Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2284: Người không lo nhất 3

Phượng Thiên Cô dữ tợn cười to nói:
“Ta xem ngươi chết thì còn có ai có thể cứu được bọn hắn?”
Không gian nổ tung, mọi thứ đều bị chôn vùi, dường như Tô Bạch Thiển không còn chỗ để trốn.
Nhưng mà giờ khắc này.
Ở bên người của nàng bỗng nhiên có một bóng dáng khủng bố xuất hiện.
Đó là…
Phệ Thiên Mãng, Bát Trảo Ma Chu, Man Hoang Nguyên Tượng…
Khoảng chừng ba mươi tên Chân Tổ xuất hiện ở bên người của Tô Bạch Thiển.
Bọn hắn mặt không chút biểu cảm, khí tức chấn động, sát chiêu của Phượng Thiên Cô trực tiếp tiêu tan thành mây khói.
“Phệ Thiên Mãng, các ngươi… Không chết?”
Phượng Thiên Cô kinh ngạc, nhưng lập tức mừng rỡ nói:
“Nhanh, giết chết nàng, nàng chính là trung tâm của chiến trường, nàng chết thì những người khác cũng không thể sống lâu được.”
Lúc này, ngay cả mấy người Long Tử Hiên cũng cảm thấy hoảng sợ, đám Chân Tổ này chưa chết, hơn nữa còn khống chế Tô Bạch Thiển sư muội sao?
Xong, toàn bộ chiến cuộc đều có thể nghịch chuyển bởi vì chuyện này.
Nhưng mà một đám Chân Tổ bỗng nhiên đồng loạt ra tay, lực lượng cuồng bạo trực tiếp đánh bay Phượng Thiên Cô.
“A…”
Phượng Thiên Cô phát ra một tiếng kêu thảm, ngay cả cánh cũng đều bị gãy mất một cánh.
Trên mặt của lão ta tràn đầy vẻ không thể tin nổi nói:
“Các ngươi làm phản rồi?”
Nhưng mà vào giờ khắc này, bên trên bầu trời có một thiếu nữ váy tím chậm rãi hạ xuống dưới mặt đất.
Nàng mỉm cười nói:
“Bọn hắn không tính là làm phản… Bởi vì bọn hắn là do ta sáng tạo ra…”
Khi nàng xuất hiện, toàn bộ ba mươi tên Chân Tổ bỗng nhiên đồng loạt quỳ xuống dưới đất, cung kính không gì sánh được.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người đều giật mình.
Tình huống này là như thế nào…
Đã bị Thập Tôn Nhị Hung đánh chết còn xuất hiện… Hơn nữa lại trở thành họa nô của Họa Tôn?
Thế thì còn đánh như thế nào nữa?
Mà lúc này mấy người Long Tử Hiên, Ngô Đại Đức cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“Lại có thể quên Tử Lăng sư tỷ…”
Long Tử Hiên thở phào.
Ngô Đại Đức lại nói:
“Nói đến những người không lo, vẫn là Tử Lăng sư tỷ… Là người không lo nhất.”
Hắn cảm thán nói.
Biển sương mù xám, tất cả mọi người đều vô cùng chấn động, trong lúc nhất thời đều trở nên yên tĩnh.
Chân Tổ chết đi rồi lại có thể xuất hiện một lần nữa.
Hơn nữa, toàn bộ lại còn trở thành nô lệ của Họa Tôn…
“Điều này sao có thể, Họa Tôn nghịch thiên như thế sao?”
“Lại có thể điều khiển Chân tổ đã chết đi tái hiện lại… Biển sương mù xám chúng ta còn có thể đánh như thế nào nữa?”
“Xong…”
Tâm tính của đại quân sương mù xám cũng có chút sụp đổ.
Thập Tôn Nhị Hung này càng đánh càng quỷ dị, thủ đoạn liên tiếp, hơn nữa mỗi một lần so với một lần thì lại càng tà môn hơn.
“Nàng… Làm cái gì?”
“Yêu tà, đây tuyệt đối là yêu tà.”
“Người chết sống lại…”
Một đám Chân Tổ đều giống như nhau… Không thể nào hiểu được.
“Nàng… Nàng thông qua bức tranh để biến Chân Tổ chết đi sống lại trong tranh một lần nữa.”
Mà Phượng Thiên Cô lại nghĩ tới một cái khả năng đáng sợ.
Nghe vậy tất cả mọi người đều biến sắc.
Nếu như quả thật là thế này, thì quá nghịch thiên rồi…
Một tu giả Kiến Thần lại có thể biến Chân Tổ thành nô lệ?
Mà ở phía đối diện, Tử Lăng mỉm cười nói:
“Chúc mừng ngươi đã đoán đúng rồi.”
“Tiếp theo, ta bắt đầu vẽ các ngươi đó.”
Trong tay nàng xuất hiện thêm một cái bình ngọc, ở bên trong bình ngọc chứa những loại máu màu xám khác nhau.
Nàng lợi dụng máu của những Chân Tổ này để vẽ ra bọn hắn.
Trong trận đại chiến lúc nãy, những Chân Tổ này đều bị thương ở những mức độ khác nhau, còn Tử Lăng thì lại chạy đi chạy lại ở bên trong chiến trường, thu thập máu của bọn hắn.
Dùng máu làm mực lại càng khiến cho nàng dễ dàng khống chế sinh mệnh của đám Chân Tổ này hơn.
Sau đó thông qua Thương Bạch Họa Quyển, thực sự vẽ ra đám Chân Tổ Phệ Thiên Mãng.
Đương nhiên, những Chân Tổ này cũng không phải chân chính sống lại, mà là dựa vào bức tranh của nàng, khi huyết mực ở bên trên bức tranh biến mất, Chân Tổ cũng sẽ quay trở về nơi tịch diệt.
Nhưng hiện tại cũng đủ để đánh một trận.
Mà một đám Chân Tổ lập tức có chút luống cuống.
Cái gì, sau đó thiếu nữ này sẽ vẽ bọn hắn sao?
Đây không phải là sẽ gặp phải tình huống tự đánh nhau với chính bản thân mình?
“Không được, giết nàng, tuyệt đối không thể để cho yêu nữ này sống sót được.”
“Nàng mới thật sự là người đáng sợ.”
“Tiêu diệt nàng.”
Nhất thời, hơn mười vị Chân Tổ điên cuồng đánh về phía Tử Lăng, phóng ra toàn bộ thần thông kinh khủng cùng với pháp lực.
Thế nhưng Tử Lăng cũng tự nhiên cười nói, mang theo Tô Bạch Thiển xoay người rời khỏi.
Mà đám Chân Tổ bị nàng vẽ ra như đám Phệ Thiên Mãng lại bỗng nhiên xông về phía trước, đánh tới đám Chân Tổ Phượng Thiên Cô.
“Ra tay, lúc này sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận