Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2178: Điểm danh đến ai là người đó chết

“Giết chết toàn bộ.”
Ánh mắt con chó đen lạnh lùng.
“Những người này đã biết chuyện Thập Tôn chuyển thế, tuyệt đối không thể lưu lại được.”
Nó chuẩn bị ra đòn sát thủ.
“Ừm… Nhiều người như vậy, giết chết rất đáng tiếc, bằng không để cho ta thử một chút thuốc đi.”
Tô Bạch Thiển bỗng nhiên mở miệng, nàng lấy ra mấy chai thuối, ngại ngùng nói:
“Đây đều là những loại thuốc do ta mới điều chế, còn chưa có thử qua bao giờ…”
“Tỷ tỷ, ta giúp ngươi.”
Tử Lăng thấy thế trực tiếp lên tiếng, bút vẽ của nàng chuyển động, ngay lập tức không gian ở trước thành Phá Vụ đều bị khống chế rồi.
“Không… Xảy ra chuyện gì, chúng ta không cử động được?”
“Quy tắc không gian bị tập trung lại, không một ai có thể rời đi hay cử động được…”
Tất cả mọi người đều cảm thấy kinh khủng, ngay cả đám Chung Cực Giả như Hàn Như Nguỵ cũng đều biến sắc.
Mặc dù Tử Lăng chỉ là Khai Môn Giả, thế nhưng lĩnh ngộ đôi với đại đạo không hề yếu hơn bọn hắn, hơn nữa nàng có bút Hoàng Vũ ở trong tay, trực tiếp khống chế tất cả bọn hắn.
“Bạch Thiển sư muội, ra tay đi.”
Tử Lăng lên tiếng.
Tô Bạch Thiển cũng tiến lên, nàng đứng ở trên bầu trời, nhìn về phía những người ở bên dưới nói:
“Các ngươi không cần lo lắng… Thuốc này là Quy Nguyên Tán, sau khi trúng, các ngươi sẽ không có bất kỳ đau khổ gì cả, sẽ biến thành nước trong, một lần nữa trở thành chất dinh dưỡng cho mảnh thiên địa này… Rất bảo vệ môi trường đó.”
Từ khi điều chế được Quy Nguyên Tán cho tới nay, đây vẫn là lần đầu tiên Tô Bạch Thiển sử dụng trên quy mô lớn như vậy, cũng hơi lo lắng, nàng lên tiếng an ủi mọi người.
Thế nhưng khi tất cả mọi người ở bên dưới nghe được những lời này, đều giật mình.
Quy Nguyên Tán?
Để cho đám người bọn hắn biến thành nước trong?
Đây… Đây chính là kịch độc, còn bảo vệ môi trường cái gì?
Mà giờ khắc này Tô Bạch Thiển đã mở chai thuốc Quy Nguyên Tán ra, sau đó nhẹ nhàng nghiêng miệng chai một chút, khoảng chừng một ít bột phấn bay xuống bên dưới.
Sau đó bên dưới bắt đầu bộc phát ra từng tiếng gào thê thảm.
Mà lúc này ngay cả đám người Hàn Như Nguỵ cũng không thể may mắn tránh thoát khỏi, toàn bộ da trên cơ thể, xương cốt đều bị bóc ra một tảng lớn.
“Không… Ta không muốn chết.”
“Trái tim của ta đang hoá độc… Cứu mạng…”
“Cho ta một cơ hội, ta không muốn chết…”
Giờ khắc này, toàn bộ thiên tài, Linh Vương các tộc lại giống như người tuyết, tan ra thành nước.
Chỉ trong mấy giây, khoảng chừng mấy vạn người đều biến mất…
“Đây là loại độc gì… Quá nghịch thiên rồi.”
Mấy người Lâm Cửu Chính cũng có chút giật mình.
Còn mấy người Cơ Vô Đạm, Trưởng Tôn Bất Diệt nhìn thuốc ở trong tay Tô Bạch Thiển, trong mắt tràn đầy kinh khủng và kiêng kỵ.
Mới vừa rồi, rõ ràng chỉ có một lượng thuốc nho nhỏ…
Kết quả lại tiêu diệt mấy vạn người.
Cái này quá kinh khủng.
Mà Tô Bạch Thiển có hơi ảo não nói:
“Hoá thành nước thiếu độ trong suốt… Dược hiệu vẫn hơi kém một chút.”
Mọi người: “...”
“Vẫn là một người không lo…”
Tạo Hoá Chí Tôn mở miệng cười, nhìn về phía Dược Tôn nói:
“Năm xưa khi ngươi ở độ tuổi này hình như cũng không có mạnh như vậy đâu…”
Dược Tôn cũng mỉm cười nói:
“Năm xưa khi ngươi ở độ tuổi này hình như còn chưa đến cả Linh Vương?”
Nàng liếc mắt nhìn Lâm Cửu Chính ở bên cạnh nói: “Mà ngươi chuyển thế đã Khai Môn rồi, hơn nữa may mắn gom đủ ba địa thế tạo hoá.”
Nghe vậy Tạo Hoá Chí Tôn nhất thời có chút nghẹn lời…
Thật sự muốn tìm một người đánh một trận để giải toả mà.
“Quên đi… Đi đến Thiên Uyên.”
Lúc này bọn họ trực tiếp biến mất tại chỗ.

Sau khi bọn họ rời đi không bao lâu.
Bên trên bầu trời bỗng nhiên có mấy tia sáng xuất hiện ở cách đó không xa.
Chính là người của Thám Cấm Giả.
“Cuối cùng cũng đã tới rồi… Cuối cùng cũng đã tới rồi.”
Người dẫn đầu chính là thái thượng trưởng lão của Thám Cấm Giả, Huy Ám!
Đi cùng với lão ta còn có thái thượng trưởng lão Huy Sát, cùng với hai người Ngao Vô Song và Tống Kỷ Viễn.
Giờ khắc này, trên mặt của Huy Ám lộ ra vẻ kích động sâu sắc.
Bởi vì con đường đi tới nơi này thực sự quá khó khăn…
Vừa đến châu Phá Vụ, kết quả bọn hắn trực tiếp bị Thiên Phạt bổ xuống, lão ta và Huy Sát quả thực đã liều chết để bảo vệ xương cốt của Cấm Chủ.
Dốc hết toàn lực.
Kết quả bọn hắn đã sử dụng hết toàn bộ các loại pháp khí bảo mệnh ở trên người, còn bị Thiên Lôi đánh cho trọng thương nữa.
Gần như sắp chết.
“Ồ? Không đúng, tại sao ở phía trước lại sạch sẽ như thế?”
Nhưng nhìn thấy cảnh tượng ở phía trước, Huy Ám cùng Huy Sát đều ngoài ý muốn.
Trước thành Phá Vụ rộng lớn như vậy lại không hề có một bóng người, bên trên mặt đất chỉ có một dòng suối nhỏ kỳ lạ dài hẹp đang chảy xuôi, trong thiên địa không hề có cường giả biển sương mù xám, ngay cả một tia bổn nguyên sương mù xám bọn hắn cũng không hề cảm nhận được…
“Rốt cuộc… Đã xảy ra chuyện gì?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận