Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2225: Cơm tất niên

Trong đại điện Thám Cấm Giả.
“Khởi bẩm Cấm Chủ… Vừa rồi Thần Điện Tế Thế truyền đến tin tức hỏi rốt cuộc bên phía biển sương mù xám đã xảy ra chuyện gì…”
Huy Hạ tiến lên, mặc dù trong miệng nói là bẩm báo với Cấm Chủ, thế nhưng ánh mắt lại cung kính nhìn về phía Ngao Vô Song.
Ngao Vô Song đã hoàn toàn nắm tổ chức Thám Cấm Giả ở trong lòng bàn tay.
Nghe vậy Ngao Vô Song suy tư nói:
“Trước đây… Bình thường các ngươi trả lời như thế nào?”
Huy Hạ nói:
“Trước đây chúng ta đều để cho một tên Võ Giang Hà vác cái nồi này… Dù sao bên phía biển sương mù xám có một chút tình huống không thể để cho Thần Điện Tế Thế biết được.”
Ngao Vô Song nghe vậy không có chút nghĩ ngợi liền nói:
“Vậy… Lại để cho lão ta tiếp tục vác nồi đi.”
Huy Hạ gật đầu, sau đó, lão ta bỗng nhiên lại nói:
“Đúng rồi, ngày hôm nay Cấm Chủ đã sống lại, e rằng chẳng mấy chốc nữa bên phía biển sương mù xám sẽ có mấy người qua đây, đến lúc đó phải làm sao bây giờ?”
Ngao Vô Song nói: “Sợ cái gì, đến càng tốt…”
Trong mắt của hắn ta loé lên ánh sáng mong chờ nói:
“Nói không chừng bên đó còn có mấy cường giả giống như Cấm Chủ vậy, cần phải hồi phục lại…”
Cấm Chủ: “...”

Rất nhanh.
Trong Thần Điện Tế Thế.
“Xong…”
Mấy Chung Cực Giả như cha chết mẹ chết.
“Võ Giang Hà… Nhận được truyền thừa của vị mang điểm cuối của vạn đạo, đánh một trận tiêu diệt một tỷ cường giả của biển sương mù xám?”
“Mà ngay cả Chân Tổ của biển sương mù xám cũng đều bị kinh động, thế nhưng do một nguyên nhân nào đó, đến bây giờ vẫn còn chưa vượt giới mà đến…”
“Tên Võ Giang Hà này nghịch thiên, vô địch… Lão ta muốn phát triển thành vị mang điểm cuối của vạn đạo đương đại hay sao?”
Tất cả bọn hắn đều hoảng sợ thất sắc.
Bên phía Thám Cấm Giả cũng chưa nói cho bọn hắn biết rằng Chân Tổ đã ngã xuống, một ý niệm do vị mang điểm cuối của vạn đạo vẫn còn được để lại ở trong thế giới này, chẳng qua cũng chỉ nói cho bọn hắn biết Võ Giang Hà là truyền nhân của vị mang điểm cuối của vạn đạo, đơn độc đánh một trận tiêu diệt đại quân một tỷ của biển sương mù xám.
Tin tức này khiến cho đám người Ninh Thiên Cực, Giang Sơn Tận đều sợ hãi, hoàn toàn sợ hãi.
Võ Hoang Giới.
Ở bên trong Tử Nhân Hoang, một đường hầm hư không bỗng nhiên trực tiếp xuất hiện.
Bên trong đường hầm hư không xuất hiện ba bóng người.
Đương nhiên đó chính là Hoả Linh Nhi, Mộ Thiên Ngưng cùng với Dương Sơ.
“Nơi đây là…”
Mộ Thiên Ngưng hơi nghi hoặc một chút, thế nhưng sau đó nàng ngẩng đầu, trong mắt lập tức lộ ra vẻ mừng rỡ nói:
“Đó là… Sơn thôn nhỏ?”
Hoả Linh Nhi cũng hết sức ngoài ý muốn nói:
“Sơn thôn nhỏ cũng đến Tổ Giới… Vị mang điểm cuối của vạn đạo… Nàng lại có thể chuẩn xác đưa chúng ta đến nơi này?”
Các nàng đều hết sức kích động, lúc này đi ra khỏi đường hầm, đến trước sơn thôn nhỏ.
Nhìn thấy sơn thôn nhỏ đã từ biệt nhiều năm, trong mắt hai người đều xuất hiện đủ loại tâm trạng phức tạp.
“Ta biết ngay mà, nhất định Lý tiền bối và mọi người sẽ tới, lão nhân gia ông ấy… Tuyệt đối không phải là người bình thường.”
Trong mắt của Mộ Thiên Ngưng tràn đầy mừng rỡ.
“Vị mang điểm cuối của vạn đạo để chúng ta ở lại đây, lẽ nào, sơn thôn nhỏ, Lý tiền bối… Mới thực sự là người ở sau màn?”
Trong nháy mắt Hoả Linh Nhi đã nghĩ tới rất nhiều thứ.
Mà Dương Sơ nhìn sơn thôn nhỏ, trên mặt lại hiện lên vẻ phi thường chấn động nói:
“Nơi đây lại có khí tức Cấm Kỵ quanh quẩn… Nơi này chính là nơi ở của cường giả chân chính.”
“Lẽ nào, người mà vị mang điểm cuối của vạn đạo đã từng tìm kiếm đang ở nơi này sao?”
Dương Sơ chính là một người lính già, từng đi theo Thập Tôn Nhị Hung Thập Linh tham dự trận đại chiến với biển sương mù xám ở rất nhiều năm trước đây, lúc đó để bảo vệ mồi lửa, tạo thành Dương Gian niết bàn, Dương Sơ chính là người bảo hộ Dương Gian.
Vì để tránh bị phát hiện, Dương Gian tối cao chỉ là Đạo Thần, không chạm đến đại đạo hỗn độn, vì thế Dương Sơ đã tự chém một đao trở thành Thần Đế, chém rụng toàn bộ tu vi Hỗn Độn.
Hôm nay lão đi theo quan tài của vị mang điểm cuối của vạn đạo một thời gian, tu vi đã khôi phục lại hoàn toàn, hơn nữa còn tăng trưởng cực lớn.
Lão đã bước vào cảnh giới Tứ Kiến, trở thành Bá Chủ, hai người Hoả Linh Nhi, Mộ Thiên Ngưng thì đã Thượng Lộ.
Cho nên lão cảm giác rõ ràng khí tức Cấm Kỵ ở nơi này…
“Đi, chúng ta… Đi vào…”
Mộ Thiên Ngưng lên tiếng.
Nàng và Hoả Linh Nhi đều cảm giác sợ hãi khi gặp lại cố hương.
Đã rời khỏi lâu như vậy rồi…
Mà Dương Sơ thì phi thường kích động, lão cảm giác nếu như ở đây có thể nhìn thấy được chân tướng mà vị mang điểm cuối của vạn đạo cùng với mọi người đều truy tìm ở muôn đời trước kia…
Đi vào trong sơn thôn nhỏ.
“Thì ra sơn thôn nhỏ… Mạnh như vậy…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận