Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2187: Lâm Cửu Chính Thượng Lộ. 2

Trưởng Tôn Bất Diệt rống giận, trường thương của lão ta bộc phát ra ánh sáng chói lọi, phi thường dũng mãnh.
Cơ Vô Đạm chưởng lực vô song, một chưởng hạ xuống đánh gục hơn mười Khai Môn Giả, đại sát tứ phương.
Mà ngay cả Dương Thiên, Dư Linh Lung, Dư Linh Tuyết cũng xông lên, đang ma luyện bản thân.
“Thực sự là người không lo…”
Ngô Đại Đức thì cảm thán, hắn quay đầu nhìn thoáng qua cái mông của mình.
Mặc dù rất mạnh…
Thế nhưng mỗi lần chỉ có thể ngồi chết một người.
Diện tích sát thương thật là nhỏ.
“Chó chết, có biện pháp nào để cái mông trở nên lớn hơn được không?”
Hắn nhịn không được đặt câu hỏi.
Con chó đen: “???”
Nó cảm giác có phải nhân sủng này lại thức tỉnh được cái thuộc tính kỳ quái nào rồi hay không?
“Nhân sủng, ngươi không còn tác dụng nữa, làm khiên thịt đi, bảo vệ nàng thật tốt.”
Con chó đen đã nhìn ra, bên trong chiến trường thì Tô Bạch Thiển là quan trọng nhất.
Chỉ cần nàng còn sống, Lâm Cửu Chính và Tử Lăng sẽ không chết được, có thể yên tâm đánh địch.
Thế nhưng phải có người bảo vệ, nàng quá yếu đuối, chỉ có ảo cảnh của Cửu Vĩ Hồ, bản thân nàng còn có độc dược, thế nhưng một khi gặp phải sát thủ chân chính thì rất có thể sẽ ngã xuống.
Ngô Đại Đức hùng hùng hổ hổ nói:
“Chó chết, sớm muộn gì bàn gia cũng khiến sư phụ ăn lẩu thịt chó.”
Thế nhưng hắn vừa mới dứt lời.
“Rầm!”
Vô tận sát khí kinh khủng bỗng nhiên phủ xuống.
Có cự chưởng kinh khủng, có dấu tay cường đại, có bổn nguyên sương mù xám hoá thành những thần đao…
Tất cả đều là sát chiêu, hầu như đều đến từ cường giả cấp Tứ Kiến.
Các cường giả cấp Tứ Kiến đều hiểu rằng không thể tới gần ảo cảnh, cho nên bọn hắn đứng ở bên ngoài ảo cảnh, công kích toàn bộ khu vực bị ảo cảnh bao phủ.
Dù sao bọn hắn đã không thể tiến vào ảo cảnh, cũng không nhìn thấy được người ở bên trong ảo cảnh, không có cách nào tìm ra được vị trí của Tô Bạch Thiển, cho nên cũng chỉ có thể làm như vậy.
Lúc này có khoảng chừng hơn vạn cường giả cấp Tứ Kiến công kích, toàn bộ lĩnh vực ảo cảnh đều sáng lên.
Mà ngay cả sinh linh sương mù xám tiến vào ảo cảnh lúc trước cũng đều trực tiếp bị giết chết.
Ngô Đại Đức nhìn thấy nhiều công kích như vậy, trong lòng cũng hơi tê tê, nhưng vẫn cắn răng nói:
“Sư muội yên tâm, có sư ca ở đây, không ai có thể tổn thương được ngươi.”
Nói xong hắn bước ra, ngăn cản ở trước người Tô Bạch Thiển.
Rầm!
Các loại công kích rơi vào trên người của Ngô Đại Đức, khiến cho Ngô Đại Đức gào thét kêu to, thế nhưng hắn vẫn không có chết.
Ngô Đại Đức đã từng bị con chó đen, Thông Thiên Cổ Nga, Phượng Hoàng cùng với con lợn ở trong thôn hành hạ, khí lực mạnh đến mức không thể tưởng tượng được.
Cho nên công kích cấp Tứ Kiến cũng không có giết chết được hắn.
“Mẹ nó quay trở lại, ngươi đang gãi ngứa cho bàn gia hay sao? Yếu như thế? Mất mặt.”
Ngô Đại Đức không nếm xỉa đến, bật hết hoả lực, điên cuồng trào phúng.
Ở bên ngoài ảo cảnh, một đám cường giả cấp Tứ Kiến đều giật mình.
Người ở trong ảo cảnh lại không có chết?
“Đáng giận, lại dám trào phúng chúng ta?”
“Muốn chết, giết chết hắn.”
Bọn hắn đều nổi giận, các loại công kích điên cuồng phát ra.

“Tiếp tục như vậy không được, Tạo Hoá Chí Tôn chuyển thế này sắp tiêu diệt một trăm triệu người rồi.”
Bá chủ của tộc Thời Không Trùng lạnh lùng lên tiếng.
Hắn ta nhìn chằm chằm Lâm Cửu Chính, trong mắt tràn đầy sát ý.
“Còn có Hoạ Tôn chuyển thế, khó có thể bắt được dấu vết, nhưng nàng nhất định đang vẽ lại cảnh tượng ở đây, nếu như đợi cho nàng vẽ xong, e rằng sẽ xảy ra chuyện lớn.”
Bá chủ tộc Tam Sí Hung Lộc cũng trầm giọng nói.
Quy Thọ nhìn chằm chằm vào đại chiến, vung tay lên nói:
“Cường giả Tứ Kiến, tập hợp tiêu diệt Tạo Hoá Chí Tôn chuyển thế.”
Lão ta đã nhìn ra, Linh Vương, Khai Môn, thậm chí Thượng Lộ Giả đều căn bản không có cách nào đánh bại được Lâm Cửu Chính.
Chỉ có cấp Tứ Kiến.
Nghe vậy lập tức có hơn một nghìn cường giả cấp Tứ Kiến bao phủ khu vực của Lâm Cửu Chính.
“Cho dù ngươi là ai chuyển thế hôm nay đều phải chết.”
“Tử vong chính là kết cục duy nhất của ngươi.”
“Diệt.”
Trong lúc nhất thời, hơn một nghìn cường giả cấp Tứ Kiến đồng thời ra tay.
Bên trong Đạo Cảnh Địa có quy tắc hiện lên, ở bên phía không gian kia trực tiếp run rẩy nổ tung hoá thành lỗ đen, toàn bộ giống như bị xoá khỏi mảnh thiên địa này.
Lâm Cửu Chính bị vây ở giữa.
Giờ khắc này Đạo Cảnh Địa của hắn cũng được mở ra hoàn toàn, ở bên trong đó có ba địa thế tạo hoá kinh khủng.
Hoàng Tuyền Địa.
Hoàng Tuyền Hoàng Hà.
Hồn Tịch Hải.
“Quy nhất!”
Lâm Cửu Chính rống to lên một tiếng, hai mắt của hắn màu đỏ tươi, giờ khắc này, hắn đang nghịch loạn nhân quả cửu thiên, tranh đoạt nắm quyền khống chế đại đạo với Vũ trụ hồng hoang.
Đây chính là một khâu khó khăn nhất của Thiên Sư, tranh quyền cùng với thiên địa, tranh giành tự do cùng với tạo hoá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận