Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2472: Đại Đế đến sơn thôn. 3

Hắn ta chỉ nhỡ rõ lúc bản thân đang ở Lôi Trì của núi Lôi Đạo, uống vào bổn nguyên thần thánh, sau đó cả cơ thể tê dại, sau khi tê dại thì đã ngủ say, hoàn toàn không nhớ rõ được những chuyện khác.
Hiện tại hưng phấn không gì sánh được.
“Lại… Lại cho ta uống thêm một chút.”
Hắn ta nhìn bát nước ở trong tay của Vương Nhị Tiểu, kêu to lên.
Nhưng lại chỉ phát ra được tiếng chim kêu cạc cạc.
“Lại đổ thêm một chút.”
Vương Nhị Tiểu lên tiếng, lúc này cậu nhóc cực kỳ hưng phấn, những con chim này thật thông minh, hắn có thể luyện tập bắn cung thật tốt rồi.
Lúc này một đám con nít đều đang mớm nước cho chim.
Đám chim kêu càng ngày càng mừng rỡ.

Mà giờ khắc này.
Bên trên bầu trời lôi đình.
“Hử?”
Lôi Đế bỗng nhiên mở mắt, bên trong tròng mắt của hắn ta bắn ra tia sáng mừng rỡ.
Bởi vì mới vừa rồi bằng vào sức mạnh huyết thống, hắn ta đã cảm ứng được.
Cảm ứng… Giờ khắc này, một đám huynh đệ của hắn ta đang điên cuồng hấp thu một loại bổn nguyên kinh khủng nào đó.
Thậm chí… Đã vượt qua Tổ Thánh Nguyên rồi.
Tình trạng của bọn hắn… Hình như rất tốt.
Lúc này ở bên ngoài Khủng Thú Sơn Lâm, bên trên một vùng đất ở phía xa xa.
Hắc quang vô hình đang nhanh chóng tiếp cận, cuối cùng cũng dừng lại.
Hai nam tử xuất hiện ở đây.
Nếu như Độc Cô Ngọc Thanh ở chỗ này nhất định có thể nhận ra được, hai người này chính là hai hủ nô hắc ám mà hắn nhìn thấy ở bên trong Tịnh Thổ Lôi Đạo.
“Kí chủ của ngọn lửa hắc ám bị Lôi Đế mang theo đã đến phía trước…”
Một hủ nô ở trong đó bỗng nhiên lên tiếng nói:
“Bọn hắn dừng lại.”
Mà lúc này hủ nô còn lại cũng run rẩy nói:
“Không đúng… Phía trước có một loại tổ khí khiến cho người ta rung động, tồn tại mà đầu nguồn đang tìm kiếm ở phía trước hay sao?”
Trước kia hai hủ nô này đi đến Đế Đình Lôi Đạo… Chuyện quan trọng nhất chính là tìm kiếm kí chủ của ngọn lửa hắc ám.
Sau đó đi theo ngọn lửa hắc ám để tìm người.
Bên phía đầu nguồn có nói ngọn lửa hắc ám sẽ chỉ dẫn cho bọn hắn tìm được một số tồn tại hắc ám cực kỳ cổ xưa.
Vì thế bên phía đầu nguồn còn đưa cho hai người bọn hắn mỗi người một đạo “Tổ khí”.
Nếu như gặp được tồn tại hắc ám cực kỳ cổ xưa này…
Tổ khí sẽ rung động.
Lúc này tổ khí đã gần rung động rồi.
“Chúng ta đang đến gần… Người mà đầu nguồn muốn tìm kiếm hẳn là ở khu vực ở phía trước này, mau, bẩm báo cho bên phía đầu nguồn.”
Hai hủ nô vội vàng lên tiếng.

Ở bên trong một nơi đen kịt không rõ nào đó.
Bên trong bóng tối nồng nặc bỗng nhiên có một đôi mắt bí mật chậm rãi hiện lên, dường như đang kết nối về phía thời không bên kia.
“Có tin tức gì không?”
Tồn tại ở bên trên ngai vàng hắc ám miễn cưỡng lên tiếng nói:
“Thế nào, vẫn chưa yên tâm về đạo thân kia của ta? Thực sự không được, ta sẽ giúp ngươi thử hắn vài lầm? Cần gì phải phái mấy người chết này đi?”
Nghe vậy giọng nói của Hắc Linh lập tức vang lên ở trong bóng tối, nói:
“Không, không cần… Ta không còn hứng thú gì đối với chuyện thử đạo thân kia của ngươi nữa…”
Tồn tại ở bên trên ngai vàng hắc ám có chút buồn bực nói:
“Tại sao ta cảm giác ngươi có hơi sợ hãi?”
“Sợ ta, hay là sợ đạo thân kia?”
Hắc Linh im lặng một lúc lâu rồi nói:
“Ngươi đừng suy nghĩ nhiều.”
Nói xong Hắc Linh cũng biến mất khỏi không gian tối tăm này.
Tồn tại bên trên ngai vàng hắc ám cảm ứng được Hắc Linh rời đi, đột nhiên lên tiếng nói:
“Giao lưu giữa các ngươi càng ngày càng thường xuyên sao… Rõ ràng đạo thân kia của ta đã quay trở về trong thôn làm người phàm rồi, vì sao các ngươi vẫn sợ như thế?”
“Haiz, quên lãng nhiều lắm, quên lãng nhiều lắm…”
Hắn thở dài.

Sâu trong bóng tối.
Lúc này một cái bóng dáng hắc vụ xuất hiện quỳ gối ở trước mặt một cánh cửa đen kịt.
“Khởi bẩm chủ nhân, Đế Đình của Lôi Đế sụp đổ, mà chúng ta cũng đã tìm ra được kí chủ của ngọn lửa hắc ám.”
“Hôm nay kí chủ của ngọn lửa hắc ám… Dường như đã tiếp cận một địa phương nào đó không thể do thám được.”
“Tổ khí do ngài ban cho… Cũng đã rung động.”
Nghe vậy ở bên trên cánh cửa kia bỗng nhiên có bí lực lưu chuyển, dường như đã tuôn ra rất nhiều sương mù hắc ám, trong đó có giọng nói vang lên;
“Tổ khí có rung động… Chứng tỏ các ngươi đã đến gần Cố Tổ của ta.”
Bên trong lời nói có chút kích động:
“Kêu hủ nô của ngươi mang kí chủ hắc ám đến… Gặp Cố Tổ của ta, giao ngọn lửa hắc ám cho Cố Tổ.”
“Lập tức.”
Nghe vậy Hắc Linh cũng ngưng trọng gật đầu nói:
“Hắc Linh tuân lệnh.”
Hắn ta rời đi.
Mà sau khi Hắc Linh rời khỏi.
Bên trong cánh cửa đen kịt, giọng nói kia vẫn thì thào ở chỗ cũ:
“Năm đó, vô số cường giả ở bên trong Hắc Ám Chi Khung vốn muốn bày Trận Phần Trụ nhằm vào người nọ… Kết quả bởi vì một số chuyện ngoài ý muốn mà bị người nọ trấn áp…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận