Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2346: Người đứng đầu Luân Hồi 3

Bên trên cầu Nại Hà, giọng nói của Mạnh Bà vang lên.
Đại ấn Luân Hồi tượng trưng cho quyền bính Luân Hồi, trước kia vốn chỉ là một cái ấn, sau khi Luân Hồi sụp đổ, nứt ra làm mười phần bị Thập Điện Diêm Vương mang đi đến thế giới này, trên đường đi lại bị độc thủ của đầu nguồn hãm hại.
Hôm nay cũng nên hợp nhất rồi, để cho quyền bính Luân Hồi hoàn toàn tái hiện.
Nghe vậy mười hai bệnh nhân tâm thần lập tức tụ lại.
Bọn họ cầm đại ấn Luân Hồi ở trong tay, cùng nhau hợp lại làm một.
Rầm!
Giờ khắc này, toàn bộ Thập Phương Địa Phủ rung động, nước dâng lên trên cầu Nại Hà, Hoàng tuyền hiện lên, nhân quả đang chuyển động, toàn bộ thiên địa, vô tận sinh linh dường như đã thành lập một loại liên hệ kỳ diệu cùng với Luân Hồi tối tăm.
Đại Luân Hồi đã triệt để xuất hiện.
Thế nhưng đúng lúc này.
“Quyền bính Luân Hồi… Sẽ thuộc về sương mù xám.”
Một bàn tay khổng lồ kinh khủng màu xám đang giơ về phía Luân Hồi, các nguyên tộc lớn ở dọc đường đều trực tiếp hoá thành tro bụi, gần như tất cả đều sắp bị huỷ diệt rồi.
“Sương mù xám.”
Mạnh Bà kinh ngạc nói:
“Mau sử dụng lực lượng Luân Hồi ngăn cản.”
Nghe vậy Thập Điện Diêm Vương cùng với Tử Vi Vương Mộ DUng Uyển Từ, Địa Tạng Vương Lão Tăng đồng thời ra tay, dùng lực lượng Luân Hồi để chống lại bàn tay sương mù xám khổng lồ này.
Thế nhưng lực lượng luân hồi đã xuất hiện mà bàn tay khổng lồ kia lại không hề bị ảnh hưởng nhanh chóng tới gần Địa Phủ.
“Luân Hồi? Sương mù xám vĩnh sinh bất tử, không vào Luân Hồi.”
Bàn tay khổng lồ màu xám kinh thiên động địa, giống như muốn trấn áp toàn bộ Thập Phương Địa Phủ.
Mặc dù mấy người Doãn Từ An đã sơ bộ khống chế được quyền bính Luân Hồi, trở thành Thập Điện Diêm Vương, thế nhưng thực lực hữu hạn, thậm chí còn chưa có đạt được đến Xúc Cấm, lực lượng Luân Hồi nắm ở trong tay vẫn còn quá yếu.
Mạnh Bà cố gắng hết sức để ra tay, thế nhưng lại bị bức lui bàn tay sương mù xám khổng lồ mênh mông quá mức kinh khủng.
Đồng thời theo bàn tay khổng lồ này cuốn lấy, sương mù xám vô cùng vô tận dường như muốn bao phủ toàn bộ địa phủ.
Sắc mặt của mấy người Doãn Từ An đều trở nên khó coi vô cùng.
Lẽ nào thật vất vả mới có thể xây dựng lại Luân Hồi thế nhưng lại bị sương mù xám lấy cắp hay sao?
“Người đứng đầu Luân Hồi đã chết, sương mù xám sẽ làm chủ Luân Hồi.”
Cường giả sương mù xám Khôi Thập Nhị Hầu hét to một tiếng.
Nhưng mà vào thời khắc này, bên trong Thập Phương Địa Phủ, vạn trượng Luân Hồi bỗng nhiên có một giọng nói lạnh nhạt vang lên:
“Chỉ bằng ngươi, cũng mưu toan đánh cắp Luân Hồi?”
Giọng nói này vang lên dường như ẩn chứa khí cơ vô thượng, lại có thể trực tiếp bức lui bàn tay sương mù xám khổng lồ kinh khủng kia.
Thấy thế tất cả mọi người đều khiếp sợ không thôi, bỗng nhiên quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy ở bên trong Vạn trượng Luân Hồi có một nam tử chắp tay mà đến.
Hai tròng mắt của hắn một đen một trắng, dưới chân xuất hiện đường cờ đen trắng, phía sau có vô tận kiếp ảnh, tiên ma cùng múa, sinh tử cùng tồn tại, chân ý Luân Hồi xoay quanh người của hắn.
“Chủ nhân Luân Hồi?”
Bên trong sương mù xám vô tận, trên chiến xa, Khôi Thập Nhị Hầu thất thanh lên tiếng.
“Chủ nhân Luân Hồi?”
Cường giả sương mù xám Khôi Thập Nhị Hầu thất thanh lên tiếng, trong lời nói còn mang theo sự kinh hãi.
Lúc này, sinh linh sương mù xám vô tận, vô số con quỷ ở bên trong Địa Phủ cùn với đám âm binh Diêm Vương đều quay sang nhìn kỹ.
Một người nam tử đi ra từ bên trong vạn trượng Luân Hồi.
Đen trắng đan xen, âm dương đổ vào, sinh tử chồng chất, tiên ma cùng múa.
Dường như hắn đã từng trải qua vô số Luân Hồi, phía sau hữu hoá thành kiếp ảnh của thương sinh.
“Chủ nhân Luân Hồi… Rốt cuộc trở về, rốt cuộc trở về.”
Giờ khắc này, Mạnh Bà hết sức kích động, bà đi thẳng quỳ gối trước mặt người nam tử này nói:
“Bái kiến chủ nhân.”
“Bái kiến chủ nhân.”
Thập Phương Địa Phủ đều quỳ gối.
Lúc này đầu cùng của Cổ Lộ Cấm Kỵ, chín con quỷ kia cũng vô cùng chấn động…”
“Chủ nhân Luân Hồi…”
“Hắn lại có thể quay trở về… Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, không phải hắn đã ngã xuống ở trong bóng tối, Luân Hồi cũng bị đánh tan hay sao?”
“Một giới này có biến cố, một giới này nhất định có biến cố lớn, một đạo thân cuối cùng của những người đó không có mất đi, vị mang điểm cuối của vạn đạo cũng chuyển thế, mà ngay cả chủ nhân Luân Hồi cũng xuất hiện ở thế giới này một lần nữa… Lẽ nào ở kiếp này vẫn còn có hy vọng sao?”
Giờ khắc này chín con quỷ cũng không khỏi kích động.
Vị mang điểm cuối của vạn đạo, một đạo thân cuối cùng của những người đó, hiện tại… Chủ nhân Luân Hồi quay về rồi.
Bọn họ từng chiến đấu với đầu nguồn, nhưng bởi vì không nhìn thấy được hy vọng, chỉ có thể cầu khống chế Luân Hồi, từ đó sống tạm bợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận