Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2456: Nướng mẹ của Lôi Đế

Hơn nữa bất kể được mất, không sợ nguy hiểm.
Trách không được, trách không được trưởng lão Thủy Đức Hằng lại coi trọng tên hậu nhân này như thế… Thủy Tĩnh thực sự có nhiều chỗ hơn người, tuyệt đối đáng giá để bồi dưỡng.
Mà nghe vậy, Thủy Tĩnh vừa mới nôn ra xong, đáy lòng lạnh lẽo nói:
“Ta… Ta không có lấy được nước… Một giọt cũng không có.”
“Không biết nước ở chỗ này bị tên tôn tử nào lấy khô rồi, lưu lại nước bùn hại ta… Con mẹ nó, là chó sao? Tại sao lại chó như thế.”
Hắn ta thực sự tức giận, chửi ầm lên.
Hai lần rồi!
Lẽ nào Lôi Đình đã sớm dự liệu được mấy người bọn hắn sẽ đến trộm đạo, cho nên mới chuẩn bị nhiều bẫy như thế.
Thật quá đáng!
Mà ánh mắt của Thủy Thanh Linh cũng phức tạp, Thủy Tĩnh đề phòng nàng ta, đề phòng quá mức rồi…
Lấy được nhiều đất bổn nguyên cùng nước bổn nguyên của Lôi Đế như vậy, thế nhưng lại sợ nàng ta đoạt một ít hay sao?
Cần gì như vậy chứ…
Nàng ta không khỏi lắc đầu, thế nhưng cũng không nói gì thêm, nói:
“Sư đệ, ngươi yên tâm, ta sẽ không đoạt công lao của ngươi… Đi thôi.”
Hai người tiếp tục đi về phía trước.
Không bao lâu, bọn hắn lại cảm nhận được một nơi hội tụ nhiều lôi quang, lôi đạo dâng trào.
“Phía trước chắc hẳn là địa phương chứa mộc bổn nguyên của Lôi đạo?”
Trong lòng của Thủy Tĩnh lại dâng lên một ít tâm tư, thế nhưng lần này hắn ta có hơi sợ rồi, ngộ nhỡ lại là bẫy thì phải làm sao bây giờ…
“Thánh nữ…”
Hắn ta nhịn không được, bằng không kêu Thủy Thanh Linh đi cùng…
Nhưng Thủy Thanh Linh cũng rất bình tĩnh nói:
“Sư đệ ngươi đi đi, ngươi yên tâm, sư tỷ sẽ không đoạt công lao của ngươi.”
Thủy Tĩnh: “...”
Trong lòng của hắn ta nhất thời dâng lên hận ý, Thủy Thanh Linh này… Quả nhiên không phải hạng người tốt đẹp gì, đây là cố ý muốn nhìn thấy hắn ta bị chê cười hay sao?
“Tốt… Vậy tự ta đi.”
Hắn ta trầm giọng lên tiếng, hừ, ta không tin Thủy Tĩnh ta có thể xui xẻo như thế.
Ta không tin trên núi Lôi Đạo này lại thật sự không có đồ vật gì cả.
Dù sao đây chính là núi Lôi Đạo, còn có ai có thể dời đi hết tất cả bảo vật cấp bổn nguyên của Lôi Đế? Đây là chuyện không thể nào.
Hắn ta phóng về phía khu vực này.
Mà Thủy Thanh Linh cũng nhìn thoáng qua địa hình dãy núi này, sau đó cũng không định đứng nguyên tại chỗ.
Ừm, vượt qua mảnh rừng cây kia, đến mảnh rừng cây phía trước chờ đợi Thủy Tĩnh đi.

Lúc này.
Toàn bộ Tịnh Thổ Lôi Đạo đã giới nghiêm.
Cửa vào từ ngoại giới đến Tịnh Thổ Lôi Đạo đã hoàn toàn đóng lại, liên hệ giữa Tịnh Thổ cùng với ngoại giới đã hoàn toàn bị chặt đứt.
Trên bầu trời, vệ binh của Đế đình lôi đạo đang dò xét khắp nơi, một đôi mắt kinh khủng quét qua toàn bộ Tịnh Thổ Lôi Đạo, đảm bảm khi Lôi Đế Giáng Đạo sẽ không xảy ra bất cứ nhiễu loạn nào.
Bên trên mặt đất, trong một tòa cung điện to lớn.
Toàn bộ Thiên Mệnh Đạo Tử bao gồm Ngao Vô Song đều đã tắm rửa xong, đang ngồi khoanh chân ở bên trong cung điện, chờ đợi Lôi Đế giáng lâm.
“Rầm.”
Bỗng nhiên, một luồng khí cơ lôi đạo mênh mông tràn đầy ở bên trong nội cung này.
Trong nháy mắt, đám người Lôi Đông Vân đang đứng hầu ở bên cạnh đều lập tức chuẩn bị hành đại lễ, thế nhưng bọn hắn chỉ vừa mới có động tác, không gian xung quanh đã biến hóa, trong lúc nhất thời, bọn hắn đã xuất hiện ở bãi đất trống bên ngoài cung điện.
Bọn hắn đã bị dời đi trong lúc không hề biết gì.
“Lôi Đế… Lão nhân gia ông ta tiến vào.”
Bọn hắn kích động lên tiếng.
“Giáng Đạo bắt đầu rồi.”
“Con đường của Lôi Đình chúng ta phải được kéo dài, tên Khiêu Đại Thần trong truyền thuyết kia cùng với lời tiên đoán của hắn… Căn bản chỉ là lời nói vô căn cứ.”
“Đúng vậy, có nhiều Thiên Mệnh Đạo Tử như vậy, thậm chí còn có Đạo Tử hoàn mỹ Ngao Vô Song ở đây, nhất định Đại Đế có thể thành công.”
Toàn bộ Lôi Thổ, tất cả tu giả đều đang chờ mong.

Mà ở trong đại điện.
Một đám Thiên Mệnh Đạo Tử đang chờ đợi đột nhiên đều trở nên an tĩnh trở lại.
Mà ngay cả những người bị điên như Nguyên Vô Cực, Kiếm Vô Danh, Tằng Thị Sát cũng không tiếp tục tranh cãi ầm ĩ nữa, dường như là có một loại lực lượng nào đó khiến cho bọn hắn không tự chủ được rơi vào bên trong an tĩnh.
Ở một nơi sâu xa, dường như có một tồn tại nào đó đang bi bộ tới gần, tiếng bước chân này rõ ràng rất có tiết tấu, mỗi một bước đi tới, khi bước chân hạ xuống, Đạo Cảnh Địa của tất cả mọi người đều giống như một trang sách đang được mở ra…
Bên trong một luồng ánh sáng màu xanh, một tồn tại vô thượng đi tới, đi thẳng về phía tất cả Đạo Cảnh Địa của các Đạo Tử.
Giờ khắc này, tất cả Đạo Tử đều theo bản năng cúng bái đối với tia sáng này, cực kỳ thành kính, giống như những tín đồ cuồng nhiệt.
Trong đại điện.
Tất cả Thiên Mệnh Đạo Tử đều quỳ xuống, thành kính cuồng nhiệt, giống như xử nữ đang chờ đợi quân vương của nàng vậy, mà ngay cả Đạo Cảnh Địa bí ẩn nhất cũng đều chủ động mở ra, tùy ý để cho người khác đi vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận