Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2702: Sơn thôn nhỏ chôn giết Vô Thượng 2

Mà giờ khắc này.
Ở nơi giao nhau giữa biển sương mù xám cùng với Tổ Giới Hỗn Độn.
Nơi đây đã từng là Thiên Uyên do vị mang điểm cuối của vạn đạo lưu lại.
Ám Giả, Chỉ Giả cùng với một đám Vô Thượng đều dừng ở chỗ này.
Tốc độ của bọn hắn rất nhanh, trong nháy mắt đã đi qua Cổ Lộ Cấm Kỵ, lướt qua biển sương trắng, đi tới sát biên giới của Tổ Giới Hỗn Độn.
Thế nhưng bọn hắn cũng không dám bước lên phía trước nữa.
“Tứ Vực Bát Hoang… Lại có thể tạo thành cái chữ này.”
Một vị Vô Thượng nói nhỏ:
“Thủ bút thật là lớn…”
“Nơi đây có liên quan cùng với người nọ, mạo muội tiến vào e rằng không thích hợp.”
“Đúng vậy, ngộ nhỡ hắn có lưu lại chuẩn bị nào đó…”
Một đám Vô Thượng đều có chút chần chờ.
Bọn hắn chính là Vô Thượng, mắt quan sát vạn giới, nhìn qua bọn hắn đã phát hiện ra thế giới này khủng bố đến mức nào.
Tứ Vực Bát Hoang cùng với Hỗn Độn Tổ Giới ở khu vực trung tâm, tạo thành một chữ… Phàm!
Cho dù đối với Vô Thượng, địa phương này cũng giống như cấm địa, không dám đặt chân.
“Lẽ nào lại để cho ba hồn bảy vía của Khiêu Đại Thần chạy trốn sao?”
Bọn hắn do dự.
Nhưng không một ai tình nguyện đi lên phía trước.
“Sao lại không đi?”
Lúc này ở phía sau bỗng nhiên truyền đến một tiếng cười nhạt.
Chỉ thấy Lý Phàm hắc ám cùng với Khiêu Đại Thần hắc ám đã đi tới.
“Nơi đây… Ngược lại có chút đặc biệt.”
Lúc này Khiêu Đại Thần hắc ám cũng ngưng trọng lên tiếng nói:
“Đã từng có người lợi dụng vị cách của hắn để thúc đẩy Cử Thế Thượng Lộ…”
“Có thể mượn dùng tên của hắn để làm việc, trong thiên hạ cũng chỉ có một số ít người như thế mà thôi…”
Mà Lý Phàm hắc ám lại mỉm cười nói:
“Không sao cả, đều đã qua rồi.”
“Cái chữ này không dùng để đối phó với các ngươi, các ngươi không cần phải sợ, hơn nữa bản thể của hắn cũng đã bị nhốt ở trong Hắc Ám Vực, liên hệ giữa hắn cùng với ngoại giới đã bị cắt đứt, nơi đây không thể thương tổn được các ngươi.”
Nhưng một đám Vô Thượng vẫn hai mặt nhìn nhau như trước.
Trong lòng… Vẫn còn sợ hãi.
Cho dù Lý Phàm hắc ám có nói như thế nào.
“Không tin à?”
“Không tin để ta đi cho các ngươi xem.”
Lý Phàm hắc ám mỉm cười, trực tiếp cất bước đi vào bên trong Tổ Giới Hỗn Độn.
Khiêu Đại Thần hắc ám mang sắc mặt âm trầm, trầm tư một chút rồi cũng đi theo.
“Bọn họ đều đi, cũng không có vấn đề gì cả.”
“Đi, chúng ta đã quá cẩn thận rồi.”
Những Vô Thượng khác cũng lập tức đuổi theo.
Vừa mới bước vào Tổ Giới Hỗn Độn.
“Ồ, đó là khí cơ gì? Vô Thượng?”
Lúc này cũng đã có người cảm giác được khí cơ Vô Thượng truyền tới từ một phương hướng khác.
“Khí tức sinh mệnh quanh quẩn, đó là đạo Vô Thương đang diễn biến, Khiêu Đại Thần, là Khiêu Đại Thần lợi dụng đạo này để chữa thương.”
Có người kinh hô lên tiếng.
“Nhân dịp hiện tại lấy mạng lão.”
“Tranh thủ thời gian giết lão.”
Một đám Vô Thượng đều gầm thét, bọn hắn thi triển ra đạo Vô Thượng, nhanh chóng rời khỏi tổ giới Hỗn Độn, xuất hiện ở bên ngoài Võ Hoang Giới.
“Lão đang ở trong một giới này.”
“Giới này… Dường như có hơi quỷ dị, chúng ta lại có thể không tra xét được…”
“Khiêu Đại Thần trốn ở trong đó, chúng ta mau mau đi vào, cùng nhau giết chết lão.”
Mọi người đều lên tiếng.
Nhưng chỉ có lên tiếng mà thôi, không một người nào tình nguyện xung phong đi chịu chết.
Một đám Vô Thượng, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều đang chờ đợi.
Dù sao ảnh hưởng của Khiêu Đại Thần tạo ra quá sâu sắc, lão không gì không biết toàn bộ đại đạo Vô Thượng.
Trước khi chết còn có thể kéo theo được một ít Vô Thượng.
Ai dám đi trước thì áp lực là lớn nhất.
“Như vậy đi, Độ Hoặc huynh, tốc độ của ngươi là nhanh nhất, ngươi đi xem, nếu như Khiêu Đại Thần còn có sức lực thì ngươi cũng có thể lập tức rời khỏi, thế nào?”
Chỉ Giả nhìn về phía Độ Hoặc.
“Đúng vậy, Độ Hoặc huynh, đây chính là cơ hội tốt nhất, hiện tại chắc chắn lão đang bị thương nặng, chỉ cần quá trình lão chữa thương bị cắt đứt, lão sẽ không còn sức lực để phản kháng nữa rồi.”
“Đúng vậy, bắt lấy lão, ngươi sẽ trở thành đệ nhất công thần của Hắc Ám Chi Khung.”
“Hơn nữa, cắn nuốt ba hồn bảy vía của lão, nói không chừng ngươi sẽ còn có cơ hội học được đạo Vô Tri.”
Các Vô Thượng khác cũng đều lên tiếng.
Nhưng Độ Hoặc luống cuống nói:
“Ta cũng không phải là phù hợp nhất, ta nắm giữ đạo Vô Cách, thế nhưng Khiêu Đại Thần cũng sẽ như thế… Ai dám nói lão không đuổi kịp ta?”
“Trừ khi… Còn có người nữa đi cùng với ta.”
Hắn ta nhìn về phía Chỉ Giả nói:
“Chỉ Giả đạo hữu, ngươi đi theo ta một chuyến có được không? Đạo Vô Cách của ta còn có thể mang theo một Vô Thượng nữa.”
Hắn ta cảm thấy Chỉ Giả là đáng tin nhất.
Đến lúc đó nếu như quả thật Khiêu Đại Thần khó đối phó, đạo Vô Động của Chỉ Giả cũng có thể ngăn cản Khiêu Đại Thần, còn hắn ta có thể chạy thoát đi được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận