Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2172: Một mắt trấn áp muôn đời 2

Như vậy thì người thật ở đâu? Tồn tại chân chính nên ở tầng nào, ở cấp bậc nào?
Nếu như tồn tại chân chính kia mở mắt, có phải bây giờ biển sương mù xám sẽ trực tiếp biến mất rồi hay không?
Bọn hắn không biết được, cũng không dám nghĩ, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, cả người đều ướt đẫm.
Mà lúc này toàn bộ cơ thể của Chân Tổ Thời Không Trùng đều run rẩy, vặn vẹo.
Hắn ta rơi ở trên mặt đất, toàn bộ lực lượng bản nguyên đều đã biến mất, Đạo Cảnh Địa của hắn ta cũng hôi phi yên diệt.
Lực lượng của một cái chớp mắt bên trên bức tranh kia không chỉ trấn áp toàn bộ hư ảnh thế giới vạn trượng sương mù xám mà hắn ta đánh thức…
Mà còn trực tiếp phá vỡ Đạo Cảnh Địa của hắn ta, khiến hắn ta mất đi hết tất cả đại đạo.
Bị chém thành một con trùng bình thường!
“Hắn nhắm mắt…”
“Hắn nhắm mắt…”
“Không… Hắn nhắm mắt sao?”
Lời nói của Chân Tổ Thời Không Trùng thực sự run rẩy đến cực điểm, mang theo sự sợ hãi không có cách nào che giấu được nói:
“Bóng dáng của hắn tái hiện… Bóng dáng của hắn tái hiện rồi…”
“Trốn, chạy mau…”
“Quay trở về thông báo cho biển sương mù xám, kiếp này không thuộc về chúng ta, tiếp tục ẩn náu. ít nhất cũng phải đến ba triệu năm.”
Hắn ta chuyển động thân thể, muốn chạy trốn.
Thế nhưng bây giờ hắn ta đã mất đi hết tất cả thần thông, chỉ có thể giãy dụa ở trên mặt đất, giống như một con trùng bình thường.
“Chạy mau, chạy mau.”
Đám người điện chủ thời không cũng hoàn toàn luống cuống.
Bọn hắn muốn xé rách thời không, ngay cả Chân Tổ cũng không thèm quan tâm nữa.
“Mang ta đi cùng với, DCM!”
Chân Tổ Thời Không Trùng thấy thế, chửi ầm lên, mẹ nó, tên tôn tử điện chủ thời không này mời hắn ta đi ra chịu chết, kết quả thì bản thân lại trực tiếp bỏ chạy?
Quá DCM đáng!
Nhưng lúc điện chủ thời không muốn rời khỏi, Hoạ Tôn đã thức tỉnh cũng vung tay lên.
Nàng khống chế bút Hoàng Vũ của Tử Lăng, ngòi bút vẽ vào trong không trung một cái.
Thiên địa hư không biến hoá, không gian ở xung quanh đám điện chủ thời không biến thành từng vòng tròn tuần hoàn.
Đám điện chủ thời không thi triển pháp lực, trong nháy mắt chạy cách xa được hơn mười ngàn dặm, thế nhưng cuối cùng đều quay trở về chỗ cũ.
“Không… Chúng ta đã bị Hoạ Tôn khống chế rồi sao?”
“Không có khả năng…”
“Dựa vào cái gì mà Hoạ Tôn có thể khống chế được chúng ta? Không phải nàng mới là Thượng Lộ sao?”
Bọn hắn đều cảm thấy kinh khủng, thân làm Bá Chủ lại có thể bị vây lại rồi.
“Tạo nghệ Hoạ Đạo của nàng vốn đáng sợ không gì sánh được, hơn nữa cái bút ở trong tay của nàng…”
Chân Tổ Thời Không Trùng cười thảm nói:
“Không đi được… Toàn bộ đều không đi được.”
“Không cần trốn, cho dù có chạy trốn đến biển sương mù xám cũng vô ích…”
Bây giờ sự chú ý của hắn ta đã rơi vào bút Hoàng Vũ ở trong tay của Hoạ Tôn, nhìn thấy bút Hoàng Vũ, hắn ta hoàn toàn tuyệt vọng.
Cây bút này… Là do Hoạ Tôn chuyển thế mang tới.
Hoạ Tôn chuyển thế lại có cây bút được làm từ Chân Vũ Phượng Hoàng…
Phượng Hoàng trong truyền thuyết còn sống…
Mà tồn tại không thể tưởng tượng ở trong truyền thuyết kia…
Dường như Chân Tổ Thời Không Trùng đã hiểu ra cái gì.
Cho nên không cần chạy trốn, cho dù có chạy trốn về biển sương mù xám thì như thế nào?
Thậm chí chạy trốn đến nơi cấm kỵ thì như thế nào>
“Chân tướng khiến cho người khác hít thở không thông, sự thật làm cho người ta tuyệt vọng… Chúng ta cứ tưởng rằng kiếp này thuộc về chúng ta, chưa từng nghĩ đến, Thiên Đao huỷ diệt đã gác ở trên cổ rồi…”
“Đại mộng nên tỉnh, nên tỉnh!”
Chân Tổ Thời Không Trùng giống như phát điên cười lớn, nói xong hai mắt trùng bỗng nhiên trợn trừng…
Hắn ta… Tự sát.
Thấy thế, trong lòng đám bá chủ Lộc Bá càng lạnh lẽo hơn.
Lại có thể khiến cho Chân Tổ tuyệt vọng như vậy sao…
“Không…”
Điện chủ thời không không cam lòng, hắn ta bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, lòng bàn tay bỗng nhiên vồ một cái, một lò luyện đan đã xuất hiện ở trong tay của hắn ta.
Sau đó hắn ta lấy ra một cái bình ngọc, ở trong bình ngọc có một con độc trùng màu trắng sữa.
Phệ Nguyên Độc Trùng!
Mới vừa rồi hắn ta vẫn còn chưa thực sự sử dụng.
“Thả chúng ta đi.”
Điện chủ thời không hét lên, giọng nói mang theo sự run rẩy, hắn ta nhìn hai người Hoạ Tôn, Tử Lăng nói:
“Bên trong lò luyện đan này chính là toàn bộ Bản Nguyên Nhân Tử của tất cả mọi người bên trong Chân Tổ Giới.”
“Chỉ cần ta đút Bản Nguyên Nhân Tử này cho độc trùng thì cho dù mấy người các ngươi còn sống thì người của toàn bộ thế giới này cũng sẽ chết hết.”
“Thả ta rời khỏi, ta sẽ để cho Chân Tổ Giới một con đường sống.”
Đây… Chính là chỗ dựa cuối cùng của hắn ta.
Hoạ Tôn khẽ nhíu mày.
Tử Lăng cũng nháy mắt mấy cái nói:
“Không được, lão tổ nhà ngươi cùng với ngươi còn phải chiên để ăn nữa, không thể thả đi được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận