Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2350: Chôn giết độc thủ

Tất cả mọi người đều giật mình.
Hắc Bạch… Muốn nghịch thiên hay sao?
Mặc dù thạch mâu kia đã từng bị đầu nguồn phế bỏ, không còn là đế binh, thế nhưng đã từng cùng với Hôi Đế trải qua nghi thức chứng đạo, vị cách bất phàm, lực lượng còn sót lại cũng có thể nói là binh khí đại hung của thế giới cấm kỵ.
Hôm nay lại bị Hắc Bạch tay không chắn được, thậm chí còn muốn ma diệt nó.
Chuyện này quá mức doạ người.
“Chủ nhân Luân Hồi… Ngươi muốn khai chiến cùng với chủ nhân của ta?”
Giờ khắc này ở bên trong thạch mâu, thạch mâu chi linh run giọng lên tiếng.
“Đã cho ngươi lựa chọn, đáng tiếc, ngươi chọn nhầm đường.”
Hắc Bạch cũng hết sức lạnh lùng, vận chuyển Đại Đạo Chi Ma, bộc phát nổ tung, một ít đường vân còn sót lại ở bên trên thạch mâu trực tiếp biến mất, khí cơ vô thượng cũng bị ma diệt.
Thạch mâu này… Gần như phế đi.
“Chủ nhân Luân Hồi… Ngươi điên rồi, ngươi điên rồi.”
Khôi Thập Nhị Hầu khủng hoảng đến cực điểm, tận mắt chứng kiến đế binh bị huỷ diệt, hắn ta không thể nào chịu đựng nổi, xông về phía Hắc Bạch.
Nhưng Hắc Bạch chỉ giơ tay, bỗng nhiên ném thạch mâu ở trong tay về phía trước.
Thạch mâu bị lực lượng Luân hồi của Hắc Bạch bao phủ, trực tiếp xuyên qua Khôi Thập Nhị Hầu, hắn ta đã bị đóng đinh.
Thạch mâu vẫn bắn nhanh về phía trước, lúc này toàn bộ sương mù xám cuồn cuộn do Khôi Thập Nhị Hầu mang tới đều bị bức lui, lui về phía đại thế giới Cấm Kỵ kia.

Lúc này.
Bên trong thế giới cấm kỵ mênh mông.
Sương mù xám bao phủ toàn bộ mặt đất, bên trên bầu trời, một cái thạch mâu kinh khủng giống như sao chổi xẹt qua trời cao, xé rách bầu trời sương mù xám, trực tiếp cắm xuống mặt đất.
Rầm!
Mặt đất rung động, phạm vi mấy ngàn dặm xung quanh thạch mâu này đều có cảm giác, từng tồn tại bên trong sương mù xám đều bị giật mình tỉnh giấc.
“Khôi Thập Nhị Hầu bị chém giết.”
“Không… Xảy ra chuyện gì… Ai dám ra tay đối với biển sương mù xám?”
“Thạch mâu của Hôi Đế… Là thạch mâu của Hôi Đế, có lực lượng Luân Hồi bao trùm ở trên đó, Luân Hồi tái hiện trên thế gian rồi sao?”
“Không có khả năng, làm sao Luân Hồi lại có thể tái hiện được, lẽ nào lời nói của Khiêu Đại Thần năm đó lại có thể thành sự thật hay sao?”
Từng tiếng kinh hô vang lên.
Đúng lúc này.
Bên trong thế giới Cấm Kỵ.
Ở bên trên chín tầng trời bỗng nhiên có sấm sét xé rách trời cao, lôi điện lam sắc kinh khủng hoá thành một đôi mắt hồ quang khổng lồ, dường như đang nhìn trộm nơi này.
Thần hoả đầy trời, một đôi hoả nhãn như thiêu đốt chư thiên tan chảy tất cả, hoả quang chiếu sáng toàn bộ sương mù xám ở bên trong vùng đất này.
Ánh trăng bạc chiếu sáng, ngay cả ở ban ngày cũng xuất hiện, phát ra ánh sáng khiến cho người ta sợ hãi, hoá thành một đôi nguyệt nhãn đang nhìn chằm chằm trường mâu kia không rời mắt.

Đó là ảnh chiếu đôi mắt của từng vị Chế Đạo Giả bên trong thế giới Cấm kỵ, bọn hắn đang chăm chú quan sát Luân Hồi ở bên trong sương mù xám.

“Luân Hồi tái hiện… Chưa chứng đế.”
“Mặc dù có Đế cơ, thế nhưng vẫn không có Đế quả.”
“Thế giới mà người nọ từng đi qua có biến số…”
“Luân Hồi tái hiện khói đen diệt… Đây là tiên đoán năm xưa của Điên Thần, Điên Thần không điên, chẳng lẽ hắn thực sự đã dự đoán được tất cả mọi chuyện xảy ra ở hạ lưu của năm tháng hay sao?”
“Luân Hồi tái hiện khói đen diệt, mười hai tinh hoả rơi trời cao… Luân Hồi đã tái hiện, để xem kois đen có bị tiêu diệt hay không…”
Rất nhiều âm thanh không thể lắng nghe đang líu ríu vang lên.
Bỗng nhiên từ bên trong thế giới Cấm Kỵ có một luồng đại đạo không thể nhận ra được, luồng khí cơ không thể cảm nhận được, từ bên trên bầu trời sương mù xám thẳng đến ranh giới của thế giới này, dường như muốn đi đến biển sương mù xám, tổ giới sương trắng.

Lúc này.
Đầu cùng Cổ Lộ Cấm Kỵ, sát biên giới của sương mù xám.
Vô tận sương mù xám đã lui bước, từ nơi này có thể nhìn thấy rõ ràng thế giới vốn ở phía sau Đại mạc.
Hàng vạn hàng nghìn đại đạo, thần hà vô số, dường như là một bức tranh khổng lồ cổ xưa, không thể nhìn xem, chỉ có thể nhìn ngắm từ phía xa.
Đó chính là thế giới Cấm Kỵ.
Mà Hắc Bạch đứng ở đầu cùng của Cổ Lộ, đứng chắp tay, con ngươi một đen một trắng nhìn chằm chằm về phía thế giới kia, dường như có chút suy nghĩ.
“Chủ nhân Luân Hồi… Lực lượng của ngươi đã bị tồn tại ở bên trong thế giới Cấm Kỵ cảm nhận được rồi.”
“Bọn hắn nhất định sẽ đến.”
“Nếu không thành Đế, e rằng… Khó có thể chống lại được.”
Đám quỷ Thái Dịch lên tiếng, bên trong giọng nói mang theo sự lo âu sâu sắc.
Luân Hồi tái hiện, đối với tồn tại mạnh nhất ở bên trong thế giới Cấm Kỵ, đây cũng là sự mê hoặc lớn lao.
Mà Hắc Bạch cũng thản nhiên nói:
“Bọn hắn không dám tới.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận