Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2591: Tứ Đế.

Mà ở bên trong cánh cửa lớn, một nơi bí ẩn nào đó.
“Hắn… Có khả năng vẫn còn sống…”
Ở bên trong Vạn Đạo Chi Môn, có giọng nói nghiêm trọng vang lên.
“Có thể gọi Thời không Tiên Đạo quay về, hơn nữa vẫn còn có thể cởi bỏ lớp ngoài hắc ám của thời không Tiên Đạo, một lần nữa mang về Tiên Thổ bổn nguyên Tiên Đạo một lần nữa…”
“Có thể làm được đến một bước này, trong muôn đời cũng chỉ có hắn…”
Ở bên trong Vạn Đạo Chi Môn có một giọng nói vang lên.
“Năm đó, mấy người Chiến Thiên Đế đều chết hết, hắn cũng không thể không nghênh chiến hắc ám, nhưng lại táng thân ở trong bóng tối…”
“Lẽ nào, hắn lại có thể không chết đi hay sao…”
“Nếu như hắn không có chết, chúng ta nên làm như thế nào?”
Tồn tại ở bên trong Vạn Đạo Chi Môn đang do dự.
Ngày hôm nay thần tích xuất hiện, không còn nghi ngờ gì nữa, chuyện này chứng tỏ vị kia có khả năng còn sống.
Trước đây bọn hắn lựa chọn sống tạm, cao cao tại thượng, không quan tâm đến thế sự.
Nhưng mà nếu như vị kia còn sống, lựa chọn của bọn hắn… Tất nhiên là rất không sáng suốt rồi.
“Bổn nguyên Tiên Đạo đã xuất hiện.”
Mà lúc này đây, một giọng nói ngưng trọng vang lên:
“Cũng có nghĩa là hắn cũng đã mang bổn nguyên tiên đạo do bản thân lấy được trả lại cho Tiên Thổ… Sau khi hoàn thành việc này, có lẽ hắn lại có thể chống đỡ được hắc ám, thế nhưng hôm nay, bổn nguyên thiếu thốn…”
“Hắn đối mặt với hắc ám, đã không còn bất kỳ ưu thế nào nữa rồi?”
Nghe nói như thế, những tồn tại khác cũng đều trầm mặc.
Đúng là như thế.
“Tiếp tục chờ xem, hiện tại không cần lo lắng sốt ruột…”
Cuối cùng, Vạn Đạo Chi Môn biến mất.

Ở bên trong một vùng đất bóng tối không rõ.
“Hỏa Đế cùng với Mộc Đế, tới.”
Mặc Giả bỗng nhiên quay đầu lại.
Ở bên trong cánh cửa đen kịt xa xôi, hai tồn tại đã xuất hiện.
Chỉ thấy đó là hai nữ tử, dung mạo đều không hề tầm thường, mặc dù ở trên người đều mặc bộ váy dài màu đen, trong mắt cũng tràn ngập hắc vụ, thế nhưng cũng không che được phong thái tài hoa phong nhã của các nàng.
Hai người này chính là hai vị Đại Đế đã từng cùng với Chiến Thiên Đế nghênh chiến với hắc ám ở trong thời đại Thiên Đế của thế giới Cấm Kỵ.
Hỏa Đế, Mộc Đế!
Trận chiến ấy, Chiến Thiên Đế thống lĩnh Đế Đình Chiến Thiên, thế nhưng hầu như đều toàn diệt, Hỏa Đế cùng với Mộc Đế đều chết đi, bị hắc ám xâm nhiễm, biến thành sinh linh hắc ám.
Hỏa Đế hắc ám cùng với Mộc Đế hắc ám đi tới trước mặt của Mặc Giả cùng với Chỉ Giả, khuất phục hành lễ.
“Hai người các ngươi qua đây, mục đích là tìm được một đạo thân cuối cùng của những người đó, sau đó giết chết bọn hắn.”
Mặc Giả thản nhiên lên tiếng.
Hỏa Đế cùng với Mộc Đế đều gật đầu nói:
“Chúng ta sẽ ban cho bọn hắn ánh sáng hắc ám.”
Mặc Giả quay đầu nhìn về phía mấy người đệ tử nói:
“Mặc Thiết, Mặc Tranh, hai người các ngươi đi đi.”
Hỏa Đế cùng với Mộc Đế chỉ là con rối mà thôi.
Lần này thử đến gần, rất có thể sẽ khiến cho vị kia không vừa ý, quan trọng là lần này sử dụng các nàng để hạ thấp chấn động, tránh cho vị kia phát hiện ra.
Mà quan trọng nhất là vẫn chuyện cần chính người của bọn hắn đi làm.
Mặc Thiết, một người nam nhân mập mạp cả người to béo, ngồi không mà hưởng, hắn ta đại diện cho một mặt ham ăn của Mặc Giả.
Mặc Tranh lại là một nam tử khôn khéo mà trầm mặc, bên trong ánh mắt của hắn ta cực kỳ trầm tĩnh, dường như lúc nào cũng có thể tìm kiếm ra được kẽ hở của người khác, hắn ta đại diện cho một mặt thích tranh luận của Mặc Giả.
“Tuân mệnh.”
Hai người hành lễ với Mặc Giả, sau đó lại cùng rời đi cùng với Hỏa Đế, Mộc Đế.
Sau đó không lâu, bọn hắn đã đi tới thế giới Cấm Kỵ.
“Hử?”
Vừa mới đi tới đây, Hỏa Đế bỗng nhiên nói nhỏ:
“Ta cảm thấy… Một ta khác… Đang hoàn thành Tiên Chủng.”
Mộc Đế cũng trầm tư nói:
“Ta cũng vậy…”
Nghe vậy Mặc Tranh ở bên cạnh không khỏi nghi hoặc nói:
“Hai người các ngươi đã hoàn toàn chết đi, bản thân hóa thành hắc ám… Sao vẫn còn có một thân thể khác xuất hiện?”
Mặc Thiết lại nói:
“Tìm được các nàng… Ăn luôn các nàng đi thôi.”
Bên trên khuôn mặt béo tròn phì nộn của hắn ta lộ ra vẻ vô cùng dữ tợn nói:
“Một đạo thân khác của hai nàng khẳng định có da thịt cực kỳ mịn màng, hương vị ăn cững sẽ ngọt ngào vô cùng…”
Mặc Tranh mỉm cười nói:
“Đúng vậy, trước khi ăn tươi bọn họ, trước hết ta sẽ độ hóa bọn họ, thuyết phục bọn họ, để cho bọn họ hiểu, hắc ám… Mới thực sự là kết cục.”
Trong mắt của hắn ta lộ ra vẻ hiếu thắng.
Hắn ta tu luyện thuật Cổ Tâm, cho nên rất giỏi tranh luận, thông qua tranh luận để mê hoặc lòng người.
Mà tranh luận, kết quả đầu độc… Chính là độ hóa.
Khiến cho tất cả mọi người đều trở thành tín đồ của bản thân.
Lúc này bốn vị Đại Đế bọn hắn đều đi về phía phương hướng mà bọn hắn cảm nhận được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận