Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2177: Đại nhân bị nướng 3

Kết quả vẫn còn chưa có tìm được Tổ Địa mà nàng hằng đêm mong nhớ, thế nhưng lại được thực hiện ở Chân Tổ Giới này… Dùng sinh linh sương mù xám làm thịt để ăn.
Nàng cúi đầu cắn một miếng.
Ừm, rất thơm.

Ba người Lâm Cửu Chính, Ngô Đại Đức, Tô Bạch Thiển cũng mỉm cười đi tới.
Trên mặt của bọn họ tràn đầy sự thoả mãn.
Xem ra bây giờ ba vị Tà Thi đều đã hồi phục.
Hơn nữa đã giải quyết triệt để cường địch của biển sương mù xám.
Có thể yên tâm ăn thịt được rồi.
“Tỷ tỷ.”
Mà Dư Linh Tuyết cũng tìm thấy được Dư Linh Lung.
Nàng phi thường kích động, vội vàng đi tới bên cạnh tỷ tỷ.
“Muội muội.”
Dư Linh Lung nhìn Dư Linh Tuyết cũng mừng rỡ cười nói:
“Trấn Thế Các làm phản đồ, muội không sao chứ?”
Dư Linh Tuyết gật đầu nói:
“Muội không sao, ký hiệu của Huyền Vũ tiền bối đã tạo ra cho muội một đại cơ duyên, tỷ tỷ, bây giờ muội đã trở thành Vạn Nguyên Bảo Thể rồi.”
Nàng phi thường hưng phấn.
Dư Linh Lung nghe vậy cũng vui vẻ từ tận đáy lòng, đồng thời càng cảm kích mấy người Thập Tôn Thập Linh hơn.

“Đúng rồi ba người các ngươi cũng qua đây ăn đi.”
Lúc này Lâm Cửu Chính bỗng nhiên nhìn về phía ba người Cơ Vô Đạm, Trưởng Tôn Bất Diệt cùng với Dương Thiên.
Hôm nay bọn họ cũng đều biết được Cơ Vô Đạm và Trưởng Tôn Bất Diệt chính là Hộ Pháp Giả của Cửu Pháp, Dương Thiên cũng là hậu nhân duy nhất của Dương Đạo Mi, cùng với Ngô Đại Đức… Có chút liên hệ sâu xa.
Lần này có thể xuất hiện cũng đáng giá ngợi khen cho Chân Tổ Giới.
Nghe vậy ba người Cơ Vô Đạm đều vui mừng.
“Chúng ta có thể ăn được sao?”
Giọng nói của Cơ Vô Đạm cũng hơi lắp bắp.
Trưởng Tôn Bất Diệt cũng phi thường kích động nói:
“Đa tạ, đa tạ các vị Chí Tôn.”
Sau đó ba người bọn họ cũng đi tới, bắt đầu ngồi xuống ăn.
“Thịt này… Bá đạo, thật là bá đạo, năng lượng rất lớn.”
“Đây có phải là thịt đâu, đây thực sự là thần dược, mỗi một sợi đều có thể luyện ra được bảo đan.”
Cơ Vô Đạm và Trưởng Tôn Bất Diệt đều phi thường sợ hãi, mới ăn được không bao lâu bọn họ đều cảm giác có chút không khống chế được.
Trên thực tế, lúc này Dương Thiên cùng Dư Linh Tuyết cũng không chịu nổi.
“Nóng quá…”
Dư Linh Tuyết không khỏi mở miệng, đầu đầy mồ hôi, nàng cảm giác mỗi một tấc ở bên trên cơ thể đều đang nảy sinh biến hoá.
“Ta cũng vậy…”
Dương Thiên vừa lau mồ hôi, vừa ăn một miếng lớn.
Dù sao loại cơ hội như vậy quá hiếm có, ăn được thêm mấy miếng thì sẽ càng cảm thấy say mê.
Mà ở phía dưới, đám thế lực lớn Trấn Thế Các thấy cảnh tượng như vậy đều hoàn toàn trầm mặc.
Bọn hắn run rẩy không biết nên làm thế nào cho phải.
“Sư huynh, bằng không liều mạng cùng với bọn họ…”
Kim Bích Phong theo bản năng nhìn về phía Hàn Như Nguỵ.
Hàn Như Nguỵ cũng nói:
“Con mẹ nó các đại nhân còn bị nướng… Liều mạng cái gì? Chờ chết đi…”
Mặt lão ta xám như tro tàn.

Không lâu sau, bọn họ đều đã ăn no nê.
“Đáng tiếc, quá ít, cũng không thể mang về thôn một ít.”
Ngô Đại Đức hơi tiếc nuối.
“Ngại ít?”
Hoạ Tôn mỉm cười nói:
“Đi, ta dẫn các ngươi đi bắt.”
“Muốn bao nhiêu lấy bấy nhiêu.”
Nói xong nàng vung tay lên, cây cầu đại đạo nối liền với Bắc Cảnh Thiên Uyên.
Thấy thế tất cả mọi người đều sửng sốt.
Hoạ Tôn có ý gì?
Hoạ Tôn vung tay lên, cây cầu đại đạo xuyên qua Bắc Cảnh, thẳng đến Thiên Uyên.
Tất cả mọi người đều không khỏi kinh ngạc.
Hoạ Tôn… Muốn làm gì?
“Đi, dẫn các ngươi đi săn thú.”
Hoạ Tôn mỉm cười, rất lạnh nhạt nói:
“Mới vừa rồi khi bức tranh của sư phụ tái hiện, nhân quả trong thiên địa cũng rối loạn, nhất định những người kia ở Chân Tổ Giới cũng phát hiện ra, dù sao… Cũng chính là nhân quả của bọn hắn rối loạn.”
“Cho nên chắc chắn bọn hắn sẽ tới, đúng lúc, ta sẽ lựa chọn một số loại mà sư phụ thích ăn, các ngươi mang về cho ta.”
Nghe vậy tất cả mọi người đều lập tức rùng mình.
Mặc dù Hoạ Tôn nói chuyện rất bình tĩnh, nhưng ý tứ của nàng rõ ràng là…
Biển sương mù xám đang cử binh xâm lấn!
“Rất tốt, còn chưa có ăn đủ nữa.”
Tạo Hoá Chí Tôn mỉm cười nói:
“Hôm nay đi săn thú đi.”
Dược Tôn cũng thản nhiên gật đầu.
“Đã sớm muốn chứng kiến cái gì gọi là biển sương mù xám rồi, đi, đi xem thôi.”
Lâm Cửu Chính cũng cười, hết sức bình tĩnh.
“Đi, đi săn thú.”
Mấy người Tử Lăng cũng hết sức mong đợi.
“Đúng rồi, các vị Chí Tôn, những người này nên làm sao bây giờ?”
Dư Linh Lung nhìn về phía đám người đang quỳ ở trước thành Phá Vụ.
Đám Chung Cực Giả của Trấn Thế Các, Khai Môn Giả của những thế lực lớn, đám Linh Vương, đệ tử tinh anh…
Những người này đều có địa vị phi phàm, cao cao tại thượng ở trong Chân Tổ Giới, cự phách thống trị một phương, được thế nhân kính ngưỡng…
Kết quả khi đại nạn đến lại từ bỏ toàn bộ Chân Tổ Giới, quỳ gối ở trước mặt kẻ địch, bán giới cầu vinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận