Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2385: Tượng đá hắc ám 2

Dù sao mật chính là khẩu phần lương thực của ong mật, nếu như hắn lấy, nói không chừng những con ong mật này sẽ phải bị đói bụng.
Nói như vậy, sau khi người nuôi ong lấy mật sẽ phải cho ong mật một ít đường ăn, trước đây khi Lý Phàm ở trong thôn đã từng giúp Trương đại bá nuôi mấy rương ong mật, trong hệ thống vẫn còn tồn một chút đường, hiện tại có thể dùng được rồi.
Mà con ong mật cảm nhận được khí tức của đường đều cực kỳ kích động, bay đi, đứng ở bên trên đường bắt đầu hấp thu.
Lý Phàm mỉm cười cầm mật ong mới lấy được, dùng ngón tay chấm nếm thử một chút, cũng ngẩn người ra, không khỏi lắc đầu.
Phẩm chất này… Hình như không được tốt lắm, còn không bằng ong nuôi ở trong thôn.
“Các ngươi muốn không?”
Lý Phàm đưa mật ong cho Phạm Dao Dao và Phạm Phách Minh.
Phạm Dao Dao và Phạm Phách Minh cực kỳ kích động, loại mật này chỉ mới ngửi thì đã thấy hương vị nồng nặc, hơn nữa có thể nói đó chính là tinh hoa của đại đạo, mỗi một giọt tương đương với một phần đạo nguyên rồi.

Mà giờ khắc này.
“Không thành vấn đề, bọn hắn còn chưa chết.”
Triệu Tư thản nhiên liếc mắt nhìn một khói ngọc phù.
Sau khi mấy người Phạm Phách Minh đi vào bên trong nơi có sương mù dày đặc này thì hắn ta đã đưa cho Phạm Phách Minh một khối ngọc phù.
Khối ngọc phù này có thể kiểm tra đo lường sinh mệnh của Phạm Phách Minh.
Nếu như mấy người Phạm Phách Minh chết đi, hắn ta cũng sẽ biết được.
Hiện tại xem ra, mảnh sương mù dày đặc này là nơi an toàn.
“Xuyên qua mảnh sương mù dày đặc này là có thể tiếp xúc khu vực trung tâm của dãy núi Hàn Thước…”
Triệu Tư lên tiếng, lúc này hắn ta lấy ra một khối ngọc phù khác truyền âm cho tông môn ở vòng ngoài.
Cao thủ chân chính của ba thế lực lớn Thiên Kiếm Tông, Cát thị, thánh địa Khai Nguyên đều ở vòng ngoài, không có tuỳ tiện xông vào.
Chỉ có khi nào có phương hướng thì bọn hắn mới đi vào.

Ở bên ngoài.
“Tông chủ, Triệu Tư truyền đến tin tức, bọn hắn đã chạy tới một nơi sương mù dày đặc, hơn nữa, đã hoàn thành thăm dò với nơi sương mù dày đặc kia…”
Một lão già kích động nói với Tông chủ Kiếm Vô Danh của Thiên Kiếm Tông.
Kiếm Vô Danh nghe vậy có chút ngoài ý muốn nói:
“Bọn hắn lại có thể nhanh như vậy?”
“Đúng vậy, hơn nữa cho đến bây giờ bọn hắn còn chưa tổn thất một người nào.”
Lão già nói: “Triệu Tư… Là một người có đại phúc duyên.”
Kiếm Vô Danh cũng gật đầu nói:
“Có thể đi vào bên trong, đi.”
Lão ta vung tay lên, ngay lập tức, ở bên trong hư không có thông đạo Đạo Cảnh Địa hiện lên.
Đó là do đám người Triệu Tư mở ra.
Bọn hắn đi vào dò đường, người ở phía sau có thể trực tiếp đi qua Đạo Cảnh Địa để phủ xuống bên cạnh bọn hắn.
“Ha ha ha, không ngờ Vô Danh huynh lại nhanh như vậy… Chúng ta đi cùng được không?”
Mà lúc này, Cát Nhân Hùng và Nguyên Vô Cực đều xuất hiện.
Bọn hắn vẫn luôn quan sát nhau, ai cướp được tiên cơ đều khó có khả năng tránh được ánh mắt của hai người khác.
Sắc mặt Kiếm Vô Danh âm trầm nói:
“Con đường do Thiên Kiếm Tông chúng ta tìm được, hai vị muốn mượn đường?”
Cát Nhân Hùng nói:
“Cho dù đã tới nơi có sương mù đày dặc cũng không có ý nghĩa rằng có thể bình yên tìm được Hoả Tinh kia… Chúng ta hợp tác mới có càng nhiều cơ hội hơn.”
Nguyên Vô Cực cũng cam kết nói:
“Sau khi đi vào, nếu như phát hiện Hoả Tinh, Vô Danh huynh có thể có cơ hội ra tay trước một lần, làm sao?”
Nghe vậy, Kiếm Vô Danh cũng trầm mặc một lúc lâu rồi mới gật đầu.
Lúc này ba vị Hùng chủ đều bước vào bên trong thông đạo của Đạo Cảnh Địa kia.
Rất nhanh, bọn hắn phủ xuống bên cạnh đám người Triệu Tư.
“Bái kiến tông chủ.”
Đám người Triệu Tư lập tức hành đại lễ với Kiếm Vô Danh.
Kiếm Vô Danh ngẩng đầu liếc mắt nhìn sương mù dày đặc ở phía trước nói:
“Tốt… Căn cứ theo ghi chép của điển tịch, lúc ban đầu khi ánh lửa sáng thế chính là xuyên thấu qua từ bên trong sương mù…”
“Đi.”
Lúc này, tất cả mọi người đều đi vào nơi sương mù dày đặc.
“Tông chủ, ta đã phái người đi vào tìm kiếm, đến bây giờ người dò đường vẫn còn chưa chết, có lẽ không gặp phải nguy hiểm gì cả…”
Triệu Tư nịnh hót nói với Kiếm Vô Danh, tranh thủ cơ hội biểu hiện tốt.
Kiếm Vô Danh gật đầu nói:
“Nếu như lần này có được Hoả Tinh, ngươi sẽ được công đầu, tông môn tuyệt đối sẽ không bạc đãi.”
Triệu Tư nghe vậy, trong lòng càng thêm nhảy nhót.
“Không đúng…”
Lúc này bỗng nhiên Cát Nhân Hùng nhíu mày nói:
“Nguy hiểm.”
Tất cả mọi người lập tức dừng bước.
Chỉ thấy ở phía trước, chẳng biết từ lúc nào, ở sau một tảng đá lớn lại có thể xuất hiện một con mãng xà màu đen.
“Các vị hùng chủ, không nguy hiểm, thám tử do chúng ta phái ra đều bình yên đi qua được, có lẽ con rắn này không có gì đáng sợ…”
Triệu Tư lên tiếng.
Thế nhưng hắn ta còn chưa nói dứt lời, con mãng xà màu đen bỗng nhiên ngẩng đầu lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận