Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2449: Đào đất 2

Con chó đen, con rùa đen nhỏ thì hay có loại như nước tiểu này… Sau khi lấy được thứ tốt, nó sẽ thường để lại một chút “thứ tốt” cung cấp cho hậu nhân…
May mà hai tên hố người đó không có tới… Quên đi, không thể nghĩ, không thể nghĩ đến được.
Phạm Phách Minh lại vui vẻ nói:
“Lão tổ, làm sao ngươi biết được ta cầm tinh con chó?”
“Ở trong nhà của chúng ta, ngoại trừ Dao Dao là con mèo, lão tổ Trường Thọ, cha ta, còn có ta đều cầm tinh con chó.”
“Khiêu Đại Thần từng nói, mạng chó sống rất lâu, cho nên cả nhà của chúng ta đều lựa chọn sinh con ở năm chó, như vậy phúc lớn mạng lớn, dễ nuôi sống.”
Độc Cô Ngọc Thanh thiếu chút nữa hộc máu…
Không ngờ lại là sự thực…
Hơn nữa, một nhà mấy đời người tại sao lại đều là chó, lại còn chọn năm chó để sinh con?
Đây cũng là quá chó rồi.
Quả nhiên có liên quan đến chó, đức hạnh đều bị sai lệch.
Trong lúc nhất thời, hắn quả thực không biết nên nói gì, đã biết một nhà của hậu nhân… Thật tuyệt mà.
“Đi thôi.”
Hắn lên tiếng, không muốn nghĩ đến một chút chuyện xấu xa của con chó đen cùng với con rùa đen nhỏ kia nữa.

Sau một lúc.
Bên ngoài núi Lôi Đạo.
“Núi Lôi Đạo… Quả nhiên rất bất phàm.”
Vẻ mặt Thủy Tĩnh kích động nói:
“Bên trong ngọn núi này cất giấu tu hành kết tinh của Lôi Đế, nếu như có thể lấy được…”
Đó chính là cơ duyên không thể tưởng tượng được.
Thủy Thanh Linh lại lấy ra hai bộ quần áo thủy tinh, quần áo thủy tinh ẩn chứa thủy quang mênh mông, phát ra gợn sóng đế đạo.
“Nhân dụp Lôi Đế cắt đứt hoàn toàn liên hệ cùng với ngoại giới, chúng ta phải nhanh lên một chút đi vào, tìm được Tổ Thánh Nguyên.”
Nàng lên tiếng.
Lôi Đế phải đi theo con đường Ký Sinh, hiện tại đã cắt đứt hết tất cả nhận biết, nếu không mà nói khi bọn hắn đến gần ngọn núi này thì tuyệt đối đã nằm ở trong mắt của Lôi Đế.
Dù sao toàn bộ Tịnh Thổ Lôi Đạo đều đang nằm dưới sự quan sát của Lôi Đế, ngọn núi này là do đạo của Lôi Đế diễn biến ra, liên hệ cùng với Lôi Đế chặt chẽ không gì sánh được.
Hai người mặc quần áo thủy tinh đi vào núi Lôi Đế.
Xì xì xì.
Vừa đi vào, lôi điện đã hóa thành một vòng cung rơi vào bên trên bộ quần áo thủy tinh.
“Quả nhiên Lôi Đế rất kinh khủng, đã mặc bộ quần áo thủy tinh này rồi… Thế nhưng vẫn có thể cảm thấy hơi tê dại…”
Trong lòng của Thủy Thanh Linh có chút ngưng trọng, hơi lo lắng, càng đi lên cao, lực lượng lôi điện càng khủng bố hơn, rốt cuộc bộ quần áo thủy tinh này có thể chống đỡ được hay không… Rất khó nói được.
Bọn hắn đi thẳng một đường, thế nhưng bởi vì lôi quang hồ quang quá dày đặc, bọn hắn khó có thể nhìn thấy được đường, đi tương đối chậm.
Sau đó không lâu.
“Lôi quang ở phía trước thật là nồng đậm.”
Vẻ mặt Thủy Tĩnh vui mừng nói:
“Này… Chẳng lẽ đây chính là đất Nguyên Sơ của lôi Đế ở cảnh giới Tức Nhưỡng hay sao?”
Vẻ mặt của Thủy Thanh Linh cũng trở nên nghiêm túc nói:
“Rất có thể.”
Nếu quả thực là như thế… Thì quá kinh người.
Đất Nguyên Sơ chính là đất được kết tinh đầu tiên khi Lôi Đế tu hành đến cảnh giới Tức Nhưỡng, có thể nói đó chính là một bộ phận bổn nguyên của Lôi Đế, cũng là Cơ Thạch của Tịnh Thổ Lôi Đạo.
Ban đầu, có khả năng toàn bộ thế giới Lôi Đạo đều có nguồn gốc từ nắm đất này.
“Ngươi ở nơi này chờ ta, ta đi vào đào.”
Thủy Tĩnh kích động lên tiếng, sau đó trực tiếp xông vào bên trong.
Loại vật như thế này, hắn ta phải khẳng định rằng bản thân đào, đào ra được thứ này chính là lập được một cái công lớn.
Thủy Thanh Linh nhíu mày, nhưng cũng không nói gì thêm.
Nàng ta yên lặng đứng nguyên tại chỗ chờ đợi, trông chừng cho Thủy Tĩnh.
“Đất bổn nguyên của Lôi Đế, ta tới rồi.”
Thủy Tĩnh kích động đi về phía trước, lôi điện xung quanh đánh vào bên trên áo thủy tinh của hắn ta, phát ra âm thanh tí tách.
Nhưng hắn ta hoàn toàn không để ý tới.
Đất bổn nguyên của Lôi Đế, nói theo một ý nghĩa nào đó, đó là một trong những nguồn gốc của lôi đạo.
Có thể mang về Đế Đình Thủy Đạo thì bản thân hắn ta tuyệt đối có đủ tư cách để tấn chức Thánh Tử.
Trong mắt của hắn ta tràn đầy chờ mong, bước nhanh xông về phía trước.
Lôi quang màu lam ở xung quanh quá nồng, hắn ta hồn nhiên không nhìn thấy rõ dưới chân, bỗng nhiên cảm giác dưới chân lại không có gì.
Cả người của hắn ta đập xuống.
Thình thịch.
“Đệt mợ nó?”
Thủy Tĩnh đập vào trong hố, chật vật đứng lên, lập tức nổi giận hùng hùng hổ hổ nói:
“Mẹ nó, ai lại thất đức như vậy, đào một cái hố lớn ở chỗ này như vậy…”
Hắn ta ngẩng đầu nhìn càng cảm thấy tuyệt vọng, DCM… Cái hố này thật là sâu…
Cao khoảng chừng mười mấy mét.
Hơn mười thước, đối với tu giả mà nói căn bản không coi là cái gì, nhưng quan trọng là… Hiện tại hắn ta đang mặc áo thủy tinh, áo thủy tinh có thể cắt đứt lôi điện ở ngoại giới, thế nhưng hắn ta cũng không có cách nào thả ra tu vi của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận