Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2796 - Phiên ngoại 4: Yết kiến

Phiên ngoại 4: Yết kiến
Phàm giới yên lặng biết bao nhiêu năm tháng, từ khi Lý Phàm quay trở về, tất cả đều hồi phục.
Ở bên trong khoảng năm tháng dài dằng dặc này, thần thánh đã trải qua một trận suy thoái lớn, toàn bộ bản luật trên thế gian đều biến mất, Vô Thượng chết hết, toàn bộ tồn tại cấp Thiên Đế, Đại Đế đều đã trở thành truyền thuyết.
Các loại thần thú, tiên dược cũng rơi vào trong bụi bặm.
Đến cuối cùng, thậm chí ngay cả sinh mệnh của sinh linh cũng đều không thể chịu đựng nổi, rất nhiều tồn tại hóa đá, toàn bộ thế gian như rơi vào ngủ say.
Mà ngày hôm nay, thiên địa thức tỉnh, sông lớn quay cuồng, linh khí dâng trào, bên trong Phàm giới, những đạo thống huy hoàng cũng theo đó mà tái hiện.
“Chúng ta đã tỉnh…”
Ở bên trong một đại điện huy hoàng cổ xưa, mấy tượng người đá bỗng nhiên tỉnh lại, trên khuôn mặt của bọn họ đều tràn đầy khiếp sợ.
Mấy người kia đương nhiên chính là Mộ Thiên Ngưng, Hỏa Linh Nhi, Mộc Uyển Thanh, Võ Tiểu Côn.
Đến giai đoạn cuối của trận suy thoái này, bọn họ lựa chọn hội tụ chung một chỗ cùng nhau chờ đợi, mãi đến khi cuối cùng hóa thành tượng đá, trải qua không biết bao nhiêu năm tháng.
“Không phải… Không phải đại suy thoái thần thánh đã diễn ra rồi hay sao? Vì sao dường như ta đã khôi phục toàn bộ?”
Võ Tiểu Côn khiếp sợ lên tiếng, ở bên trong những năm tháng khi đại suy thoái diễn ra, toàn bộ những cự đầu bản luật như hắn đều rơi vào trong bụi bặm.
Hôm nay tất cả mọi người đều khôi phục lại rồi.
“Thiên địa tái hiện, chuyện này… Lẽ nào, lẽ nào Lý tiền bối đã quay trở về rồi sao?”
Hỏa Linh Nhi bỗng nhiên nghĩ tới chuyện gì.
Trên mặt bọn họ đều trở nên ngơ ngẩn.
“Đúng vậy, nhất định là Lý tiền bối… Nhất định là hắn.”
Bên trong giọng nói của Mộ Thiên Ngưng mang theo sự kích động: “Chỉ có Lý tiền bối mới có thể làm được đến một bước này, chỉ có lão nhân gia ông ấy mới có khả năng ngăn cơn sóng dữ, khiến thiên địa huy hoàng trở lại.”
“Hắn… Đã quay trở về từ Đê Bá hay sao? Có phải đã thắng lợi rồi hay không?”
Bọn họ nhịn không được, đi ra khỏi đại điện.
Liên Minh Hoang Thiên cũng đã thức tỉnh, vô số sinh linh đang hoan hô, đang kích động.
“Đã trở về… Nhiều năm tháng như vậy, toàn bộ chúng ta đã quay trở về.”
“Thật tốt quá, cuối cùng trong thiên địa cũng không bài xích thần thánh nữa sao? Thần thánh quay trở lại bình thường, chúng ta lại nhìn thấy ánh sáng thần thánh một lần nữa.”
“Trời cao có mắt.”
Tất cả mọi người đều đang reo hò.
Toàn bộ nhân vật thần thánh trên thế gian bị phong ấn rơi vào phàm trần đều vui mừng, bên trong núi non có rất nhiều khí đại địa cùng với thiên linh khí đang phun trào.
Bên trong sông lớn, cá hóa kim long phóng lên trời cao.
Trong núi rừng, gia cầm hóa thành thần điểu vỗ cánh bay cao.
Tất cả mọi thứ đã từng chết đi lúc trước lại đột nhiên quay trở về.
“Thiên địa tái diễn, có phải vị kia đã quay trở về rồi hay không?”
Có hai vị khí cơ cực mạnh đến, đó là Dương Sơ cùng với Trưởng Tôn Trường Thanh, trước khi đại suy thoái xuất hiện, bọn họ ẩn cư ở trong núi rừng, ngày hôm nay cũng xuất hiện.
“Thành công sao? Có phải bên phía Đê Bá đã thành công rồi hay không? Gâu!”
Đồng thời, ở bên trong tổ địa của ba gia tộc lớn trên thế gian Cơ gia, Võ gia, Trưởng Tôn gia có ba lão giả phóng lên trời cao, bọn họ kích động tột độ, thậm chí còn tự mình phát ra tiếng chó sủa.
Cơ Vô Đạm, Trưởng Tôn Bất Diệt, Võ Giang Hà đều thức tỉnh rồi.
Mấy người Vân Thần cũng xuất hiện, toàn bộ mọi người của Liên Minh Hoang Thiên đều đoàn tụ.
“Đi sơn thôn nhỏ… Nếu như Lý tiền bối thực sự quay trở về, nhất định hắn đang ở bên trong sơn thôn nhỏ.”
Mộ Thiên Ngưng lên tiếng.
Lúc này bọn họ đi về phía sơn thôn nhỏ.

Mà giờ khắc này.
Một trong số châu của Phàm Giới, Thần Châu.
Cả vùng đất này đã từng do Thần Giới của Dương Gian hóa thành, Hoa Quả Sơn cũng đang ở đây.
Thác nước đã khô cạn biết bao năm tháng bỗng nhiên chảy một lần nữa, ầm ầm đập xuống.
Ở bên trong hồ nước phía dưới thác nước có một tượng đá già nua, tượng đá kia giống như cố gắng hết sức đưa bản thân vào bên trong hồ nước, rõ ràng khi đại suy thoái diễn ra, chuyện duy nhất mà lão giả kia đang làm chính là cố gắng hết sức khiến cho bản thân tiến vào hồ nước có liên quan tới Lý Phàm.
Lúc này thác nước đổ xuống, dòng nước che mất tượng đá kia.
Ở bên trong Thủy Liêm Động phía sau thác nước có hai tượng đá một nam một nữ.
Hai tượng đá này dựa sát vào nhau, nữ tử dựa vào trong lòng nam tử, khóe miệng của hai người đều mang theo nụ cười, rõ ràng trong khoảnh khắc cuối cùng khi hóa đá bọn họ không hề tiếc nuối.
Tiếng thác nước đổ xuống đinh tai nhức óc.
Rầm!
Bỗng nhiên, bên trong hồ nước phía dưới thác nước, một tia sáng phóng lên trời cao.
“Lão tử lại còn sống! Ha ha ha ha ha! Lão tử đã vượt qua rồi.”
Một lão già đứng ở trên không trung, lão phát ra tiếng cười to sang sảng, trong mắt tràn đầy đắc ý, nói:
“Ta biết ngay, hắn có thể san bằng Đê Bá, ha ha ha ha…”
“Ngao Bào Bào, còn không mau đi ra đi! Phơi nắng thôi.”
Lời của lão vừa vang lên, bên trong Thủy Liêm Động bỗng nhiên có một nam một nữ đi ra ngoài, đương nhiên đó là Ngao Vô Song và Lục Thái Linh.
“Lão Ngao ta vẫn chưa chết…”
Trong mắt của Ngao Vô Song lóe lên sự phức tạp.
“Là… Lý tiền bối sao?”
Đôi mắt to của Lục Thái Linh cũng lộ ra vẻ kích động.
“Nhất định là hắn.”
“Đi, chúng ta đi tìm hắn. Nói không chừng hắn còn mang theo nguyên liệu nấu ăn phía sau Đê Bá trở về… Mẹ nó, đói quá, mau đi thôi.”
Khiêu Đại Thần lên tiếng.
Nhưng Ngao Vô Song theo bản năng nói: “Hả, muốn đi tới sơn thôn nhỏ tà môn?”
Tuy nhiên hắn liếc mắt nhìn Lục Thái Linh, rồi nhắm mắt nói:
“Được rồi… Lão Ngao ta chạy trốn nhiều năm như vậy, lần này không trốn nữa, sơn thôn nhỏ, ta tới đây.”
Lúc này ba người đều đi về một phương hướng.
Bọn họ đều biết được vị trí của sơn thôn nhỏ, chỉ trong một suy nghĩ, bọn họ đã đi tới Cấm Châu của Phàm Giới.
Cấm Châu, chính là do thế giới Cấm Kỵ năm xưa biến thành.
Hôm nay từng tia sáng vô cùng cường đại trong thiên địa hóa thành cây cầu đại đạo phô thiên cái địa hướng về phía Cấm Châu, mục đích của bọn họ đều chỉ có một, một vùng núi rừng bên trong châu Khai Nguyên của Cấm Châu.
Mảnh núi rừng kia từng được xưng là Khủng Thú Sơn Lâm.
“Liên Minh Hoang Thiên Mộ Thiên Ngưng tới đây bái kiến Lý tiền bối.”
“Hỏa Linh Nhi đến đây yết kiến Lý tiền bối.”
“Dương Sơ đến đây yết kiến Lý tiền bối.”
“Trưởng Tôn Trường Thanh, Trưởng Tôn Bất Diệt, Cơ Vô Đạm, Võ Giang Hà đến đây yết kiến Lý tiền bối.”
Từng âm thanh vang lên, những cái tên này đều là đầu sỏ chí cao trong thiên địa, là những người sáng lập nên những truyền thừa huy hoàng, Vô Thượng có địa vị cao nhất bên trong thế gian.
Ở bên trong thời đại sơn thôn nhỏ không xuất hiện, trong nhận thức của tất cả mọi người, bọn họ chính là chúa tể của thế gian, thần linh của thế gian này.
Nhưng mà ngày hôm nay những đại nhân vật siêu cấp này lại đều đi tới đây… Muốn yết kiến một vị “tiền bối”?
“Trời, đây là người nào, lại có thể khiến cho toàn bộ đầu sỏ trên thế gian đều đồng thời đi tới yết kiến?”
“Cấp bậc quá lớn, những cái tên này đều là những cái tên không thể đề cập tới, thế nhưng còn có người có địa vị cao hơnh so với bọn họ sao? Dựa vào cái gì?”
“Không nên ăn nói bậy bạ! Các ngươi có biết vì sao Phàm giới lại gọi là Phàm Giới hay không? Nếu như không có sự cho phép của vị này, thế gian cũng căn bản không có liên minh Hoang Thiên gì cả.”
“Đây là một đoạn lịch sử cổ xưa, ở bên trong quá khứ xa xôi, hắc ám vẫn còn đặt ở trên đầu toàn bộ sự sống trên thế gian… Thậm chí có người còn nói nó có liên quan tới đầu nguồn hắc ám thời viễn cổ.”
Thế gian chấn động, tất cả mọi người đều kinh ngạc bàn luận.
Cảnh tượng này tuyệt đối là chưa từng có trước nay, toàn bộ những người mạnh nhất trên thế gian đều đi tới nơi đây chỉ bởi vì… Yết kiến!
Bạn cần đăng nhập để bình luận