Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2233: Dạ Hoả rực rỡ 2

Nàng thản nhiên nói, lần đầu tiên xuất hiện sự chờ mong mơ hồ.
Nghe vậy trong hồ nước, Long Ảnh rung trời.
“Chiến! Chiến! Chiến khắp chư thiên, giết hết kẻ địch!”
“Chiến! Chiến! Chiến khắp chư thiên, giết hết kẻ địch!”

Chiến ý ngút trời
Gà mái chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn bọn nó nói:
“Quên không nói cho các ngươi biết, ngày hôm nay toàn bộ cá nhà Vương đại thẩm đều đã lên bàn, ăn xong hết rồi.”
“Ừm, Long Tử Hiên cũng ăn nữa.”
Nghe lời này, đám Chân Long có khí tức kinh khủng cái thế kia bỗng nhiên ngẩn người, xám xịt quay trở lại hồ nước.
Trong hồ nước, Tiểu Hắc Ngư của Long Tử Hiên đã sớm trốn ở bên dưới Liên Hoa, không dám ló đầu ra ngoài.

Mà giờ khắc này.
Ranh giới giữa tổ giới sương trắng cùng với biển sương mù xám, Bắc Cảnh.
Thiên Uyên biến mất, trường thành đổ sập, nguyên khí sương mù xám nồng nặc tràn ngập trường thành.
Hầu như toàn bộ sinh linh Bắc Cảnh Chân Tổ Giới đều đã bỏ chạy.
Di chuyển vào bên trong nội địa.
Nhưng mất đi Thiên Uyên, trường thành ngăn cản, sớm muộn gì sương mù xám sẽ tràn ngập toàn bộ tổ giới sương trắng, đây chỉ còn là vấn đề thời gian.
Hôm nay.
Ở bên phía biển sương mù xám, từng chiếc thuyền lớn cũng đã xuất hiện.
Bên trên những chiếc thuyền lớn này đặt một đống kinh thư, các loại tài nguyên chất chồng như núi.
Tất cả đều là pháp quyết, bảo điển tuyệt mật mà các đại tộc biển sương mù xám cất kỹ.
“Liên hệ tổ chức Thám Cấm Giả chưa?”
Ở bên trên chiếc thuyền lớn cầm đầu, một nam nhân trung niên khí độ bất phàm lên tiếng.
Hắn ta chính là thủ lĩnh của hành động biển sương mù xám lần này, đến từ tộc Cửu Sí Dị Phượng, tên là Phượng Thanh Cương.
Bên cạnh, một người khác liền nói ngay:
“Khởi bẩm đại nhân, đã đưa tin cho Thám Cấm Giả, nhưng vẫn còn chưa nhận được tin tức.”
Nghe vậy Phượng Thanh Cương khẽ nhíu mày, nhưng cũng không nghĩ ngợi nhiều nói:
“Sẽ liên lạc lại.”
“Mặt khác, các lễ vật mà các vị Chân Tổ đã chuẩn bị phải đưa hết cho Cấm Chủ.”
Lần này hắn ta tới đây cũng không chỉ hoàn thành kế hoạch của đám cường giả vô thượng Phượng Thiên Cô là lan truyền pháp của biển sương mù xám, nhiễu loạn thế nhân tu hành Cửu Pháp, còn có một mục đích quan trọng hơn, bái phỏng Cấm Chủ.
Cấm Chủ có thể là một vị đại nhân vật chân chính, ngay cả các cường giả ở bên trong vùng đất Cận Cấm cũng đều rất tôn kính.
Lão bộc lên tiếng nói: “Rõ.”

Đồng thời.
Chân Tổ Giới, đại điện Thám Cấm Giả.
“Ngao đại ca… Bên phía biển sương mù xám truyền tới tin tức, bọn hắn muốn bái kiến Cấm Chủ của Thám Cấm Giả.”
Sắc mặt Huy Hạ có chút khó coi nhìn về phía Ngao Vô Song nói:
“Chúng ta nên trả lời như thế nào?”
Trong đại điện Thám Cấm Giả.
Sắc mặt Huy Hạ hơi khó coi.
Lão ta không ngờ rằng biển sương mù xám lại có thể đến nhanh như vậy.
Hôm nay Ngao Vô Song đã khống chế sinh tử của bọn hắn ở trong lòng bàn tay, cho nên lão ta cũng rất lo lắng.
Chỉ có thể ngoan ngoãn nghe theo lệnh của Ngao Vô Song và Tống Kỷ Viễn.
Ngao Vô Song nghe vậy suy tư một chút rồi nói:
“Không ngờ bọn hắn lại muốn tới rồi, vậy thì để cho bọn hắn tới đi.”
Có Cấm Chủ ở chỗ này, sớm muộn gì biển sương mù xám cũng phải tìm đến cửa.
Hơn nữa hắn ta cũng muốn liên lạc với bên kia.
Nói không chừng còn có nhiều loại xương cốt giống như loại của Cấm Chủ vậy.
Như vậy hắn ta có thể tiến bộ rất nhanh.
Huy Hạ nghe vậy, lúc này mới gật đầu nói:
“Tốt.”
Dưới sự giám thị của Tống Kỷ Viễn, Huy Hạ gửi hồi âm về biển sương mù xám.
Mà Ngao Vô Song thì lại nhìn về phía Cấm Chủ.
Cấm chủ ngoan ngoãn đứng ở một bên, rõ ràng trong mắt còn mang theo vẻ không cam lòng, thế nhưng thân thể lại rất cung kính.
“Đến lúc đó, ngươi sẽ không nói lung tung chứ?”
Ngao Vô Song bỗng nhiên hỏi, thầm nghĩ:
“Bằng không ta vẫn nên để cho Huy Hạ qua đây, trước hết ghi âm cho ngươi một đoạn.”
Hắn ta lấy ra tấm thủy tinh lần trước.
Ở bên trong tấm thủy tinh vẫn còn ghi lại hình ảnh Cấm Chủ múa thoát y, thế nhưng hắn ta vẫn còn cảm thấy không được yên lòng.
Nghe vậy Cấm Chủ nhất thời luống cuống, hắn ta vội vàng nói:
“Không không không… Ta tuyệt đối sẽ không nói lung tung, tin tưởng ta, chủ nhân, hãy tin tưởng ta.”
Hắn ta hoàn toàn sợ hãi, ngay cả hai chữ chủ nhân cũng thốt ra rồi.

Rất nhanh.
“Đặc sứ của biển sương mù xám, Phượng Thanh Cương của tộc Cửu Sí Dị Phượng đặc biệt đến đây bái kiến Cấm Chủ tiền bối.”
Ở bên ngoài tổ chức Thám Cấm Giả có một giọng nói vang lên.
Ngay lập tức, bên trong đại điện Thám Cấm Giả, Tống Kỷ Viễn và Huy Hạ cũng tiến lên nghênh đón.
“Chúng ta phụng mệnh đón tiếp sứ giả của biển sương mù xám, mau mau mời vào.”
Tống Kỷ Viễn lên tiếng.
Người tới chính là nhóm người của Phượng Thanh Cương, tổng cộng có chín người, tất cả đều là nhân vật cấp Bá Chủ của các cường tộc ở bên trong biển sương mù xám.
Dưới sự hướng dẫn của Tống Kỷ Viễn và Huy Hạ, bọn hắn đi vào bên trong đại điện của Thám Cấm Giả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận