thần không ngừng thúc giục.
“Ừm… Một cái hai cái ba cái bốn cái… Tổng cộng có bốn mươi mốt tên Vô Thượng, tới được một phần tư rồi, có lẽ đủ cho đám người kia ăn…”
Đồng thời Khiêu Đại Thần nhìn về phía xa xa ngoài Đại Khư Giới.
Lão đang nhẩm tính số lượng Vô Thượng, sau đó lại nhìn về phía Ngao Vô Song, cũng có chút không nhịn được nói:
“Những vật liệu xây dựng này cũng không phải rau cải trắng ven đường, lấy ra không dễ, ngươi dùng tiết kiệm chút.”
Thằng nhãi này quá lãng phí rồi.
“Tiền bối, những gạch ngói này được chế tạo từ cái gì?”
Mà ở bên trong Đạo Cảnh Địa, Thuỷ Đế đang bóp vai cho Khiêu Đại Thần nhịn không được lên tiếng.
Lúc Khiêu Đại Thần lấy những tài liệu kiến trúc này ra, nàng ta và Lôi Đế đều giật mình, bởi vì khí tức mà những tài liệu kiến trúc kia tản ra khiến cho ngay cả Đại Đế cũng gần như không gánh được.
Thậm chí các nàng còn cảm giác nếu như không bị áp chế, e rằng một đám khí cơ của những tài liệu kia gần như có thể trực tiếp tiêu diệt Đại Đế.
Khiêu Đại Thần mỉm cười nói:
“Những tài liệu này sao? Xương người chết.”
“Dùng xương người chết nghiền thành bột phấn, sau đó nung thành gạch, thành mái ngói… Bình thường có thể dùng để xây dựng phòng ốc, lúc đói bụng cũng có thể cung cấp làm lương thực.”
“Thế nào, các ngươi muốn ăn sao?”
Nghe vậy Lôi Đế cùng Thuỷ Đế đều khẽ ngẩn người.
Xương người chết?
“Quên đi… Đa tạ ý tốt của tiền bối.”
Lôi Đế lắc đầu, nghĩ lại thấy chuyện này rất kinh người.
Còn ở bên cạnh, khỉ nhỏ Tâm Viên có chút thất thần lẩm bẩm nói:
“Dùng xương cốt Vô Thượng đúc thành gạch, ngói… Dùng những thứ này xây thành một sơn thôn nhỏ…”
Nghe vậy Lôi Đế cùng Thuỷ Đế càng thêm chấn động.
Xương cốt Vô Thượng?
Giờ khắc này bọn hắn nhìn về phía Ngao Vô Song đang điên cuồng xây dựng sơn thôn nhỏ, đều trợn tròn mắt, sơn thôn nhỏ này… Nên có vị cách như thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận